Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 1953: Âm hiểm không thôi

Loại áp lực này, chính là đến từ lực lượng của người đàn ông trung niên này. Thực lực và sức mạnh của người đàn ông trung niên này đã đạt đến cực hạn, lực lượng của hắn mạnh mẽ đến nỗi nhục thân dường như không thể chứa đựng nổi, sức mạnh bộc phát ra, ảnh hưởng đến mọi thứ xung quanh. Áp lực này chính vì vậy mà hình thành. Cảnh giới của người đàn ông trung niên này vẫn là nửa bước Thiên Nhân Cảnh, nhưng chỉ nhìn thấy hắn thôi đã khiến Sở Phong Miên cảm thấy như lúc trước gặp Long Thiên Tuyệt. Người đàn ông trẻ tuổi này, cơ hồ là loại người có thể bất cứ lúc nào cũng xông phá đại kiếp Thiên Nhân, vũ hóa thành tiên. Chỉ là Long Thiên Tuyệt vì vấn đề thương thế nên mới phải kiềm chế lực lượng trên người, còn người đàn ông trung niên này lại cố ý dùng bí thuật để che giấu lực lượng của mình, nên mới khiến cho đại kiếp Thiên Nhân chậm chạp không giáng xuống. Người đàn ông trẻ tuổi này chính là một trong số những cường giả mà trước đây Sở Phong Miên vừa mới đến Hải Tế Tông đã cảm nhận được. Tế Tự Các, phụ trách bảo vệ Tế Tự Chi Hồ, đây là chuyện trọng yếu nhất, trưởng lão phụ trách quản lý Tế Tự Các, thực lực tự nhiên không hề yếu. Sở Phong Miên quan sát người đàn ông trung niên trên vương tọa, bên cạnh Vô Tước đi vào trong cung điện, đến phía dưới vương tọa, cung kính mở miệng nói:
"Lam Minh đại nhân."
"Lam Minh? Người này là Lam Minh sao?"
Nghe Vô Tước nói vậy, Sở Phong Miên kinh hãi, hắn còn đang muốn trà trộn vào Tế Tự Chi Hồ để tìm tung tích Lam Minh. Không ngờ rằng trưởng lão chưởng quản Tế Tự Các này lại chính là Lam Minh. Sở Phong Miên vừa mới đến Hải Tế Tông đã đụng phải Lam Minh, không biết nên nói là may mắn hay bất hạnh nữa. Sở Phong Miên vốn cho rằng Lam Minh chỉ là một cường giả nửa bước Thiên Nhân Cảnh đỉnh phong bình thường, nếu thực lực như vậy thì Sở Phong Miên còn có thể đối phó được. Nhưng Lam Minh trước mắt lại không khác gì một cường giả Thiên Nhân Cảnh thật sự, chỉ cần hắn muốn, trong nháy mắt có thể dẫn động đại kiếp Thiên Nhân, một khi độ qua đại kiếp Thiên Nhân liền vũ hóa thành tiên, trở thành cường giả Thiên Nhân Cảnh. Với thực lực hiện tại của Lam Minh, việc độ đại kiếp Thiên Nhân quả thực dễ như ăn cơm uống nước, không có bất kỳ nguy hiểm nào. Sở Phong Miên cũng quan sát ra được, Lam Minh hẳn là đang tu luyện một loại tiên thuật đặc biệt, loại tiên thuật này có liên quan đến Huyền Kình huyết mạch, hắn chậm chạp không muốn độ đại kiếp Thiên Nhân có liên quan rất lớn đến loại tiên thuật mà hắn đang tu hành. E rằng loại tiên thuật này chỉ có thể tu luyện ở dưới Thiên Nhân Cảnh, hoặc là giống như Bất Hủ chân thân, một khi tu luyện thành công ở dưới Thiên Nhân Cảnh, khi độ đại kiếp Thiên Nhân sẽ có được lợi ích cực lớn. Cũng trách không được Lam Minh điên cuồng muốn tìm tung tích Hải công chúa, tiên thuật của hắn chưa thành, cũng bởi vì trên người ẩn chứa Huyền Kình huyết mạch không đủ. Nếu để hắn tìm được Hải công chúa, đoạt đi Huyền Kình huyết mạch của Hải công chúa, tiên thuật đại thành, người này sẽ lập tức bước vào Thiên Nhân Cảnh, thành tựu một đời Hải Đế.
"Lam Minh này khó đối phó, phải bàn bạc kỹ hơn, bất quá hiện tại ta đã gia nhập vào Tế Tự Các, tương lai chắc chắn sẽ có liên hệ với Lam Minh này, đợi thời cơ chín muồi thì ra tay sau."
Trong lòng Sở Phong Miên âm thầm suy đoán ra rất nhiều chuyện. Hiện tại lịch duyệt của Sở Phong Miên không còn là thiếu niên chưa từng rời Cửu Vực, với lịch duyệt hiện tại của hắn, chỉ cần liếc mắt cũng có thể thấy được không ít điều huyền diệu trên người Lam Minh. Trong lòng Sở Phong Miên đang suy tính, trên mặt lại tỏ vẻ vô cùng cung kính, đi theo Vô Tước hành lễ.
"Người mang đến, không tệ."
Lam Minh ngồi trên vương tọa chậm rãi mở mắt, khi ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào Sở Phong Miên, Sở Phong Miên cảm thấy như mình bị nhìn thấu. Ánh mắt của Lam Minh còn đáng sợ hơn ánh mắt của tông chủ Hải Kiếm Tông mà trước đây Sở Phong Miên từng gặp. Dưới ánh mắt này, tựa hồ tất cả những gì ẩn giấu đều sẽ bị xem thấu. Chỉ là Sở Phong Miên hiện tại có tự tin, trừ khi là cường giả Thiên Nhân Cảnh thật sự, không thì không ai có thể nhìn thấu bí mật của hắn, Sở Phong Miên đã che giấu phần lớn thực lực và huyết mạch. Chỉ là Sở Phong Miên vẫn cố ý lộ ra một chút sơ hở, hiện ra một phần nhỏ Thủy tổ Thiên long huyết mạch, để đổi lấy sự coi trọng của Lam Minh. Chỉ có thực lực của Sở Phong Miên càng mạnh, địa vị trong Tế Tự Các tương lai mới càng cao, hơn nữa một chút xíu Thủy tổ Thiên long huyết mạch này cũng không tính là gì. Huyết mạch Tiên thiên Thần thú, tuy thưa thớt, nhưng không phải không thể gặp được.
"Không tệ, không tệ, đúng là một nhân vật không tồi, trách không được tên phế vật Bình Thánh kia lại muốn trực tiếp lôi kéo ngươi."
Lam Minh đánh giá Sở Phong Miên một chút, bình tĩnh nói.
"Ngươi có bằng lòng gia nhập Tế Tự Các, vì Tế Tự Các hiệu lực không?"
"Tại hạ nguyện ý."
Sở Phong Miên không thay đổi sắc mặt, mở miệng nói.
"Vậy thì tốt."
Lam Minh nháy mắt, Vô Tước ở bên cạnh đột nhiên lấy ra một quả ngọc phù, rót một cỗ linh lực vào trong đó, ngay lập tức trên ngọc phù này hiện lên tên và hình dáng của Sở Phong Miên. Phía trên ngọc phù này còn có viết ba chữ lớn Tế Tự Các.
"Từ hôm nay, ngươi là hộ pháp của Tế Tự Các, phải vì Tế Tự Các hiệu lực, một khi dám phản bội Tế Tự Các, chúng ta có quyền thanh lý môn hộ, hiểu chưa?"
Vô Tước nhìn về phía Sở Phong Miên, dữ tợn cười một tiếng, trên mặt lộ ra vài phần điên cuồng.
"Bây giờ, nhanh chóng quỳ xuống, dâng hết cơ duyên, tài phú trên người ngươi, sau đó mở rộng đạo tâm, để Lam Minh đại nhân gieo cấm chế."
Sau khi Sở Phong Miên đáp ứng gia nhập Tế Tự Các, đột nhiên Vô Tước thay đổi thái độ, quát mắng Sở Phong Miên. Vừa rồi còn tỏ vẻ ôn hòa, nhưng ngay khi Sở Phong Miên chính thức gia nhập Tế Tự Các, dường như đã rơi vào bẫy rập của bọn họ, lộ ra bộ mặt thật. Lam Minh ngồi trên vương tọa cũng không lên tiếng, ánh mắt băng lãnh nhìn tất cả, ánh mắt của hắn vừa nhìn Sở Phong Miên, một cỗ lực lượng khổng lồ đã trấn áp xuống.
"Tế Tự Các này lại muốn hàng phục ta, để ta làm nô lệ cho bọn chúng?"
Sở Phong Miên liếc mắt liền nhìn ra được ý đồ của Lam Minh và Vô Tước. Để người ta mở rộng đạo tâm, bị gieo cấm chế, chẳng khác gì làm nô lệ. Tế Tự Các vốn rất ít khi thu người mới, Sở Phong Miên cũng có chút kỳ lạ, vì sao bọn chúng lại coi trọng hắn, không ngờ lại muốn hàng phục Sở Phong Miên, để Sở Phong Miên làm nô lệ. Lúc này, Sở Phong Miên cho dù bộc phát toàn lực cũng có thể chạy thoát, nhưng lúc này bại lộ thân phận, lần sau muốn trà trộn vào Hải Tế Tông nữa coi như không dễ. Chi bằng cứ ở lại đây, tạm thời nhẫn nhịn, đi từng bước xem tình hình. Hơn nữa, với đạo tâm của Sở Phong Miên, hắn không tin rằng có cấm chế nào có thể khống chế được hắn. Trong lòng Sở Phong Miên nhanh chóng suy nghĩ, hạ quyết định, cầu phú quý trong nguy hiểm, lần này tuy nguy hiểm nhưng đây cũng là một cơ hội tuyệt vời.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý)
Bạn cần đăng nhập để bình luận