Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 5421: Cửu Hải Trân Châu

Khi đã ra bên ngoài, đến bên trong Biển Kỷ Nguyên, đã mất đi sự tương trợ của thiên địa pháp tắc kỷ nguyên Cửu Hải, Hắc Kình lão tổ cũng chỉ là một võ giả Đạo Tôn đỉnh phong có chút mạnh mẽ mà thôi. Vì vậy, Hắc Kình lão tổ này không muốn đắc tội một chút võ giả nửa bước chúa tể cảnh giới. Bởi vì hắn cũng không thể mãi trốn trong cái kỷ nguyên Cửu Hải này, một khi chọc phải một chút võ giả nửa bước chúa tể cảnh giới, một khi hắn rời khỏi kỷ nguyên Cửu Hải, chờ đợi hắn chính là một tai họa. Lần này cũng chính vì trêu chọc đến Võ Minh, Hắc Kình lão tổ mới không thể không mãi trốn trong kỷ nguyên Cửu Hải này, và không dám rời đi nữa.
"Ba cái sao? Ngược lại là nhiều hơn so với lời đồn."
Sở Phong Miên nghe Hắc Kình lão tổ trả lời, cũng gật đầu nói. Báu vật như Cửu Hải Trân Châu, ngay cả Sở Phong Miên thân là một cường giả vô địch, đều sẽ động lòng, tự nhiên sẽ thu hút rất nhiều cường giả đến cướp đoạt. Với thực lực của Hải tộc kỷ nguyên Cửu Hải, thì quả thật không thể độc chiếm loại bảo vật này, chỉ có thể thu lấy một phần trong đó, còn một phần khác thì phải để cho người khác.
"Trong Hải tộc còn lại bao nhiêu?"
Sở Phong Miên lại lên tiếng hỏi dò. Từ việc Hắc Kình lão tổ có thể đưa ra ba viên Cửu Hải Trân Châu cho Sở Phong Miên, thì trong Hải tộc hẳn là vẫn còn một số Cửu Hải Trân Châu đang cất giữ.
"Chỉ còn lại hai cái, nếu không phải vì đại nhân, chúng ta cũng không muốn đưa ra bảo vật trân quý như vậy."
Nghe Sở Phong Miên hỏi thăm, Hắc Kình lão tổ cười khổ nói, biết Sở Phong Miên đã để mắt đến Cửu Hải Trân Châu. Nhưng bây giờ hắn cũng đã bất lực phản kháng. Nếu chọn thần phục với Sở Phong Miên, tự nhiên không thể làm phật ý Sở Phong Miên trong chuyện này.
"Chỉ có hai cái sao?"
Nghe được kết quả này, Sở Phong Miên nhíu mày. Số lượng này quả thật có chút quá ít.
"Bất quá gần đây một đợt Cửu Hải Trân Châu ngược lại là sắp ngưng tụ hoàn thành, chỉ cần đợi không đến một năm thời gian."
Nhìn thấy vẻ mặt của Sở Phong Miên, Hắc Kình lão tổ liền vội vàng mở miệng nói.
"A?"
Điều này khiến cho hai mắt của Sở Phong Miên sáng lên. Ba viên Cửu Hải Trân Châu ngược lại cũng tương đương với một viên giả lập thần nguyên, có thể giúp cho Sở Phong Miên tu hành thần lực chi đạo sử dụng.
"Số Cửu Hải Trân Châu này, ta muốn lấy hết."
Sở Phong Miên trực tiếp mở miệng nói.
"Thế nhưng, một đợt ba viên Cửu Hải Trân Châu này, một trong số đó đã bị Cổ Hà Sơn Chủ đặt trước rồi, Cổ Hà Sơn Chủ một khi đến đây thì không tiện bàn giao."
Hắc Kình lão tổ có chút do dự mở miệng nói. Cổ Hà Sơn Chủ, cũng là người mạnh nhất của kỷ nguyên Cổ Hà gần với kỷ nguyên Cửu Hải, cũng là một cường giả nửa bước chúa tể cảnh giới. Mỗi một thời đại sản sinh ra ba viên Cửu Hải Trân Châu thì một trong số đó là thuộc về Cổ Hà Sơn Chủ, chuyện này đã kéo dài rất lâu rồi. Nếu như Cổ Hà Sơn Chủ không nhận được Cửu Hải Trân Châu này, thì chắc chắn sẽ trút giận lên Hải tộc kỷ nguyên Cửu Hải của bọn hắn.
"Cổ Hà Sơn Chủ? Không cần để ý đến hắn, nếu hắn không biết sống chết, ta cũng không ngại g·iết thêm một người."
Sở Phong Miên lạnh lùng cười nói.
"Hai viên Cửu Hải Trân Châu còn lại, đều giao cho ta đi."
"Vâng."
Nghe được lời nói của Sở Phong Miên, Hắc Kình lão tổ cũng cung kính lấy ra một hộp ngọc, bên trong bày hai viên Cửu Hải Trân Châu.
"Không tệ."
Sở Phong Miên vung tay lên, chiếc hộp ngọc này lại lần nữa được Sở Phong Miên thu vào trong không giới, đồng thời một chiếc không giới khác cũng xuất hiện trong lòng bàn tay Sở Phong Miên.
"Cửu Hải Trân Châu này ta cũng không lấy không, chút này xem như bồi thường cho Hải tộc các ngươi."
Sở Phong Miên vung tay lên, chiếc không giới này liền bay về phía Hắc Kình lão tổ. Trong không giới này đều là những bảo vật mà Sở Phong Miên có được khi chém giết các võ giả Vạn Giới, những bảo vật này đều thích hợp cho Hải tộc, tuy về số lượng không bằng Cửu Hải Trân Châu nhưng lại có số lượng nhiều hơn. Như vậy cũng đủ bù đắp lại cho việc Sở Phong Miên lấy đi Cửu Hải Trân Châu.
"Cảm ơn đại nhân."
Hắc Kình lão tổ cầm chiếc không giới, nhìn thấy bảo vật bên trong, cũng vui mừng khôn xiết, cũng biết mình đã theo đúng chủ nhân, đối với Sở Phong Miên lại càng thêm cung kính trung thành. Sở Phong Miên luôn luôn thưởng phạt phân minh, tự nhiên sẽ không bạc đãi Hải tộc kỷ nguyên Cửu Hải này.
"Ta chuẩn bị rời đi, nếu gặp phiền phức, có thể thông qua Cổ Sát Giới Vương liên hệ ta."
Sở Phong Miên nói một câu sau, hắn liền trực tiếp bước một bước, phóng lên tận trời, rời khỏi kỷ nguyên Cửu Hải. Sở Phong Miên vốn vì truy sát Đạo Quân mới đến được kỷ nguyên Cửu Hải này, hiện giờ Đạo Quân đã c·h·ế·t, Sở Phong Miên cũng không có lý do gì để ở lại kỷ nguyên Cửu Hải này nữa. Bất quá lần này, không chỉ là g·i·ế·t Đạo Quân, Sở Phong Miên còn thu phục được Hải tộc kỷ nguyên Cửu Hải, hơn nữa còn đạt được chí bảo của kỷ nguyên Cửu Hải là năm viên Cửu Hải Trân Châu, cũng coi như không phí chuyến đi này. Chỉ cần kinh doanh tốt kỷ nguyên Cửu Hải này, đủ để ngày sau chậm rãi sản xuất Cửu Hải Trân Châu, cung cấp liên tục cho Sở Phong Miên.
Về phần chuyện trái tim chúa tể, Sở Phong Miên cũng không nói cho Hắc Kình lão tổ biết, dù sao với cấp bậc của Hắc Kình lão tổ thì ngay cả đến gần Quy Hải Chi Nhãn cũng không làm được, nói cho hắn biết cũng không có ý nghĩa gì.
Mà bây giờ Sở Phong Miên rời đi kỷ nguyên Cửu Hải cũng còn có một nguyên nhân, đó chính là viên giả lập thần nguyên thứ hai, cũng coi như đã ngưng tụ hoàn thành! Trước đó Sở Phong Miên vì ngưng tụ giả lập thần nguyên, lo lắng rời khỏi kỷ nguyên Cửu Hải sẽ gặp chiến đấu, ảnh hưởng đến việc ngưng tụ giả lập thần nguyên, cho nên hắn mới ở lại trong kỷ nguyên Cửu Hải. Hiện tại giả lập thần nguyên này đã ngưng tụ xong, Sở Phong Miên liền không cần ở lại kỷ nguyên Cửu Hải nữa.
Trong chớp mắt, thân hình của Sở Phong Miên liền rời khỏi tinh bích của kỷ nguyên Cửu Hải. Hắn lại lần nữa tiến vào trong Biển Kỷ Nguyên. Đi vào Biển Kỷ Nguyên, Sở Phong Miên mới cảm thấy một cảm giác thoải mái dễ chịu. Với thực lực hiện tại của Sở Phong Miên, khi tiến vào một kỷ nguyên, tuy không đến mức giống như một cường giả chúa tể bình thường trực tiếp gặp phải thiên đạo thiên tru, nhưng vẫn sẽ cảm thấy có chút gò bó, không cách nào toàn lực xuất thủ, dường như thực lực của Sở Phong Miên đã đạt đến cực hạn mà một kỷ nguyên có thể dung nạp. Chỉ có đến Biển Kỷ Nguyên, Sở Phong Miên mới có thể thả toàn bộ lực lượng của mình, đây cũng là một lý do Sở Phong Miên không muốn ở lại Cửu Hải kỷ nguyên.
"Trong lúc vô tình, lại là ngay cả ở trong kỷ nguyên, ta đều cảm thấy gò bó sao?"
Sở Phong Miên đều không khỏi tự lẩm bẩm một tiếng. Hắn đột nhiên cũng hiểu vì sao từ xưa đến nay, Vĩnh Hằng đại lục mặc dù đầy nguy hiểm nhưng vẫn có vô số võ giả Biển Kỷ Nguyên muốn đến Vĩnh Hằng đại lục. Bởi vì Vĩnh Hằng đại lục đối với các võ giả Biển Kỷ Nguyên này mà nói, không chỉ có được lực lượng mạnh hơn, võ đạo mạnh hơn, thành tựu người mạnh hơn, mà còn là nơi tự do của những cường giả đỉnh cấp.
"Vĩnh Hằng đại lục, rất nhanh thôi, chờ giải quyết Vạn Giới xong liền có thể đi."
Sở Phong Miên niệm thầm một tiếng, thân hình hắn dần dần biến mất trong Biển Kỷ Nguyên.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận