Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 840: Bán cái thể diện

Từ vài ngày trước, một tin tức đã lan truyền khắp toàn bộ Trung Vực. Đệ tử của cả bảy đại tông môn bên trong Quy Khư Thiên đều bị một người trẻ tuổi tên là Sở Phong Miên chém giết. Hung danh của Sở Phong Miên, ngược lại đã vang dội khắp Trung Vực. Chủ nhà họ Cổ trước đó đã biết tin tức này, bây giờ nghe được tên Sở Phong Miên, mới phát hiện hung nhân này lại đến Trung Vực, thậm chí còn đến Trữ Châu Cổ thành. Dám một mình oanh sát toàn bộ đệ tử của bảy đại tông môn ở Quy Khư Thiên. Sở Phong Miên đơn giản là một nhân vật coi trời bằng vung, ngông cuồng đến cực điểm. Hiện tại, Sở Phong Miên lại buông tha cho ba vị Giám sát sứ, điều này thực chất là nể mặt chủ nhà họ Cổ. Chủ nhà họ Cổ dù sao cũng là chủ của Trữ Châu Cổ thành này, nếu ba vị Giám sát sứ này chết ở Trữ Châu Cổ thành, thì Cổ gia sẽ gặp phải đại phiền toái. Dù hắn có thể ra tay ngăn cản, nhưng trong lòng chủ nhà họ Cổ cũng không muốn xung đột với Sở Phong Miên. Sở Phong Miên ngay cả bảy đại tông môn cũng không coi ra gì, Cổ gia bọn họ tự nhiên cũng không được Sở Phong Miên để vào mắt. Đến lúc đó cá chết lưới rách, đối với ai cũng không phải là chuyện tốt.
"Ba cái tiểu gia hỏa không hiểu chuyện thôi, cho bọn chúng một bài học là được rồi, Sở mỗ còn không có ý định làm nhuốm máu Trữ Châu Cổ thành này." Sở Phong Miên hời hợt nói. Nỗi lo lắng của chủ nhà họ Cổ, hắn tự nhiên hiểu rõ. Việc chủ nhà họ Cổ không có ý định ngăn cản Sở Phong Miên cũng đồng nghĩa với việc hắn không muốn xung đột với Sở Phong Miên. Dù sao, Sở Phong Miên cũng không định giết ba vị Giám sát sứ này, chẳng bằng bán cái ân tình thuận nước đẩy thuyền. Hơn nữa, nếu muốn mua thánh dược thì có sự trợ giúp của Cổ gia, mọi việc cũng sẽ thuận tiện hơn không ít.
"Nơi này không phải chỗ nói chuyện, Sở công tử, mời đi theo ta." Chủ nhà họ Cổ nhìn Sở Phong Miên nói, rồi vung tay lên, ngưng tụ thành một đường hầm không gian, rồi bước vào trong đó.
"Sở tiền bối, thật ngại quá đã gây phiền phức lớn đến vậy cho ngài." Cổ Cẩm nhìn Sở Phong Miên, áy náy nói. Nàng đưa Sở Phong Miên đến Trữ Châu Cổ thành, vốn chỉ muốn báo đáp Sở Phong Miên, giờ lại rước họa vào thân.
"Không có gì, Cổ tiểu thư không cần để ý." Sở Phong Miên tùy ý cười nói. Thân phận của Sở Phong Miên bây giờ dù sao cũng đã lộ, tự nhiên sẽ có không ít phiền phức kéo đến, mấy đệ tử nhỏ của bảy đại tông môn, Sở Phong Miên không để vào mắt. Lần này tha cho chúng một mạng, Sở Phong Miên còn có những tính toán khác. Nhìn đường hầm không gian, Sở Phong Miên không chút do dự, một bước bước vào trong đó. Vừa bước vào đường hầm, Sở Phong Miên đã đến một mật thất, mật thất này dường như được mở ra từ sâu trong hư không. Trừ khi biết vị trí của mật thất, bằng không thì không ai có thể vào được bên trong mà không qua đường hầm không gian. Xung quanh mật thất được bao phủ bởi vô số cấm chế tầng tầng lớp lớp, khiến nó càng thêm bí mật. Xem ra, đây là một mật thất bên trong Cổ gia.
"Cẩm Nhi, con đi xuống trước đi, ta cùng Sở công tử nói chuyện riêng." Chủ nhà họ Cổ thấy Cổ Cẩm đi theo vào thì nói.
"Vâng." Cổ Cẩm gật nhẹ đầu rồi lui ra. Trong mật thất chỉ còn lại Sở Phong Miên và chủ nhà họ Cổ.
"Sở công tử quả thật can đảm, cái mật thất này của Cổ gia, ba tên Giám sát sứ kia xưa nay không dám bước vào." Chủ nhà họ Cổ nhìn Sở Phong Miên lên tiếng. Trong lòng ông cũng hơi kinh ngạc, gan của Sở Phong Miên lớn đến vậy, vậy mà không hề e ngại ông, nghênh ngang tiến vào mật thất này. Phải biết, đường hầm không gian phía sau rốt cuộc dẫn đến đâu, từ bên ngoài căn bản không thể nhìn ra, võ giả tầm thường nhìn thấy cũng sẽ phải kiêng kỵ mấy phần, cẩn thận phân tích mới dám bước vào. Mà người nghênh ngang tiến thẳng như Sở Phong Miên thì đây là lần đầu chủ nhà họ Cổ gặp phải. Nhìn vẻ mặt Sở Phong Miên, thậm chí không hề có một chút bối rối, mang một loại tự tin tột độ, tựa hồ là căn bản không e ngại ông, chọn đối đầu với Sở Phong Miên. Sự tự tin đó khiến chủ nhà họ Cổ cũng phải cảm thán, quả không hổ là người dám đối đầu với cả bảy đại tông môn, lại có can đảm lớn như vậy.
"Ba người nhát gan sợ phiền phức chỉ là phế vật." Sở Phong Miên tùy ý đáp. Dù là hang hổ đầm rồng, Sở Phong Miên cũng không hề sợ hãi, muốn trở thành cường giả, làm việc không thể sợ hãi rụt rè. Bất quá, Sở Phong Miên trong lòng cũng có chút nghi hoặc, chủ nhà họ Cổ bây giờ đã biết thân phận Sở Phong Miên, lại không cho Sở Phong Miên rời khỏi Trữ Châu Cổ thành, mà còn đưa tới mật thất Cổ gia này. Rốt cuộc chủ nhà họ Cổ muốn làm gì? Lôi kéo? Thân phận của Sở Phong Miên giống như một quả bom nổ chậm, gần Sở Phong Miên có nghĩa là có khả năng bị bảy đại tông môn căm thù, thậm chí là bị bảy đại tông môn coi là địch nhân.
"Không biết Cổ gia chủ gọi Sở mỗ đến đây, có chuyện gì?" Sở Phong Miên trực tiếp hỏi. Đến mật thất này rồi thì không có gì phải giấu giếm nữa, trực tiếp nói thẳng. Bây giờ, chủ nhà họ Cổ đã mời Sở Phong Miên đến đây thì chắc chắn là có mục đích.
"Cũng không có gì, chỉ là muốn hỏi Sở công tử một chút, lần này ngươi đến Trữ Châu Cổ thành là vì chuyện gì?" Chủ nhà họ Cổ nhìn Sở Phong Miên chậm rãi hỏi. Sở Phong Miên là người trẻ tuổi khó xem thấu nhất mà ông từng gặp, những thiên tài tuyệt thế ở Trung Vực ông cũng gặp không ít, nhưng không ai như Sở Phong Miên, khiến ông không nhìn thấu chút nào. Ông là chủ của Trữ Châu Cổ thành, thực sự là một người cáo già, nhưng nhìn Sở Phong Miên thì lại thấy mịt mù, không cách nào xem thấu được hành động của Sở Phong Miên. Điều này khiến ông rất hiếu kỳ, ở Bắc Vực lại có thể xuất hiện một nhân vật đáng sợ như vậy.
Chủ nhà họ Cổ lại nói tiếp: "Sở công tử không cần lo lắng, Trữ Châu Cổ thành chúng ta tuy bị bảy đại tông môn giám thị nhưng lại không thuộc quyền quản lý của chúng, ân oán giữa ngươi và bảy đại tông môn không liên quan gì đến chúng ta cả. Bất quá Sở công tử đã cứu tiểu nữ, lão phu tự nhiên muốn hỏi thăm chút chuyện."
"Cứu Cổ tiểu thư, cũng chỉ là ngẫu nhiên thôi." Sở Phong Miên nghe đến đây thì hiểu ý và nỗi lo lắng của chủ nhà họ Cổ, thân phận của Sở Phong Miên thực sự quá nhạy cảm, ông cũng lo Sở Phong Miên đến Trữ Châu Cổ thành là nhắm vào Cổ gia của họ.
"Về phần Sở mỗ đến Trữ Châu Cổ thành, rất đơn giản, Sở mỗ chỉ muốn mua một chút dược liệu luyện dược thôi." Nói rồi, Sở Phong Miên đột nhiên lấy ra một ngọc phù, đưa cho chủ nhà họ Cổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận