Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 3580: Trong quan tài ngọc Vu tộc

"Nơi này chính là tẩm cung của Chân Thủy Vu Đế, nếu không có sự cho phép của Chân Thủy Vu Đế, ta cũng không có tư cách tiến vào bên trong, chỉ có thể đưa ngươi tới đây." Cửu Lê Vu Đế dừng lại ở vị trí rìa hòn đảo, nói với Sở Phong Miên.
"Ừm." Sở Phong Miên khẽ gật đầu, vừa chuẩn bị bước ra một bước.
"Tuyệt Kiếm đến sao? Mời vào." Một giọng nói đột ngột vang lên.
Giọng nói này không giống của một ông lão, mà giống giọng của người trung niên, vô cùng mạnh mẽ. Cùng lúc đó, từ mặt biển xung quanh, một cột nước biển phóng lên cao, rơi xuống trước mặt Sở Phong Miên, hội tụ thành một cây cầu, một đường nối bằng Lưu Ly Tịnh Thủy, kéo dài từ rìa hòn đảo đến cung điện ở trung tâm.
Sở Phong Miên liếc nhìn, bước lên cây cầu Lưu Ly Tịnh Thủy, trong nháy mắt thân thể Sở Phong Miên biến mất không dấu vết. Cửu Lê Vu Đế thấy cảnh này, chủ động lùi đi.
Cây cầu này kéo dài đến bên trong cung điện, ngay lập tức, Sở Phong Miên đã đến bên trong tòa cung điện Thanh Đồng, bên trong cung điện rộng lớn, trống trải, ngoại trừ một chiếc quan tài ngọc lớn, không có vật gì khác.
Trong chiếc quan tài ngọc lớn, một người Vu tộc nằm đó, vóc dáng cao đến vạn trượng, đang yên tĩnh nằm trong quan tài, nhưng đôi mắt lại mở to. Khi Sở Phong Miên bước vào cung điện Thanh Đồng, người Vu tộc trong quan tài ngọc nhìn về phía Sở Phong Miên, chứng tỏ đây không phải người chết.
"Tuyệt Kiếm Vu Đế?"
"Chân Thủy Vu Đế?"
Ánh mắt Sở Phong Miên cũng nhìn về người Vu tộc trong quan tài. Giọng nói vừa rồi, chính là của người Vu tộc trong quan tài. Đây là tẩm cung của Chân Thủy Vu Đế, người lên tiếng trong quan tài không cần phải đoán, chắc chắn là Chân Thủy Vu Đế.
"Ta mặc dù tuổi thọ còn dài, nhưng vì kéo dài thêm mấy năm, vẫn phải thường xuyên rơi vào trạng thái ngủ say, nên bình thường ta đều nằm trong quan tài ngọc." Chân Thủy Vu Đế có vẻ như nhìn ra vẻ kỳ lạ trong mắt Sở Phong Miên, cười giải thích.
"Nằm trong quan tài này có vẻ không thoải mái lắm, chúng ta ra ngoài nói chuyện đi."
Chân Thủy Vu Đế nằm trong quan tài tự nói một mình, đột nhiên quan tài ngọc ầm một tiếng mở ra, một luồng khí lạnh đến cực điểm quét sạch toàn bộ đại điện Thanh Đồng. Chân Thủy Vu Đế trong quan tài ngọc bị đông trong hàn băng Lưu Ly, răng rắc, khi hàn băng vỡ vụn, Chân Thủy Vu Đế chậm rãi đứng dậy đi ra từ trong quan tài.
Chỉ mấy hơi thở, Chân Thủy Vu Đế đã ra ngoài, thân thể ông cũng dần nhỏ lại, biến thành hình dáng con người, đứng bên cạnh Sở Phong Miên. Hiện tại bản thể của Sở Phong Miên, tuy đã là Vu tộc, nhưng vốn là người, nên từ trước đến giờ vẫn quen với thân thể người. Chỉ khi gặp phải kẻ địch mạnh, cần chiến đấu, Sở Phong Miên mới khôi phục nguyên dạng Vu Thần chân thân. Chân Thủy Vu Đế lúc này cũng cố ý biến thành hình dáng con người, đứng bên cạnh Sở Phong Miên.
"Ngồi đi, đúng rồi, trong cung điện này, ngày thường chỉ có một mình ta, ngược lại không có chuẩn bị gì."
Chân Thủy Vu Đế cười nói, sau đó phẩy tay, hai luồng Lưu Ly Tịnh Thủy ngưng tụ trên không trung, đông thành băng, biến thành hai chiếc ngai vàng. Chân Thủy Vu Đế và Sở Phong Miên mỗi người ngồi xuống một chiếc.
"Chân Thủy Vu Đế mời ta tới đây, là có chuyện gì?" Sở Phong Miên không muốn tốn lời vô ích, đi thẳng vào vấn đề. Hắn không tin, Chân Thủy Vu Đế không có chuyện gì, muốn gặp Sở Phong Miên.
"Không biết nên xưng hô thế nào? Tuyệt Kiếm? Hay là Sở công tử?" Chân Thủy Vu Đế không trả lời câu hỏi của Sở Phong Miên, mà nhìn Sở Phong Miên một lúc, đánh giá rồi hỏi một câu.
"Trong Vu tộc, ta là Tuyệt Kiếm Vu Đế, cứ gọi ta là Tuyệt Kiếm là được." Sở Phong Miên bình tĩnh đáp.
Nghe câu trả lời này, ánh mắt Chân Thủy Vu Đế hơi thay đổi, khóe miệng hiện lên một nụ cười: "Vậy ta gọi ngươi là Tuyệt Kiếm nhé."
"Lần này ta tới, thực ra là muốn gặp Tuyệt Kiếm ngươi, dù sao ngươi cũng là người được thập đại Vu Thần coi trọng. Ta không hiểu vì sao thập đại Vu Thần lại coi trọng ngươi như vậy, thậm chí để ngươi đạt được Vu Thần Cung, đạt được truyền thừa của thập đại Vu Thần."
"Vậy nên ta muốn xem ngươi một chút, xem thử thập đại Vu Thần rốt cuộc đã chọn ai." Chân Thủy Vu Đế nói thẳng, không hề giấu giếm. Không chỉ ông, nhiều Vu Đế cổ xưa thức tỉnh sau chiến tranh Thánh Vực, sau khi nghe về Sở Phong Miên đều thấy vô cùng kỳ lạ.
Sở Phong Miên tuy mang danh Tuyệt Kiếm Vu Đế, hiện giờ lại ngưng luyện thành công Vu Thần chân thân. Nhưng Sở Phong Miên trước kia chỉ là một con người, mà không phải Vu tộc, một con người có thể có được huyết mạch Vu Thần, trở thành Vu tộc đã là một việc kỳ lạ. Điều khiến nhiều Vu Đế cổ xưa không thể chấp nhận là, Sở Phong Miên còn nhận được sự tán thành của thập đại Vu Thần, trở thành chủ nhân của Vu Thần Cung, nhận được truyền thừa của thập đại Vu Thần. Cần biết rằng, truyền thừa của thập đại Vu Thần không phải ai cũng có tư cách nhận được, nhất định phải được thập đại Vu Thần tán thành mới có thể. Thập đại Vu Thần bỏ qua nhiều Vu tộc như vậy, lại công nhận một võ giả loài người.
Chân Thủy Vu Đế vừa thức tỉnh nghe được tin này liền giật mình, trong lòng tràn đầy nghi hoặc. Lần này nghe tin Sở Phong Miên trở lại Bắc Cảnh, ông liền muốn gặp Sở Phong Miên một lần, để giải đáp những thắc mắc trong lòng.
"Vì sao thập đại Vu Thần chọn ta, ta cũng không rõ." Nghe Chân Thủy Vu Đế nói, Sở Phong Miên bình thản nói. Thực sự, ngay cả Sở Phong Miên cũng không biết vì sao thập đại Vu Thần lại chọn hắn. Có phải vì Sở Phong Miên đã phá tan âm mưu của kẻ đứng sau Vu Thần Cung, cứu rỗi Vu Thần Cung?
Nhưng qua nhiều dấu hiệu cho thấy, trước khi Sở Phong Miên vào Vu Thần Cung, thái độ của Hắc Vu Đế đối với Sở Phong Miên đã có phần kỳ lạ. Có thể khiến Hắc Vu Đế, một vị Vu Đế, tán thành Sở Phong Miên, thế lực đằng sau đó chỉ có thể là thập đại Vu Thần. Từ khi Sở Phong Miên đến Bắc Cảnh, trở thành thần tử của Vu tộc, rồi tiến vào Vu Thần Cung, gia nhập Vu tộc hoàn toàn, trở thành Tuyệt Kiếm Vu Đế, dường như đều có một bàn tay thúc đẩy. Bàn tay có thể làm được tất cả chuyện này, chỉ có thập đại Vu Thần.
"Ta và thập đại Vu Thần, thực ra có một giao dịch, cho nên ta mới gia nhập Vu tộc."
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận