Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 2507: Bạch Tổ Bạch Trạch!

Chương 2507: Bạch Tổ Bạch Trạch! Việc hợp tác với Không Vu Tháp, mặc dù trước đó vì áp lực từ Kim Diệt Vương mà Sở Phong Miên mới chấp nhận một cách vội vàng. Thế nhưng, Không Quân Vương cũng đã làm theo lời hứa, giúp Sở Phong Miên ngăn cản đám người Nam Hoang Vương, Sở Phong Miên tự nhiên không phải kẻ thất tín. Huống chi, Sở Phong Miên cũng muốn nhân cơ hội tiếp xúc với thế lực lớn thực sự ở Bắc Cảnh. Hiện tại Sở Phong Miên đang ở Nam Hoang, so với toàn bộ Bắc Cảnh mà nói, chỉ là một vùng quê hẻo lánh. Nếu không phải vì lần này Thần Tượng Chi Cốt xuất thế, thì căn bản không thể nào thu hút sự chú ý, hấp dẫn nhiều cường giả đến đây như vậy. Sở Phong Miên muốn tiến vào khu vực trung tâm thực sự của Bắc Cảnh, Trung Vực, nơi mà toàn bộ Bắc Cảnh đối với Sở Phong Miên, đều là những điều vô cùng lạ lẫm. Việc tiếp xúc với Không Vu Tháp, có thể giúp Sở Phong Miên hiểu rõ hơn về Bắc Cảnh. Với lại, hiện tại Không Vu Tháp chủ động tiếp cận Sở Phong Miên, chứng tỏ họ biết Sở Phong Miên có thần huyết cấp chín, với tình hình thế lực khắp nơi ở Trung Vực, Không Vu Tháp cũng là một sự lựa chọn tốt nhất. Đương nhiên, việc tiếp xúc với Không Vu Tháp, tất nhiên có những nguy hiểm, đây cũng là lý do mà Sở Phong Miên lo lắng trước đó. Nhưng khi thực lực của Sở Phong Miên đã bước vào Tiên Tôn cảnh giới, thì mọi vấn đề này đều trở nên dễ dàng giải quyết. Hiện tại thực lực của Sở Phong Miên đã có thể so sánh với Không Quân Vương, nếu như kích phát bí thuật Phí Huyết, cho dù là ba bốn vị Tiên Tôn liên thủ vây công Sở Phong Miên, thì Sở Phong Miên vẫn có thể toàn thân trở ra. Với lại, Sở Phong Miên còn muốn biết rõ Không Vu Tháp rốt cuộc biết việc Sở Phong Miên có thần huyết cấp chín như thế nào. Tâm thần của Sở Phong Miên khẽ động. Đây cũng là điều mà Sở Phong Miên nhất định phải làm rõ, chuyện thần huyết cấp chín, có thể nói là một bí mật mà Sở Phong Miên đã che giấu kín đáo. Với lại những người biết được về thần huyết cấp chín, như Vu Hạo, Vu Thạch, đều bị Sở Phong Miên gieo cấm chế. Nếu như bọn họ tiết lộ chuyện này, Sở Phong Miên nhất định sẽ biết. Nhưng nếu không phải bọn họ nói ra, thì Không Vu Tháp làm sao có được tin tức này? Với lại khi Không Vu Tháp biết tin tức này, Sở Phong Miên cũng cần phải lo lắng một chuyện, liệu các thế lực khác, có biết hay không? Về thần huyết cấp chín, với Sở Phong Miên, càng ít người biết càng tốt. Nếu như có một phần mười Vu tộc, nảy sinh lòng tham muốn chiếm đoạt thần huyết cấp chín, Sở Phong Miên sẽ vô cùng phiền phức. Nghĩ tới đây, Sở Phong Miên đã quyết định, sau khi rời khỏi Cự Tượng thần miếu sẽ đi đến Không Vu Tháp một chuyến. Lúc Sở Phong Miên suy nghĩ, Thần Tượng Chi Lực, cũng trở nên yên lặng trong cơ thể Sở Phong Miên, toàn bộ lực lượng trong Thần Tượng Chi Cốt, đã dung nhập vào huyết mạch của Sở Phong Miên. Phần lớn Thần Tượng Chi Lực, đã tiêu hao hết trong lúc dung nhập vào cơ thể Sở Phong Miên, dùng để cải tạo thân thể của hắn. Đây cũng là nguyên nhân lớn nhất khiến nhục thân và lực lượng của Sở Phong Miên tăng vọt. Hiện tại, trong huyết mạch của Sở Phong Miên vẫn còn ẩn chứa Thần Tượng Chi Lực, ước chừng một phần năm sức mạnh lúc trước của Thần Tượng Chi Cốt. Một phần năm sức mạnh này, trông không nhiều, nhưng thực tế nó đủ để bộc phát ra một lần oanh kích, tương đương với huyết sắc quang mang khi Bạch Tổ hóa thân. Đòn huyết sắc quang mang như vậy, chắc chắn có thể oanh sát bất cứ vị Tiên Tôn nào, đây chính là lá bài tẩy lớn mà Sở Phong Miên giữ lại. Bất quá loại hào quang màu đỏ ngòm này, chỉ có thể thôi động một lần cuối cùng, sau khi sử dụng xong, lực lượng mà Thần Tượng Chi Cốt tích lũy sẽ tiêu hao hết hoàn toàn. Chỉ khi gặp nguy hiểm nhất, Sở Phong Miên mới dùng đến nó. Ở một bên khác, Thần Tượng Chi Cốt đã mất hết sức mạnh, không còn vẻ uy nghiêm trước đó, kích thước của nó từ trăm trượng đã nhỏ lại, chỉ còn bằng một người cao lớn. Đứng trước thân thể trăm mét của Sở Phong Miên, nó tựa như một chiếc chìa khóa nhỏ bé, lẳng lặng rơi vào lòng bàn tay của Sở Phong Miên. "Chúc mừng chủ nhân, thực lực đại trướng." Thấy Sở Phong Miên đã thôn phệ và dung nhập hết lực lượng của Thần Tượng Chi Cốt vào bản thân, trong mắt c·ô·n Bằng đều lộ ra vẻ ngưỡng mộ, liền chạy tới chúc mừng. Lúc này c·ô·n Bằng cũng đã biến thành nhân hình, đứng bên cạnh Sở Phong Miên, nhìn cũng giống một người trẻ tuổi hai mươi mấy tuổi, với chiều cao ngang ngửa một Vu tộc bình thường. C·ô·n Bằng sở hữu huyết mạch cao quý bậc nhất trong Hoang Thú tộc, nên việc biến hóa thân hình không có gì khó. Chỉ có bản thể của hắn, mới là lúc sức mạnh mạnh nhất, còn khi hóa thành nhân hình, hắn chỉ có thể phát huy tối đa bảy phần thực lực. Trong thế giới hoang thú coi trọng sức mạnh, không con hoang thú nào muốn tự hạn chế bản thân như vậy. Bởi vì phải theo bên cạnh Sở Phong Miên, mà thân hình quá lớn của c·ô·n Bằng thực sự quá nổi bật, nên Sở Phong Miên đã bảo hắn hóa thành nhân hình để tiện trao đổi. "Thực lực của ngươi đã khôi phục được bao nhiêu?" Sở Phong Miên nhìn c·ô·n Bằng, thấy khí tức trên người c·ô·n Bằng đã ổn định hơn nhiều, hiển nhiên nhờ vào những đan dược mà Sở Phong Miên cho hắn trước đó nên vết thương đã hồi phục phần nào. "Thực lực của ta khôi phục được chừng sáu thành, nếu muốn hoàn toàn khôi phục thì phải có thượng phẩm tiên đan mới được." c·ô·n Bằng cung kính trả lời. "Sáu thành thực lực sao?" Sở Phong Miên lẩm bẩm. Vết thương trước đó của c·ô·n Bằng có thể nói là vô cùng nghiêm trọng, chỉ trong thời gian ngắn như vậy mà đã khôi phục sáu thành, đã là cực kỳ khó tin. Đây là nhờ vào huyết mạch của c·ô·n Bằng, được xưng là một trong những huyết mạch mạnh nhất của Hoang Thú tộc, mới có sức hồi phục đáng sợ như vậy. Nếu đổi lại là hoang thú khác, có thể khôi phục được ba bốn thành đã là rất giỏi. Sáu thành thực lực, cũng là giới hạn khôi phục của c·ô·n Bằng lúc này, trong trận chiến với Sở Phong Miên trước đó, Sở Phong Miên đã c·ướp đi của c·ô·n Bằng một bộ tinh huyết. Vết thương thì dễ dàng hồi phục, nhưng tinh huyết bị c·ướp đoạt đi thì không thể khôi phục trong một thời gian ngắn được. Tinh huyết, chính là cội nguồn sức mạnh của Hoang Thú tộc. Một khi tổn hại, việc hồi phục sẽ vô cùng khó khăn. Bất quá cho dù c·ô·n Bằng chỉ khôi phục sáu thành thực lực, sức mạnh của hắn bây giờ vẫn cường đại hơn đại bộ phận Tiên Tôn, ít nhất là có thực lực ngang hàng với Nam Hoang Vương hay Vực chủ Hắc Vu Đường. Có được sức mạnh như vậy, đi theo bên cạnh Sở Phong Miên, cũng xem như có sự giúp đỡ lớn. "C·ô·n Bằng, cái Bạch Tổ kia, rốt cuộc có lai lịch gì?" Sở Phong Miên đột nhiên hỏi c·ô·n Bằng. Biết người biết ta trăm trận trăm thắng, nếu như chọc tới Bạch Tổ kia, Sở Phong Miên vẫn là nên hỏi rõ lai lịch của Bạch Tổ trước đã. Nhìn vẻ mặt hoảng sợ của c·ô·n Bằng trước đó, có vẻ như c·ô·n Bằng biết rõ lai lịch của Bạch Tổ. "Chủ nhân, người có từng nghe qua Bạch Trạch chưa?" "Bạch Trạch? Hoang Cổ Thần thú, thông hiểu vạn vật, chưởng quản thiên hạ lôi đình Bạch Trạch?" Cái tên Bạch Trạch, Sở Phong Miên tự nhiên biết, đó chính là Hoang Cổ Thần thú, thậm chí danh tiếng còn lớn hơn c·ô·n Bằng, được mệnh danh là Lôi Tổ, con thú khống chế lôi đình. "Bạch Tổ, chính là Bạch Trạch, mặc dù không phải là Bạch Trạch trong Hoang Cổ, nhưng thực lực của hắn hiện tại, cũng không thua kém là bao so với vị thần thoại đó."
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận