Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 5734: Nhục thân va chạm

Tên nam tử tóc đỏ trạc tuổi trung niên kia nhìn Sở Phong Miên, quan sát một hồi rồi trầm giọng lên tiếng. Trên người Sở Phong Miên, hắn luôn cảm nhận được một luồng khí tức nguy hiểm. Cảm giác nguy hiểm này thậm chí khiến hắn cảm thấy như đang đối mặt với một vị cường giả vô địch, hay đúng hơn là một vị chúa tể thực thụ. Chỉ khi nhìn thấy chúa tể, hắn mới có cảm giác như vậy. Có điều, lực lượng trên người Sở Phong Miên rõ ràng chưa đạt đến cấp độ chúa tể, nên tên nam tử tóc đỏ này cho rằng mình đã cảm nhận sai. Tuy nhiên, lần này muốn bao vây tiêu diệt toàn bộ võ giả Phật tông ở đây, hắn cũng không muốn phát sinh chuyện ngoài ý muốn, cho nên không có ý định xung đột với Sở Phong Miên.
"Các hạ là ai? Ở Phù Đồ cổ thành..." Đại trưởng lão Phật tông nhìn Sở Phong Miên, càng cảm thấy lực lượng của Sở Phong Miên có chút quen thuộc, đột nhiên hắn nghĩ ra điều gì, không khỏi thốt lên. Nguồn sức mạnh trên người Sở Phong Miên chính là của vị cường giả mà hắn đã cảm nhận được ở Phù Đồ cổ thành.
"Không đúng! Trường Sinh Mệnh Tuyền không có!"
"Sơn Liệt, ngăn hắn lại, Trường Sinh Mệnh Tuyền ở trong tay người này!" Ngay lúc này, hai võ giả Tiên Võ khác đột ngột lên tiếng. Từ khi Sở Phong Miên bất ngờ xuất hiện ở khe núi, bọn họ đã thấy có điều không đúng. Dù sao họ tuy đang chiến đấu nhưng vẫn luôn dùng linh thức bao phủ khe núi. Trong tình huống đó, không thể có ai lặng lẽ vào được khe núi. Nhưng Sở Phong Miên lại đột ngột xuất hiện trong hoàn cảnh như vậy, chứng tỏ hắn có khả năng tránh được sự bao phủ linh thức của họ. Cả hai vội đi kiểm tra Trường Sinh Mệnh Tuyền, nhưng lại phát hiện nó đã bị người khác lấy mất, vậy trong số các võ giả ở đây, người duy nhất làm được chuyện này chỉ có thể là Sở Phong Miên.
"Trường Sinh Mệnh Tuyền!" Sơn Liệt, tên nam tử tóc đỏ trạc tuổi trung niên kia, cũng gắt gao nhìn chằm chằm vào Sở Phong Miên, trong mắt lộ rõ sát ý. Nếu không phải trên người Sở Phong Miên luôn tỏa ra một loại khí tức nguy hiểm, thì có lẽ lúc này hắn đã không nhịn được mà ra tay oanh sát Sở Phong Miên.
"Giao Trường Sinh Mệnh Tuyền ra đây, ta có thể thả ngươi đi." Sơn Liệt trầm giọng nói.
"Cần gì phí lời với hắn! Hắn đã biết chuyện hôm nay thì không thể giữ lại! Giết hắn đi!"
Vút!
Đột nhiên một bóng người lao nhanh về phía Sở Phong Miên, đó là một cường giả vô địch của Tiên Võ. Tốc độ thân pháp của hắn cực kỳ nhanh. Bóng dáng của đối phương chỉ vừa lóe lên một chút đã xuất hiện trước mặt Sở Phong Miên.
"Mặc kệ ngươi rốt cuộc là ai! Hôm nay nếu ngươi đã biết được bí mật của Tiên Võ chúng ta thì không có lý do gì để ngươi sống sót! Chết đi!"
Võ giả Tiên Võ này quát lạnh một tiếng, trong mắt tràn ngập sát khí, ầm ầm lực lượng trên người hắn bạo phát, mạnh mẽ phóng lên trời. Võ giả Tiên Võ này lại là một luyện thể võ giả. Tiên Võ, một trong số ít môn phái tu luyện võ đạo luyện thể trong toàn bộ Vĩnh Hằng đại lục, có ba nhánh lớn: Nhân Tiên Tông, Địa Tiên Tông, Thiên Tiên Tông. Địa Tiên Tông tu luyện võ đạo luyện thể của Tiên Võ, và võ giả đang xuất thủ hiển nhiên là một người của Địa Tiên Tông.
Cơ bắp trên người võ giả Tiên Võ này cuồn cuộn nổi lên, thân thể trong nháy mắt đã phình to gấp đôi, da thịt của hắn sáng bóng như đồng cổ. Cơ thể của một luyện thể võ giả cứng rắn hơn bất kỳ vũ khí nào, tùy ý đập nát một đỉnh núi, và thân hình khổng lồ này lại đột ngột đánh về phía Sở Phong Miên, chuẩn bị dùng nhục thân cường hãn để đâm chết tươi Sở Phong Miên. Thấy cảnh này, Sở Phong Miên lộ ra vẻ cổ quái trong mắt. Đã rất lâu rồi không có ai dám so nhục thân với Sở Phong Miên. Trước giờ toàn là Sở Phong Miên dùng nhục thân mạnh mẽ để ức hiếp người khác, nay lại có kẻ lấy nhục thân để đối kháng với hắn.
"Địa Trủng, cẩn thận!" Sơn Liệt nhìn thấy vẻ mặt cổ quái của Sở Phong Miên, liền có cảm giác bất an, vội vàng nhắc nhở. Nhưng Địa Trủng không hề để tâm, còn tăng tốc lao về phía Sở Phong Miên. Với kiểu va chạm như vậy, dù một cường giả vô địch tiếp chiêu trực diện cũng không chết thì cũng bị thương. Nếu là ở nội vực, võ giả có thể đạp không mà đi thì kiểu va chạm này không dễ thành công. Nhưng nơi đây là ngoại vực, võ giả không thể đạp không mà đi, chỉ có thể đứng tại chỗ, đối mặt với kiểu va chạm tốc độ cao như vậy thì gần như không có cơ hội tránh né. Đó là lý do Địa Trủng tự tin, dù đối phương cũng là cường giả vô địch thì trong ngoại vực này tuyệt đối không thể nào là đối thủ của hắn.
Oanh! Ngay lúc Địa Trủng lao thẳng vào Sở Phong Miên, va chạm trong nháy mắt tạo nên một tiếng nổ lớn kinh thiên, lực va chạm đủ để gây ra nổ mạnh khiến mặt đất xuất hiện vô số vết nứt, sức mạnh to lớn lan ra bốn phía. Một bóng người bị sức nổ trung tâm đánh bay ra.
"Đây là?" Vô số ánh mắt nhìn sang.
Một lúc sau, vô số người kinh hãi tột độ. Vì kẻ bị đánh bay lại không phải là Sở Phong Miên, mà là Địa Trủng. Địa Trủng tựa như đâm phải miếng sắt, bị bắn ngược ra, thậm chí còn xuất hiện vô số vết nứt trên cơ thể. Cú va chạm này khiến cho nhục thân mạnh mẽ của Địa Trủng bị thương. Nhục thân của luyện thể võ giả là công kích mạnh nhất của họ, vô cùng cứng rắn, đừng nói tấm sắt, ngay cả cực đạo tiên binh bình thường cũng không thể phá vỡ cơ thể họ. Thế nhưng trong cú va chạm vừa rồi, người bị đánh bay lại là Địa Trủng. Sau khi nổ mạnh tan đi, mọi ánh mắt đổ dồn về phía Sở Phong Miên, thấy hắn vẫn đứng tại chỗ, không hề nhúc nhích, trông không có vẻ gì đã xảy ra cả. Ngay cả quần áo của Sở Phong Miên cũng nguyên vẹn, xem ra không hề bị tổn thương chút nào.
"Sao có thể như vậy!" Sơn Liệt và một võ giả Tiên Võ khác trong nháy mắt sắc mặt trở nên vô cùng nghiêm trọng. Địa Trủng mạnh đến mức nào, hai người bọn họ đều đã lĩnh hội, dù cả hai cũng là người tu hành luyện thể chi đạo, cũng không dám đối đầu trực diện. Ít nhất là khi đối mặt với kiểu va chạm vừa rồi, kết quả tốt nhất cũng chỉ là lưỡng bại câu thương. Nhưng Sở Phong Miên lại chẳng hề bị tổn thương. Ngay cả khi đây là cảnh tượng mà họ tận mắt chứng kiến, họ vẫn không thể tin vào mắt mình.
"Ta không tin, thân thể của ngươi thật sự mạnh như vậy!" Võ giả Tiên Võ còn lại hét lên, ầm ầm ra tay. Lần này hắn không trực tiếp đâm tới như Địa Trủng, mà có chút kiêng kỵ sau kết cục của Địa Trủng.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận