Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 867: Thị Huyết thần thụ

"Không có hứng thú." Sở Phong Miên hời hợt mở miệng nói.
"Có đúng không?"
Việc Sở Phong Miên trực tiếp cự tuyệt, cũng khiến đám võ giả kia không ngờ tới. Bọn này võ giả thực lực đều ở khoảng Sinh Tử cảnh đỉnh phong, bọn họ đến Thần Thụ bí cảnh này, đều là muốn tìm cơ hội đột phá. Sáu đánh một. Trong tình huống như vậy, dường như không còn lựa chọn nào khác. Bọn họ đã nói rõ ràng như thế, mà giờ Sở Phong Miên lại không chút do dự cự tuyệt.
"Tiểu tử, ngươi căn bản không có tư cách cự tuyệt, biết không? Ngươi còn muốn rời đi? Ngươi xem bây giờ ngươi còn có năng lực rời đi không!" Một gã võ giả hung dữ lớn tiếng với Sở Phong Miên.
"Xem ra ngươi khá thức thời, vốn còn muốn cho ngươi một con đường sống, ai ngờ ngươi lại ngu xuẩn như vậy, bất quá không sao, cứ hàng phục ngươi trước, biến ngươi thành nô lệ cũng vậy thôi!" Vừa dứt lời, từ xung quanh Sở Phong Miên, vô số linh lực bày ra, hợp thành một đạo trận pháp. Trói chặt thân thể Sở Phong Miên bên trong.
"Theo ta thấy, vốn dĩ không cần phải nói nhiều với tiểu tử này làm gì, trực tiếp hàng phục hắn, bắt làm nô lệ là được, tránh lãng phí lời." Lại một nữ tử lên tiếng, âm tà nói.
"Ai, ban đầu muốn tha cho các ngươi lần này, không ngờ các ngươi lại ngu xuẩn như thế, ngươi nghĩ chỉ bằng đám phế vật các ngươi, cũng có thể đối phó ta sao?" Theo lời Sở Phong Miên, sắc mặt hắn cũng biến đổi, trong mắt tràn đầy sát ý. Vốn dĩ hắn còn muốn cho đám võ giả này một cơ hội, đã bọn chúng không biết quý trọng thì cũng không cần phải lãng phí lời làm gì.
"Các ngươi, đều c·hết cho ta!"
Lúc Sở Phong Miên lên tiếng, khí tức trên người hắn đã khác hoàn toàn so với lúc nãy. Vừa rồi, khí tức của Sở Phong Miên cũng không khác gì một võ giả Sinh Tử cảnh đỉnh phong bình thường, nhưng giờ thì lại khủng bố hơn gấp mấy lần, thậm chí hàng chục lần.
"Hắn ẩn giấu thực lực!"
"Khí tức khủng bố quá! Kẻ này rốt cuộc là ai!"
Đám võ giả này, khi cảm nhận được sự thay đổi khí tức của Sở Phong Miên, đều biến sắc, không còn vẻ thản nhiên lúc trước.
"Không cần lo nhiều, dù sao kẻ này có mạnh hơn nữa cũng vậy, hắn dù gì cũng là võ giả Sinh Tử cảnh, sáu người chúng ta liên thủ, giết hắn dễ như trở bàn tay!" Nữ tử kia lần nữa lên tiếng, trong lời nói đều chứa đựng sự âm tàn vô cùng.
"Giết hắn đi, rút hồn luyện phách của hắn, tự nhiên sẽ biết thân phận của hắn!"
"Rút hồn luyện phách?" Sở Phong Miên nghe lời nữ tử này nói, lạnh lùng mở miệng.
"Tốt thôi, xem ra ngươi rất thích loại thủ đoạn này, đã vậy thì ta sẽ thành toàn ngươi!"
Oanh!
Thân thể Sở Phong Miên động, vừa mới hành động hắn đã trực tiếp biến mất tại chỗ. Việc biến mất đột ngột này, khiến ánh mắt của đám võ giả kia không khỏi lóe lên, đang dò tìm vị trí của hắn. Nhưng tiếp theo, bọn họ đã bị một tiếng kêu thảm thiết làm cho giật mình. Chỉ thấy ngực của nữ tử kia, bị một chưởng xuyên qua, rồi thân thể cô ta, cũng bị chưởng này đánh tan tành. Từ đống thịt nát vụn kia, một cái hồn phách trong suốt bị Sở Phong Miên trực tiếp bắt lấy, túm gọn trong lòng bàn tay.
Từ trong lòng bàn tay Sở Phong Miên, một đoàn kim sắc long viêm, lập tức bốc cháy lên.
"A! ! !" Tiếng kêu la thảm thiết của nữ tử đó, trực tiếp truyền đến tai từng người võ giả có mặt tại đây.
"Đáng c·hết! G·iết kẻ này!"
"G·iết!"
Những tên võ giả khác, thấy nữ tử kia đã c·hết trong tay Sở Phong Miên, ai nấy mặt mày đều giận tím tái, phẫn nộ đến cực điểm.
Vô số võ kỹ từ trên trời giáng xuống, ầm ầm tấn công về phía Sở Phong Miên.
Mấy tên võ giả này, dường như đã quen biết nhau từ lâu, việc bọn họ liên thủ đối phó với Sở Phong Miên, các võ kỹ đều phối hợp nhịp nhàng, thứ tự rõ ràng. Xem ra phải cần thời gian rất lâu rèn luyện mới có thể đạt đến mức này. Năm người liên thủ, tung ra vô số võ kỹ, uy lực này cho dù là lão tổ bình thường, cũng phải nhượng bộ tránh lui.
Nhưng Sở Phong Miên lại không thèm để ý, mặt hắn không hề thay đổi, chỉ thấy từ trên đỉnh đầu hắn, một cái chiến long chi trảo ngưng tụ ra, hướng về phía năm người kia liên thủ tấn công tới. Chiến long chi trảo, từ trên không đánh ra, tạo thành một trận chấn động, lập tức các võ kỹ mà năm người kia liên thủ ngưng tụ đã bị chiến long chi trảo trực tiếp nghiền nát. Chấn động linh lực, đều đánh vào ngực của năm tên võ giả, hất tung toàn bộ bọn chúng bay ra ngoài.
Sở Phong Miên lại phất tay, một cỗ linh lực từ trên không giáng xuống, hóa thành một trận bão táp mạnh mẽ, trực tiếp cuốn sạch năm tên võ giả kia, khiến cho bọn chúng bị cuốn vào bão, ngạnh sinh sinh tan nát thành từng mảnh. Tất cả Không Giới của bọn chúng, đều rơi vào lòng bàn tay Sở Phong Miên.
Từ trên người năm tên võ giả này, Sở Phong Miên đã thu thập được tổng cộng hơn hai mươi chiếc Không Giới, chủ nhân của những Không Giới này rõ ràng không phải là bọn chúng. Chắc là trong ba ngày trước, bọn võ giả này đã săn g·iết không ít võ giả. Chỉ là lần này bọn chúng không may mắn, lại chạm mặt Sở Phong Miên.
Nhưng đúng lúc Sở Phong Miên đang chuẩn bị thu hết tinh huyết của bọn chúng thì chuyện bất ngờ xảy ra. Tinh huyết của những võ giả kia, sau khi trôi lơ lửng trong không trung đã biến mất không dấu vết. Sở Phong Miên cảm giác được, đám tinh huyết này, hình như đã bị một tồn tại nào đó, trực tiếp thu lấy đi.
"Có gì đó quái lạ." Trong ánh mắt Sở Phong Miên đều lộ ra vài phần kinh ngạc.
Việc cướp đồ ăn trước miệng cọp từ tay Sở Phong Miên, không thể nói là bất kỳ võ giả nào cũng làm được, thế nhưng mà bất kỳ võ giả nào muốn làm được chuyện này thì chắc chắn Sở Phong Miên đều sẽ biết. Chỉ là Sở Phong Miên có năng lực ngăn cản hay không mà thôi. Nhưng lần này, đám tinh huyết của mấy người kia, lại đều bị thu mất lúc Sở Phong Miên không để ý tới. Hiệu quả im hơi lặng tiếng thế này, chỉ sợ là...Thụ linh?
Trừ phi là thụ linh trong Thần Thụ bí cảnh này, mới có thể làm được hết thảy chuyện này. Hoặc là, chính là bản thân thần thụ?
Tâm thần Sở Phong Miên khẽ động, đột nhiên liếc nhìn xung quanh, liền thấy trong hỗn độn khí tức xung quanh, tựa hồ ẩn giấu không ít rễ cây. Đám rễ cây này, ngày thường đều giấu trong hỗn độn khí tức, võ giả rất khó để ý. Mà ở trên đám rễ cây này, lại còn có thể cảm nhận được một ít tinh huyết thoang thoảng. Chính là những tinh huyết của các võ giả vừa bị Sở Phong Miên oanh sát lúc nãy.
"Thần thụ này, lại luôn thôn phệ tinh huyết?"
Sở Phong Miên lần nữa triển khai thần thức, bao phủ toàn bộ khu vực quanh thần thụ, hắn phát hiện ra, xung quanh thần thụ này, không, phải nói là toàn bộ Thần Thụ bí cảnh này, đều dày đặc những rễ cây vô hình. Chỉ cần có võ giả nào vẫn lạc, đều sẽ bị thần thụ này thu hết tinh huyết. Không chỉ có tinh huyết, thậm chí là một số võ giả, khi lấy linh thạch ra, thì linh thạch của bọn chúng cũng bị cùng nhau lấy đi.
(Xin hãy vote 9-10 điểm đánh giá chất lượng cuối chương ủng hộ conver. Cảm ơn.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận