Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 1150: Thần Long đế quốc tứ hoàng tử

Chương 1150: Tứ hoàng tử của Thần Long đế quốc
Một tiếng trầm mặc đột nhiên vang lên.
Âm thanh này vừa xuất hiện, vô số ánh mắt lập tức đổ dồn về phía nó. Không phải vì chính âm thanh đó, mà là vì cùng nó đồng thời xuất hiện hơn mười luồng khí tức. Mỗi một luồng khí tức này đều không hề thua kém Tào Dương và Bạch Ưng trước đó. Thậm chí, trong những luồng khí tức này có đến hai vị Chuẩn Đế.
Chỉ thấy hơn mười đạo độn quang bay đến trước cung điện, lập tức, một luồng đế uy kinh khủng bao trùm xuống, khiến không ít võ giả gần đó đều phải vội vã lùi lại, nhường ra một khoảng không rộng lớn.
Lúc này, hai vị Chuẩn Đế mới thu liễm khí tức trên người lại, rồi cung kính chờ đợi một nam tử trẻ tuổi chậm rãi bước ra.
“Đúng là một trận chiến lớn.”
“Đây là nhân vật nào vậy?”
“Hai vị Chuẩn Đế, mà hai vị Chuẩn Đế này lại cung kính với người trẻ tuổi kia như vậy?”
“Lực lượng thật mạnh mẽ, còn có một luồng khí tức, đây là long uy? Những người này là người của long tộc sao?”
“Chẳng phải Thần Long đế quốc đã phong quốc sao? Sao người long tộc lại đến đây?”
“Hai vị Chuẩn Đế kia chẳng phải là Bá Thân Vương và Uy Thân Vương của Thần Long đế quốc sao? Chẳng phải hai người bọn họ luôn đi theo Tứ hoàng tử sao?”
“Vậy người trẻ tuổi trước mắt này là Tứ hoàng tử của Thần Long đế quốc?”
Vô số cường giả đều lộ vẻ kinh ngạc. Sự xuất hiện của đám người này rõ ràng nằm ngoài dự liệu của họ.
Thần Long đế quốc, theo lý thuyết mỗi lần phong quốc đều kéo dài ít nhất một năm, thế mà bây giờ lại kết thúc trước thời hạn.
“Hừ, dám nghị luận chuyện của Thần Long đế quốc ta? Bá Thân Vương, giải quyết bọn chúng.”
Tứ hoàng tử của Thần Long đế quốc vừa đến, đã nghe thấy tiếng bàn tán của mọi người, hắn nhíu mày, quát lạnh.
“Tuân lệnh.”
Bá Thân Vương, vị Chuẩn Đế kia, đột ngột xuất thủ. Bàn tay hắn chộp một cái, đồng thời vồ lấy năm võ giả ở đó.
Năm võ giả kia không ngờ sẽ gặp tai họa này, vội vàng ngưng tụ sức mạnh định chống cự.
“Trước mặt một Chuẩn Đế mà cũng dám chống cự? Chết đi!”
Bá Thân Vương quát lớn, một đạo long trảo ngưng tụ rồi quét ngang qua, năm võ giả vừa rồi nghị luận trực tiếp bị đánh chết toàn bộ. Tinh huyết của họ trên không trung cũng bị hút hết, không còn khả năng tái sinh.
Quá bá đạo.
Bá Thân Vương quả thực bá đạo như cái tên của mình. Chỉ vì có người bàn tán mà hắn đã trực tiếp giết sạch. Nhưng người thực sự bá đạo, mọi người đều hiểu rõ, là vị Tứ hoàng tử kia. Chính vì hắn ra lệnh thì Bá Thân Vương mới ra tay.
Hơn nữa, năm võ giả đã chết kia rõ ràng là những kẻ không có bối cảnh. Những võ giả có bối cảnh thực sự dù có bàn tán, Bá Thân Vương cũng không hề xuất thủ. Lần ra tay này của hắn mang tính thị uy, khiến những võ giả khác khi thấy đoàn người của Thần Long đế quốc đều phải vội vã tránh lui, không dám tranh giành vị trí ở đây với bọn họ.
“Người của Thần Long đế quốc?”
Sở Phong Miên đã cảm nhận được khí tức của long tộc khi nhóm người này còn chưa tới. Bây giờ Sở Phong Miên cũng có thể xem như nửa long tộc, đối với khí tức long tộc tự nhiên cực kỳ mẫn cảm.
Hắn đã sớm nghe nói đến Yêu Cổ đại lục có Thần Long đế quốc, đế quốc của long tộc. Đây là lần đầu tiên hắn được gặp mặt. Nhưng không khác với những gì Sở Phong Miên tưởng tượng, huyết mạch của người trong Thần Long đế quốc không thực sự thuần khiết, ít nhất là kém xa so với huyết mạch của Sở Phong Miên.
Huyết mạch của Sở Phong Miên là huyết mạch chiến long thuần chính nhất. Ngoại trừ long tộc mang huyết mạch thủy tổ Thiên Long thì hắn là người sở hữu huyết mạch cao quý nhất. Hơn nữa trong huyết mạch của Sở Phong Miên còn có cả tinh huyết của thủy tổ Thiên Long, điều đó khiến huyết mạch của hắn trong long tộc quả thực là cao quý nhất.
Ít nhất Tứ hoàng tử kia dù có so với Sở Phong Miên thì cũng còn kém xa. Tất nhiên, huyết mạch của Tứ hoàng tử đã là loại cao cấp trong long tộc, nếu không thì sẽ không được gọi là hoàng tử. Thần Long hoàng đế của Thần Long đế quốc không có hậu duệ, những người được gọi là hoàng tử thực chất đều là những người có huyết mạch thuần túy long tộc và được bồi dưỡng trọng điểm, nên mới được gọi là hoàng tử.
“Điện hạ Tứ hoàng tử, xem ra Thôn Thiên thú bảo tàng vẫn chưa mở ra.”
Sau khi giết người xong, Bá Thân Vương trở về bên cạnh Tứ hoàng tử, cung kính lên tiếng: “Chúng ta có thể tìm một chỗ chờ đợi.”
“Hừ, lũ sâu kiến này còn dám có ý định tranh giành bảo tàng với Thần Long đế quốc chúng ta sao?”
Tứ hoàng tử liếc nhìn những người xung quanh, ánh mắt lộ vẻ khinh thường.
“Một đám rác rưởi. Ai dám tranh giành bảo tàng với bản hoàng tử thì kẻ đó phải chết. Bá Thân Vương, ngươi nghe đây, Uy Thân Vương các ngươi nghe đây, lát nữa khi bảo tàng mở ra, ai dám bước vào thì giết không tha!”
Tứ hoàng tử lạnh lùng tuyên bố. Lời của hắn chính là mệnh lệnh tối cao. Ý tứ uy hiếp trong lời nói đó ai cũng hiểu rõ.
Các võ giả xung quanh nghe thấy thế đều giận mà không dám nói. Dù sao thì sự tàn nhẫn và quyết đoán của Tứ hoàng tử vừa rồi, họ đều đã tận mắt chứng kiến. Cho dù họ chết, thế lực sau lưng họ cũng chưa chắc dám vì họ mà báo thù, đối đầu với Tứ hoàng tử, chết cũng chỉ uổng mạng.
“Tứ hoàng tử này đúng là đủ phách lối. Xem ra so với bát đại hoàng tộc, thế lực của Tứ hoàng tử vẫn mạnh hơn một chút. Nhưng cũng là bình thường thôi, trong ba đại đế quốc thì Thần Long đế quốc luôn là mạnh nhất, huống hồ Thần Long đế quốc chỉ có một hoàng thất duy nhất, không giống như bát đại hoàng tộc phân tán ra.”
Sở Phong Miên nhìn cảnh tượng này, trong lòng thầm nghĩ.
Tứ hoàng tử hiện tại có hai Chuẩn Đế dưới trướng, tuyệt đối là một trong những thế lực mạnh nhất. Tuy nhiên, ngoài họ ra, ở đây còn ẩn chứa năm sáu vị Chuẩn Đế khác. Chỉ là họ đều đang che giấu thân phận, không hề lộ mặt mà thôi. Những Chuẩn Đế này đều đến đây vì Thôn Thiên thú bảo tàng. Đương nhiên, họ sẽ không xuất hiện vào lúc này mà đi tranh giành sự thể diện kia.
Ngay lúc Sở Phong Miên đang suy nghĩ, hắn chợt nhận ra ánh mắt của Tứ hoàng tử, hình như đang nhìn về phía hắn.
“Long tộc? Không ngờ trong lúc phong quốc lại có một long tộc chạy ra ngoài.”
Tứ hoàng tử đánh giá Sở Phong Miên một lượt rồi khóe miệng nở một nụ cười lạnh lùng.
“Đi, đã gặp phải long tộc thì cứ bắt tiểu tử đó lại đây để phục vụ bản hoàng tử.”
“Vâng.”
Một người trung niên đứng bên cạnh Tứ hoàng tử khẽ nhúc nhích rồi tiến thẳng về phía Sở Phong Miên. Hắn đánh giá Sở Phong Miên một chút rồi lạnh lùng nói:
“Tiểu tử, đến đây đi, Tứ hoàng tử muốn ngươi phục vụ cho hắn.”
Lời nói đó không mang tính thương lượng mà mang tính mệnh lệnh. Đặc biệt khi nhắc đến việc phục vụ cho Tứ hoàng tử, giọng điệu của hắn càng ngạo mạn, tựa như đang ban ơn cho Sở Phong Miên vậy.
“Thật thú vị, Tứ hoàng tử lại tìm đến tên này.”
Nhìn thấy cảnh này, những người xung quanh đều sáng mắt lên, có vẻ rất thích xem kịch vui.
“Các ngươi nói tiểu tử kia có còn phách lối được nữa không?”
“Người này thoạt nhìn là long tộc, mà địa vị của Tứ hoàng tử trong long tộc thì là tối cao vô thượng.”
“Nhưng mà ta thấy hắn không giống người chịu nghe lời người khác đâu.”
“Thì sao? Chẳng lẽ người này dám đối đầu với Tứ hoàng tử? Trừ khi hắn không phải người của long tộc. Nhưng khí tức trên người hắn thì tuyệt đối là của long tộc.” (Xin hãy vote 9-10 điểm đánh giá chất lượng cuối chương ủng hộ convert. Cảm ơn.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận