Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 1026: Ta tới chậm

"Không tốt, mau đi thông báo Thánh Đế, kêu gọi thiên Ma đại nhân đến đây! Chỉ có thiên Ma đại nhân mới có thể trấn áp được kẻ này!" Quỷ Lệ Ma Tôn hét lớn. Lục Đạo Diệt Thần trận vừa vỡ, Cửu Uyên Ma Tôn đã bị Sở Phong Miên trong nháy mắt đánh nát. Bọn họ không có bất kỳ khả năng nào chống lại Sở Phong Miên. Mấy vị lão tổ vô thượng, nghe Quỷ Lệ Ma Tôn nói, đều vội vàng lớn tiếng mở miệng, dường như đang hô hào ai đó. Nhưng tiếng bọn họ chưa kịp truyền ra, đầy trời kiếm quang đã chém tới.
"Còn muốn gọi người đến? Đều chết cho ta!" Sở Phong Miên quát lạnh một tiếng. Mấy vị lão tổ vô thượng đều bị kiếm quang này oanh giết vỡ nát, ngay cả cơ hội nói chuyện cũng không có. Tuy nhiên, Quỷ Lệ Ma Tôn và mấy lão tổ vô thượng còn lại thừa cơ hội đó đã bay về phía Lục Ma Phong. Trong thời gian ngắn, Sở Phong Miên không đuổi kịp. Sở Phong Miên cũng không định đuổi theo nữa. Dù Sở Phong Miên có Chiến Long Bảo Xa, muốn đuổi kịp truy sát đám lão tổ vô thượng này cũng không dễ dàng. Bây giờ, việc quan trọng nhất vẫn là cứu Lạc Tịch.
"Đi!" Sở Phong Miên không dừng lại, độn quang của hắn hướng về Lục Đạo Ma Môn bay đi. Đệ tử Lục Đạo Ma Môn thấy Sở Phong Miên tới, đều nhao nhao tránh lui, không ai dám cản đường Sở Phong Miên. "Phương hướng của Lạc Tịch ở đằng kia." Sở Phong Miên âm thầm cảm nhận khí tức của Lạc Tịch. Lục Ma Phong bên trong có không gian khác, thực sự còn rộng lớn hơn cả một quốc gia, đầy ma ý bao trùm khắp nơi. Nhìn qua, võ giả trong Lục Ma Phong có đến hơn trăm vạn người. "Không ngờ Lục Đạo Ma Môn lại tích trữ được lực lượng đáng sợ đến vậy." Mấy triệu võ giả, so với bảy đại tông môn cũng không hề thua kém. Nhưng Sở Phong Miên hiện tại không có hứng thú quản chuyện Lục Đạo Ma Môn, độn quang của hắn tăng tốc, bay về hướng Lạc Tịch.
Ngay trong một dãy núi, trên không trung, mấy luồng linh lực đang va chạm. Mấy vị lão tổ vô thượng của Lục Đạo Ma Môn đang vây công một bóng hình nổi bật. "Lạc Tịch!" Sở Phong Miên nhìn thấy bóng hình nổi bật này, trong lòng cuối cùng cũng bình ổn đôi chút. Xem ra Lạc Tịch vẫn chưa xảy ra chuyện, tuy nhiên, tình cảnh của Lạc Tịch bây giờ cực kỳ nguy hiểm. Sở Phong Miên quan sát, trên không trung còn có tám lão tổ vô thượng đang vây công Lạc Tịch. Còn Lạc Tịch, chỉ có thể né tránh, Thương Lan tiên giáp đang bảo vệ nàng, đủ sức hóa giải phần lớn lực lượng của đám lão tổ vô thượng này, nhờ đó mà Lạc Tịch mới có thể cầm cự.
Mà một bên, còn có một bóng người đang lơ lửng đứng yên đó. "Ma Đế!" Bóng người này chính là Ma Đế. Trong lòng Sở Phong Miên, đây là nhân vật đáng e ngại nhất của Lục Đạo Ma Môn. Ma Đế quả nhiên không chết, lúc trước người chết trong đấu trường viễn cổ chỉ là hóa thân của hắn. Khí tức của Ma Đế bây giờ dường như mạnh hơn lúc ở đấu trường viễn cổ một chút. Rõ ràng, người này đã có lĩnh ngộ mới trong trận sinh tử chiến với Sở Phong Miên ở đấu trường viễn cổ, thực lực càng tăng mạnh, đã bước vào cấp độ Thiên Mệnh Cảnh. Bất kể là Sở Phong Miên hay Ma Đế, với tích lũy của họ, một khi bước vào Thiên Mệnh Cảnh, thực lực sẽ tăng lên nhanh chóng.
"Lạc Tịch, đừng vô ích giãy giụa nữa, ngươi còn nghĩ Sở Phong Miên kia có thể đến cứu ngươi sao? Đáng tiếc, hắn bây giờ đã tự thân khó bảo toàn, bản đế đã sớm thiết Lục Đạo Diệt Thần trận ở bên ngoài, hắn mà tới thì chỉ có đường chết!" Ở trên không, nhìn Lạc Tịch không ngừng chống cự, Ma Đế lạnh lùng nói. "Lục Đạo Diệt Thần trận?" Lạc Tịch không có quá nhiều biểu cảm khác thường khi Ma Đế nói những lời khác, dù sao thực lực của Sở Phong Miên nàng hiểu rõ nhất, Lục Đạo Ma Môn muốn đối phó Sở Phong Miên cũng cần trả giá rất lớn mới được. Nhưng nghe đến Lục Đạo Diệt Thần trận, ánh mắt Lạc Tịch lộ ra vài phần bối rối. Lục Đạo Diệt Thần trận, thân là đệ tử Lục Đạo Ma Môn, nàng tự nhiên hiểu rõ nó đáng sợ đến mức nào.
Sự bối rối thoáng qua của Lạc Tịch lại tạo ra một sơ hở. Tám vị lão tổ vô thượng đang vây công Lạc Tịch ngay lập tức xuất thủ. Linh lực vô tận, oanh kích về phía Lạc Tịch. "Ầm ầm!" Lạc Tịch cũng ngưng tụ linh lực chống cự, nhưng tám người này liên thủ vượt quá sức nàng. Thương Lan tiên giáp trên người Lạc Tịch rung động không ngừng. Lạc Tịch đã bị vây công một thời gian dài, Thương Lan tiên giáp trên người nàng gần như mất đi sức mạnh. Trong tình huống này, Lạc Tịch muốn tiếp tục giãy dụa là điều không thể. Trong mắt Lạc Tịch lộ ra vài phần tuyệt vọng. Có lẽ hôm nay nàng sẽ phải chết ở đây.
Phanh! Dưới sự oanh kích của linh lực, thân thể Lạc Tịch bị đánh bay ra ngoài, Thương Lan tiên giáp đã chịu phần lớn lực lượng, nhưng vẫn đủ để làm Lạc Tịch bị trọng thương. "Bắt lấy nàng!" Ma Đế ở một bên lạnh lùng ra lệnh. "Vâng!" Tám vị lão tổ vô thượng vội vã tuân mệnh, đồng loạt thúc linh lực, trấn áp về phía Lạc Tịch. Đầy trời ma ý biến thành một tòa bảo tháp đen kịt vô cùng, từ trên trời giáng xuống. Và đúng lúc này, một đạo kiếm quang xông thẳng lên trời, đột nhiên chém tới, mục tiêu là tòa bảo tháp đen kịt kia. "Răng rắc!" Tòa bảo tháp đen kịt này bị đạo kiếm quang xông thẳng lên trời này đánh vỡ nát, tại chỗ vỡ vụn.
Biến cố bất thình lình này khiến không ai hiểu chuyện gì. "Chuyện gì xảy ra?" "Ai ra tay?" "Kiếm quang từ đâu tới!" Tám vị lão tổ vô thượng vẫn còn đang nhìn quanh tìm hướng kiếm quang đến. "Một đám lão thất phu, dám đụng đến nữ nhân của ta?" Một tiếng quát lạnh đột nhiên vang vọng khắp nơi. Cùng lúc đó, hai đạo kiếm quang xuất hiện, trực tiếp chém về phía tám lão tổ vô thượng kia, tại chỗ giết chết. "Giọng này..." Nghe giọng nói quen thuộc này, trong mắt Lạc Tịch bỗng lấp lánh ánh sáng không thể tin nổi. "Sở Phong Miên." Nghe thấy giọng nói đó, khóe mắt Lạc Tịch không khỏi trào dâng nước mắt. Sở Phong Miên đã đến thật. Vốn dĩ ngay cả Lạc Tịch cũng không thể tin, Sở Phong Miên lại đến Lục Đạo Ma Môn, đặt mình vào nguy hiểm. Nhưng bây giờ Sở Phong Miên đã tới, một mình xâm nhập vào Lục Đạo Ma Môn. "Ta đến muộn." Sở Phong Miên nhìn Lạc Tịch, giọng ôn tồn nói, đồng thời thấy thương thế của Lạc Tịch, ánh mắt Sở Phong Miên trong nháy mắt trở nên đỏ ngầu như máu.
(Xin hãy vote 9-10 điểm đánh giá chất lượng cuối chương ủng hộ convert. Cảm ơn.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận