Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 111: Gian lận?

Chương 111: Gian lận? Số lượng yêu đan nhiều như vậy, lẽ nào nói Sở Phong Miên thật sự có khả năng phá vỡ kỷ lục của Chí Lăng Thiên? Trong lòng mọi người, suy nghĩ nhiều nhất chính là điểm này. Chí Lăng Thiên, là thần thoại của học viện Võ Thắng bây giờ, khi nhập tông khảo hạch, hắn chính là thiên tài đệ nhất thực thụ lúc đó. Mà mười lăm năm sau, Chí Lăng Thiên hiện tại đã là thiên tài đệ nhất quốc gia Võ Thắng, là cường giả đệ nhất thế hệ trẻ, được phong làm nhân vật thần thoại. Theo nhiều người thấy, có lẽ thần thoại Chí Lăng Thiên, trước khi hắn chết cũng khó có ai phá vỡ được. Nhưng sự xuất hiện của Sở Phong Miên, lại là điều mà không ai tưởng tượng được, nhất là khi Sở Phong Miên kiểm tra võ thạch ở đạo khảo hạch thứ nhất, cũng đã một lần phá vỡ kỷ lục của Chí Lăng Thiên. Hiện tại đạo khảo hạch thứ hai này, Sở Phong Miên vừa mới lấy một túi đựng đồ yêu đan ra đã có hai ngàn tám trăm điểm thành tích, giờ Sở Phong Miên lại lấy ra hai túi trữ vật đầy ắp. Số lượng này có lẽ thật sự đủ để vượt qua Chí Lăng Thiên. “Xong rồi.” Trưởng lão tóc trắng ngơ ngác nhìn Sở Phong Miên đổ yêu đan ra, hồi lâu sau mới mở miệng nói: “Vậy ta bắt đầu kiểm đếm.” “Hết rồi sao? Hình như còn một chút.” Trên mặt Sở Phong Miên lộ ra mấy phần nghi hoặc, như đang suy tư gì đó, rồi lại móc ra một túi đựng đồ. “Còn nữa?” Nhìn Sở Phong Miên lại móc túi trữ vật ra, không ít võ giả trong lòng đều muốn sụp đổ. Sở Phong Miên rốt cuộc đã chém giết bao nhiêu yêu thú, chẳng lẽ hắn đã chém giết hết tất cả yêu thú trên hoang đảo này rồi sao. Nhiều yêu thú như vậy, cho dù xếp hàng để Sở Phong Miên giết thì hắn cũng không nhất định giết hết được. “Rầm rầm.” Lần này số yêu đan đổ ra không nhiều, chỉ có hơn ba mươi viên. Bất quá đám yêu đan này so với những yêu đan mà Sở Phong Miên vừa lấy ra, thì lại to lớn hơn rất nhiều. Linh lực phát ra cũng khác đẳng cấp hẳn. Vô số võ giả trợn mắt há mồm nhìn Sở Phong Miên đổ yêu đan ra, xung quanh im lặng như tờ, chỉ còn tiếng nuốt nước miếng vang lên. “Những...đều là...yêu đan trên Đoán Thể Cảnh thất trọng?” Một võ giả nhận ra, ngơ ngác mở miệng nói. Mọi người lúc này mới kịp phản ứng. Hơn ba mươi viên yêu đan này đều là yêu đan trên Đoán Thể Cảnh thất trọng. Mấy viên lớn nhất, linh lực lại tinh túy đến cực điểm. Yêu đan đỉnh phong Đoán Thể Cảnh. Sở Phong Miên, thế mà ngay cả yêu thú đỉnh phong Đoán Thể Cảnh cũng có thể săn giết. “Trưởng lão, xin hãy kiểm đếm.” Sở Phong Miên cười nói. Đám yêu đan này mới thật sự là do Sở Phong Miên tự tay chém giết, còn lại kia kỳ thật đều là do hắn cướp từ tay đệ tử Thanh Minh. Bất quá yêu đan mà Sở Phong Miên lấy ra vẫn chỉ là một phần nhỏ, phải biết rằng Sở Phong Miên đã lấy đi yêu đan của gần hai trăm võ giả Thanh Minh. Toàn bộ đều giao cho cái học viện Võ Thắng này thì quá thua thiệt, còn lại Sở Phong Miên còn chuẩn bị bán đi lấy một giá tốt, để đổi lấy đan dược. “Bản thiếu gia đã nói, người có thể đánh bại ta, sao có thể yếu như vậy chứ.” Khóe miệng Lâm Mặc Trúc lộ ra vài phần ý cười. Người như vậy, mới có thể trở thành kình địch của Lâm Mặc Trúc hắn, trở thành đối tượng để hắn Lâm Mặc Trúc theo đuổi. “Nhiều yêu đan như vậy, chẳng lẽ nói Trình Không, Thanh Minh thật sự đã chết trong tay tiểu tử này?” Ngạo Vô Mệnh nhìn yêu đan mà Sở Phong Miên lấy ra, trong lòng hiện lên một ý nghĩ đáng sợ. Dựa vào sức một mình, tuyệt đối không cách nào săn giết nhiều yêu thú đến thế, khả năng để có nhiều yêu đan như vậy chỉ có một, chính là Sở Phong Miên đã săn giết những võ giả khác, cướp đi yêu đan của họ. Với thù hận giữa Sở Phong Miên với Trình Không và Thanh Minh. Yêu đan của Sở Phong Miên từ đâu mà ra, gần như không cần bất kỳ phỏng đoán nào. “Đệ tử Thanh Minh, là có bao nhiêu người chết trong tay Sở Phong Miên vậy chứ.” Nhìn số yêu đan mà Sở Phong Miên lấy ra, Ngạo Vô Mệnh rùng mình nói. Một thiên tài trẻ tuổi như vậy, lại có sát phạt quả quyết đến thế, thậm chí được xem là tâm ngoan thủ lạt, trêu chọc đến Sở Phong Miên, chỉ sợ sẽ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục. Ngạo Vô Mệnh vội vàng nghĩ, sau này dù thế nào cũng không thể trêu vào Sở Phong Miên. Khúc Vô Âm tuy không lên tiếng, nhưng vẻ kinh ngạc trong mắt nàng đã thể hiện hết những suy nghĩ trong lòng nàng. “Trình Không, Nhị công tử Trình gia và những võ giả Thanh Minh, chắc chắn đã mất mạng dưới tay tiểu tử này.” Ánh mắt trưởng lão tóc trắng nhìn về phía Sở Phong Miên cũng lộ ra vài phần khác lạ. Trình Không cùng các võ giả Thanh Minh toàn bộ đã chết, giờ thấy Sở Phong Miên lấy ra nhiều yêu đan đến thế, hắn đã rõ. Chắc chắn Sở Phong Miên đã giết những võ giả Thanh Minh kia, nếu không không có khả năng có nhiều yêu đan đến thế. “Trưởng lão, mời kiểm đếm.” Sắc mặt Sở Phong Miên bình tĩnh, lại lần nữa mở miệng nói. “Được.” Trưởng lão tóc trắng nghe giọng nói của Sở Phong Miên, lúc này mới ổn định lại tâm tình. Cuộc khảo hạch vẫn phải tiếp tục tiến hành. Chỉ thấy trưởng lão tóc trắng, từng cái nhặt yêu đan ra, không ngừng tính toán cái gì đó. Những võ giả bình thường khác chỉ mất tầm năm phút là có thể tính ra kết quả. Nhưng tới chỗ của Sở Phong Miên, mà phải mất tận nửa canh giờ, lông mày trên đầu vị trưởng lão tóc trắng đã đọng mồ hôi, ông mới ngẩng đầu lên. Nhiều yêu đan như vậy, toàn bộ phải kiểm đếm cẩn thận cũng không phải là một việc đơn giản. Số lượng yêu đan này đã đạt tới gần một ngàn viên, số lượng này so với tổng số yêu đan của tất cả võ giả ở những lần trước cộng lại cũng chỉ có nhiều chứ không ít. “Tổng cộng, mười ba ngàn điểm cống hiến.” Trưởng lão tóc trắng lớn tiếng tuyên bố. Mười ba ngàn điểm. Con số này, ai ở đây nghe thấy cũng đều giật mình, rồi phải véo véo vào mình, xác nhận đây là sự thật. “Mười ba ngàn điểm!” “Số lượng này, trọn vẹn là gấp đôi so với kỷ lục mà Chí Lăng Thiên đang giữ!” “Cái tên Sở Phong Miên này có phải là người không vậy? Sao lại có nhiều yêu đan đến thế!” Vô số võ giả không thể tin được lớn tiếng bàn tán. Con số này thật sự quá kinh người. Số lượng yêu thú mà ba người trong tứ đại thiên tài là Lâm Mặc Trúc, Ngạo Vô Mệnh, Khúc Vô Âm đã săn giết, cũng không sánh bằng một mình Sở Phong Miên. “Sao có thể như vậy, sao một võ giả có thể săn giết nhiều yêu thú như vậy trong vòng bảy ngày chứ!” Tên võ giả vừa chế nhạo Sở gia kia lớn tiếng hô. “Gian lận, tiểu tử này chắc chắn là gian lận, trước kia hắn đã chuẩn bị sẵn một lượng lớn yêu đan rồi, cho nên mới có nhiều như vậy!” “Không sai, tiểu tử này chắc chắn là gian lận! Tước đoạt tư cách của hắn, trục xuất hắn khỏi học viện!” Mấy tên võ giả Sở gia, Trình gia khác cũng lớn tiếng hô lên. Tiếng la lại trỗi lên từng đợt cao hơn. Trong lòng bọn họ cũng không tài nào tin nổi, Sở Phong Miên lại có thể săn giết nhiều yêu thú đến vậy, chắc chắn là có điều kỳ lạ trong đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận