Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 2394: Hung thú tinh huyết

Sở Phong Miên hiện tại đã khôi phục khoảng bốn phần thực lực, cũng không cần phải che giấu như trước nữa. Vu tộc sùng bái kẻ mạnh. Việc cứ mãi ẩn mình trong bộ lạc Vu tộc chẳng có tác dụng gì, ngược lại còn bị các Vu tộc khác coi thường. Trái lại, nếu Sở Phong Miên muốn tiếp xúc với võ đạo của Vu Thần, thì cần phải thể hiện đủ thực lực. Hiện tại, Sở Phong Miên đã thể hiện sức mạnh gần đạt đến Vu chiến tướng. Nếu hắn muốn gia nhập bộ lạc Khôn Vu, bộ lạc này cũng chưa chắc từ chối. Bởi vì toàn bộ bộ lạc Khôn Vu hiện giờ không có một Vu chiến tướng nào. Việc Sở Phong Miên gia nhập sẽ là một sự trợ giúp lớn cho Khôn Vu. Trong thời gian đến Bắc cảnh, lúc trò chuyện với Vu Ma, Sở Phong Miên cũng biết nội bộ Vu tộc không phải là một vùng nước lặng, ngược lại là sóng ngầm cuộn trào. Các bộ lạc Vu tộc lớn nhỏ ở Bắc cảnh thường xuyên tranh đấu, chiếm đoạt tài nguyên, thậm chí bắt các Vu tộc khác làm nô lệ. May mắn thay, bộ lạc Khôn Vu là một bộ lạc tương đối hòa bình. Vu Ma lại là người lương thiện nên khi gặp Sở Phong Miên bị thương nặng, đã không bỏ mặc mà tận tình cứu chữa. Nếu Sở Phong Miên rơi vào một bộ lạc hung tàn nào đó, thì có lẽ đã không gặp may mắn như vậy, hoặc là bị giết ngay tại chỗ, hoặc bị đày làm nô lệ. Lúc đó, Sở Phong Miên muốn trốn thoát để khôi phục thực lực thì không biết phải mất bao lâu thời gian nữa. Khi nghe Vu Ma kể đến đây, Sở Phong Miên cũng giật mình kinh sợ, vì lúc ấy, hắn bị trọng thương, có thể nói không còn sức phản kháng, chỉ có thể mặc người chém giết. Thực lực của mỗi bộ lạc rất quan trọng, một số bộ lạc nhỏ yếu bị các bộ lạc khác xâm chiếm, biến thành nô lệ là chuyện thường thấy. Vu tộc cực kỳ sùng bái sức mạnh, lấy sức mạnh làm tôn, thậm chí muốn vượt qua thế giới loài người. Tất nhiên, trong Vu tộc cũng có người như Vu Ma, xem những Vu tộc khác như người cùng tộc. Toàn bộ các bộ lạc Vu tộc có thể chia thành hai loại như vậy. Vì thế, khi gặp các Vu tộc khác ở Bắc cảnh, không được khinh thường, vì không phải ai cũng thân thiện như Vu Ma. Gần bộ lạc Khôn Vu, có một bộ lạc rất hung ác, tên là bộ lạc Ác Thạch, thường xuyên tấn công các bộ lạc xung quanh, nhưng vì bộ lạc Khôn Vu có thực lực khá mạnh nên chưa bị tấn công nhiều. Tuy vậy, người của bộ lạc Ác Thạch thường đi sâu vào rừng núi Nam Hoang, nên nếu gặp phải cũng cần hết sức cẩn thận. Lúc Sở Phong Miên còn đang suy nghĩ được mất thì Vu Ma lại sững sờ một hồi. Thực lực gần ngang Vu chiến tướng, loại nhân vật này, dù Vu Ma đã từng đến một số bộ lạc lớn cũng chưa từng gặp. Một Vu chiến tướng, dù ở bộ lạc lớn cũng có địa vị cực cao, không phải thứ mà Vu Ma có thể tiếp xúc tới. Trước khi gặp Sở Phong Miên, Vu Ma nghĩ Vu chiến sĩ là người cao cao tại thượng, còn Vu chiến tướng càng là thứ khó thể chạm đến. Trong một nghìn Vu chiến sĩ, chưa chắc đã có một Vu chiến tướng. Tiên Thánh cảnh đã đạt đến cấp độ Chí Thiên cảnh, có thể nói là cảnh giới cao nhất của Tiên nhân. Đối với Vu tộc mà nói, Tiên Thánh cảnh là một cánh cửa lớn. Trong chớp mắt, Sở Phong Miên đã trở thành người mà Vu Ma ngưỡng vọng không với tới, Vu Ma có chút không biết phải nói gì. “Ngươi đừng lo lắng, với tư chất của ngươi, tương lai chưa chắc không thể trở thành một Vu chiến tướng.” Sở Phong Miên nhìn Vu Ma, cười nói. Với tư chất của Vu Ma, việc đạt tới Vu chiến sĩ đã là giới hạn. Huyết mạch của hắn hạn chế sự phát triển của hắn, nhưng từ sau khi gặp Sở Phong Miên thì không còn là gì. Với dược đạo của Sở Phong Miên, việc giúp Vu Ma bước vào Tiên Thánh, trở thành một Vu chiến tướng, chưa chắc không thể. Dù sao, tư chất của Vu Ma cũng coi như nổi bật trong bộ lạc Khôn Vu. Có đủ đan dược trợ giúp, Vu Ma trở thành Vu chiến tướng cũng không thành vấn đề. Dù sao Vu Ma cũng đã giúp Sở Phong Miên một đại ân, giúp Vu Ma một chút cũng không tính là gì. “Ta có khả năng trở thành Vu chiến tướng?” Vu Ma nghe câu này thì có chút sững sờ, Vu chiến tướng là điều khó thể thực hiện đối với hắn. Với lại, hắn biết tư chất của mình, có thể trở thành Vu chiến sĩ đã rất khó, huống chi là Vu chiến tướng. Tuy nhiên, nếu người khác nói những lời này, Vu Ma tự nhiên sẽ không tin. Nhưng Sở Phong Miên nói ra thì lại khác, từ Sở Phong Miên, hắn thấy quá nhiều điều kỳ diệu. Với lại, thực lực của Sở Phong Miên không thua gì một Vu chiến tướng. Lời nói của Sở Phong Miên có sức thuyết phục hơn nhiều. “Đương nhiên.” Sở Phong Miên cười đáp. Đây cũng là lời hứa mà Sở Phong Miên dành cho Vu Ma. Vừa nói, Sở Phong Miên vừa tách rời thi thể của Kiếm Vĩ Thiên Báo. Kiếm Vĩ Thiên Báo lấy cái đuôi kiếm làm tên, giá trị nhất chính là cái đuôi trông như mũi kiếm của nó. Cái đuôi này, lấy ra luyện chế sơ qua thì ít nhất cũng thành một món trung phẩm tiên khí, thậm chí là thượng phẩm tiên khí. Sở Phong Miên rút Tổ Long Chí Tôn Kiếm, lập tức cắt đuôi kiếm xuống, cho vào Không Giới. Sau đó hắn vận chuyển Thôn Thiên Bí Thuật, nuốt hết tinh huyết của Kiếm Vĩ Thiên Báo. Tinh huyết của Kiếm Vĩ Thiên Báo ẩn chứa lực lượng lớn hơn nhiều so với tinh huyết của Yêu Thần võ giả cùng cảnh giới. Hung thú không có trí tuệ, chỉ hiểu chiến đấu theo bản năng nên lực lượng của chúng vượt xa Yêu Thần võ giả cùng cảnh giới. Dù sao, Yêu Thần võ giả vẫn phải hiểu tiên thuật, sử dụng tiên khí thì mới có thể chiến đấu với Kiếm Vĩ Thiên Báo. Sau khi nuốt tinh huyết Kiếm Vĩ Thiên Báo, Sở Phong Miên cảm thấy khát khao tinh huyết của Kiếm Vĩ Thiên Báo trong người. Sự khát khao này đến từ Bất Hủ Chân Thân. Trong Bất Hủ Chân Thần của Sở Phong Miên đã ngưng luyện được bốn đạo Bất Hủ minh văn, nhưng vẫn còn lâu mới đạt tới giới hạn. Sở Phong Miên không tiếp tục ngưng luyện là vì thiếu tinh huyết. Ngưng luyện Bất Hủ minh văn cần lượng lớn tinh huyết cường giả, đặc biệt là theo thực lực của Sở Phong Miên tăng lên, chất lượng tinh huyết cần thiết để ngưng luyện Bất Hủ Chân Thân càng ngày càng cao. Thực lực của Sở Phong Miên đang tới gần Tiên Thánh cảnh giới, tinh huyết để hắn ngưng luyện Bất Hủ minh văn ít nhất cũng phải là tinh huyết đỉnh phong Tiên Quân. Cường giả Tiên Quân đỉnh phong dù ở Tam Đại Thánh Vực nhiều cao thủ cũng rất hiếm gặp, hơn nữa ai nấy đều có bối cảnh ghê gớm. Nếu Sở Phong Miên công khai tàn sát thì chỉ sợ không được bao lâu sẽ bị các thế lực vây giết mà chết. Trong lịch sử có rất nhiều Ma Đế danh tiếng lẫy lừng, cuối cùng đều bị các thế lực bao vây mà chết. Sở Phong Miên biết điều này nên tự nhiên không làm vậy. (Giấy Trắng: Chúc đạo hữu vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận