Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 32: Kiếm Khí Hóa Hình

"Kiếm Khí Hóa Hình!"
"Kiếm Khí Hóa Hình!" Khi vô số kiếm ảnh hiện ra, vẻ mặt Hạo Lam hoàn toàn bị kinh ngạc che phủ. Nó cũng là một kiếm tu, đương nhiên hiểu rõ cảnh giới kiếm ý này, có thể lĩnh ngộ kiếm đạo nhập môn đã rất khó, tiếp đó chỉ là luyện tập kiếm thuật.
Nhưng Kiếm Khí Hóa Hình lại là một cảnh giới hoàn toàn khác, kiếm ý hữu hình, biến thành thực thể, đây đã là điều chỉ có những kiếm tu đại năng có tạo nghệ cực cao về kiếm ý mới có thể làm được.
Nhìn khắp Võ Thắng học viện, nhiều nhất không quá ba người hiểu được Kiếm Khí Hóa Hình, mà tất cả bọn họ đều là trưởng lão của Võ Thắng học viện. Trong các đệ tử thì chưa từng có ai.
Nhưng hôm nay, Sở Phong Miên vừa bộc phát ra kiếm khí, chính là Kiếm Khí Hóa Hình hiện ra một cách hoàn mỹ.
Giờ phút này, đối mặt với U Thủy Hàn Xà, Sở Phong Miên không thể tiếp tục giấu thực lực được nữa, mà thi triển kiếm ý mạnh nhất trong kiếp trước của hắn.
"Đã muốn chiến, vậy thì chiến thống khoái a!"
Sở Phong Miên hét lớn một tiếng, cầm Huyền Thanh kiếm trong tay chém về phía U Thủy Hàn Xà.
Khi Sở Phong Miên vung kiếm, mấy đạo kiếm khí đã ngưng tụ, hóa thành từng luồng kiếm phong, chém về phía U Thủy Hàn Xà. Va vào vảy của U Thủy Hàn Xà, phát ra những tiếng vang thanh thúy.
"Rống!"
U Thủy Hàn Xà nhìn Sở Phong Miên, trong mắt có chút kinh ngạc. Nó không thể ngờ được rằng người mà nó xem như sâu kiến trước mắt lại có thể đột nhiên thể hiện ra kiếm ý khủng bố đến như vậy.
Nhưng sau kinh ngạc, điều nó cảm thấy còn nhiều hơn là chiến ý. Bản năng của yêu thú là chiến đấu, khi gặp cường giả, chúng sẽ càng không lùi bước mà chỉ có một trận chiến.
Hai bóng người giao đấu, bên bờ đầm, kiếm khí và thân thể U Thủy Hàn Xà không ngừng va chạm.
"Trận chiến này không phải là thứ chúng ta có thể tham gia, nếu chúng ta tham gia vào sẽ chỉ khiến Sở huynh đệ phân tâm." Mặc Trường Hận thở dài một tiếng nói. Trong lòng hắn cũng không cam tâm, thân là đệ tử nội môn của Võ Thắng học viện, ở học viện, họ cũng đủ để được xưng tụng là thiên tài.
Nhưng hôm nay, nhìn Sở Phong Miên và U Thủy Hàn Xà chiến đấu, họ căn bản không có cách nào nhúng tay, thậm chí cả hỗ trợ cũng không thể. Bất kỳ dư uy nào của U Thủy Hàn Xà đều đủ để khiến họ trọng thương, thậm chí là vẫn lạc.
"Đây thật sự là võ giả Tôi Cốt Cảnh bát trọng sao?" Vân Già Lam ngơ ngác nhìn trận chiến trước mắt, trận chiến này thật sự là thứ một võ giả Tôi Cốt Cảnh bát trọng có thể làm được sao? Ngay cả võ giả Đoán Thể Cảnh tam trọng cũng khó có khả năng có thể giao chiến ngang ngửa với U Thủy Hàn Xà.
"Những thiên tài đệ tử hạch tâm của Võ Thắng học viện, có lẽ đều hổ thẹn với danh thiên tài." Hạo Lam cũng tự lẩm bẩm một tiếng. Võ Thắng học viện, được xưng là căn cứ của mọi thiên tài Võ Thắng, nhưng bây giờ so với Sở Phong Miên, những thiên tài kia như lũ gỗ.
"Sao có thể như vậy?" Vương Hạc sắc mặt cực kỳ âm trầm.
Càng nhìn Sở Phong Miên cùng U Thủy Hàn Xà chiến đấu, Vương Hạc lại càng ghen ghét. Hắn là đệ tử nội môn của Võ Thắng học viện, luôn được vô số người nịnh nọt, tâng bốc như thiên tài, nhưng giờ phút này trước mặt Sở Phong Miên, sự tồn tại của hắn chẳng khác gì cỏ rác.
Điều này khiến Vương Hạc không thể chấp nhận, hắn cho rằng một gã thổ dân vùng sâu vùng xa mà hắn xem thường lại có lực lượng áp đảo hắn. Vương Hạc nhìn Hoàng Loan Thảo trên đảo, lòng tham trỗi dậy: "Thực lực! Chỉ cần ta có thể có được Hoàng Loan Thảo, cải thiện tư chất, Sở Phong Miên này đáng là gì! Không được! Ta nhất định phải có được Hoàng Loan Thảo đó!"
"Kiếm Diệt Vô Cực!"
Kiếm Khí Hóa Hình đã bị bại lộ, Sở Phong Miên cũng không còn gì cố kỵ nữa. Hiện tại Sở Phong Miên trông hoàn toàn khác với vừa nãy, nếu vừa nãy Sở Phong Miên có vẻ còn non nớt thì bây giờ hắn tuyệt đối giống như một đại năng vô địch từ thời viễn cổ. Kiếm ý bực này, tùy thời đều có thể giải phóng, đây chính là Sở Phong Miên năm xưa, đệ nhất nhân kiếm ý.
Vô số kiếm khí được Sở Phong Miên ngưng tụ lại, chém về phía U Thủy Hàn Xà. "Đùng! Đùng!" Trên thân thể U Thủy Hàn Xà, mấy mảnh vảy bị kiếm khí đánh trúng, trực tiếp nứt toác, máu tươi màu tím chảy ra. Cho dù vảy của U Thủy Hàn Xà cứng rắn đến đâu, giờ phút này dưới kiếm khí cũng bị đánh nát.
"Rống!"
U Thủy Hàn Xà bị đau, nó lập tức phản ứng lại, thực lực của Sở Phong Miên khác xa so với vẻ ngoài yếu ớt. Nó đã nhận ra nguy hiểm chết người. Chỉ thấy thân thể khổng lồ của U Thủy Hàn Xà lao tới chỗ Sở Phong Miên, nhưng gần như đồng thời, thân hình U Thủy Hàn Xà lại thay đổi. Nó lao nhanh về phía đầm nước.
U Thủy Hàn Xà dù sao cũng là yêu thú sống trong nước, khi lên bờ, thực lực của nó không thể phát huy được quá 30%. Vừa rồi nếu không phải vì U Thủy Hàn Xà thấy thực lực của Sở Phong Miên cực kỳ yếu ớt thì U Thủy Hàn Xà đã không đuổi theo lên bờ.
Trí lực của U Thủy Hàn Xà đã không thua kém con người là bao, khi cảm thấy nguy hiểm, phản ứng đầu tiên của nó là trở về đầm nước.
Nếu để U Thủy Hàn Xà trở về đầm nước, thì dù Sở Phong Miên có bước vào Đoán Thể Cảnh cũng không nhất định giết được U Thủy Hàn Xà. Bởi vì U Thủy Hàn Xà có thể nhanh chóng trốn vào đầm nước, còn Sở Phong Miên mà đuổi theo, thì dưới nước U Thủy Hàn Xà có thể dễ dàng giết Sở Phong Miên.
"Ngăn nó lại!" Sở Phong Miên hét lớn.
Mặc Trường Hận, Hạo Lam hai người lập tức phản ứng, cùng rút kiếm. Nghênh đón U Thủy Hàn Xà, chém tới.
Hai người cũng rõ, hôm nay không thể để U Thủy Hàn Xà trốn vào trong đầm được. Hiện tại U Thủy Hàn Xà đang trên bờ, bị kiếm khí của Sở Phong Miên làm bị thương, đây là cơ hội tốt nhất để giết nó. Nếu để U Thủy Hàn Xà trở lại đầm nước, muốn dẫn nó ra là chuyện gần như không thể. Thừa dịp nó bệnh lấy mạng nó, cơ hội này tuyệt đối không thể bỏ qua.
"Đùng! Đùng!"
Nhưng U Thủy Hàn Xà dù sao cũng là yêu thú Đoán Thể Cảnh tam trọng, bây giờ cho dù có chút thương tích cũng không phải là thứ Mặc Trường Hận và Hạo Lam hai võ giả Tôi Cốt Cảnh đỉnh phong có thể đối kháng được. Vừa mới chạm mặt, cả hai đã bị thân thể khổng lồ của U Thủy Hàn Xà hất văng ra xa.
Nhưng cho dù là vậy, điều này cũng đủ để kéo dài thêm một chút thời gian.
"Hôm nay, ngươi nhất định phải bị chém giết!" Sở Phong Miên nhìn U Thủy Hàn Xà, lạnh giọng nói. Thân hình của hắn đã đuổi theo. Vừa nãy hai người Mặc Trường Hận kéo dài thời gian đã tạo cơ hội cho Sở Phong Miên đuổi tới.
"Nhất Kiếm Cửu Trọng!"
Trên mũi kiếm của Sở Phong Miên, một vòng kiếm ý sắc bén trong nháy mắt lan tỏa. Thanh Huyền Thanh kiếm một kiếm đâm vào thân thể U Thủy Hàn Xà.
Một kiếm đâm vào, dường như có vô số linh lực trong thân thể U Thủy Hàn Xà đang cuộn trào. Làm cho thân thể của U Thủy Hàn Xà vặn vẹo, máu tươi theo vết thương mà trào ra.
"Bồng" một tiếng, thân thể U Thủy Hàn Xà rơi xuống đầm nước, từ từ chìm xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận