Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 2846: Tiệm thuốc

Chương 2846: Tiệm thuốc
Sở Phong Miên vung tay lên, một luồng sức mạnh không gian ngưng tụ trước mặt hắn, biến thành một đường hầm không gian. Với sức mạnh hiện tại của Sở Phong Miên, ở bất kỳ đâu trong Tam Đại Thánh Vực đều có thể mở ra thông đạo không gian đến Huyết Võ Thế Giới. Thông đạo dần hoàn thành, một lão giả từ bên trong bước ra, nhìn Sở Phong Miên, cung kính hành lễ nói: "Môn chủ."
Lão giả này chính là Vân Tiêu lão nhân, hiện tại Vân Tiêu lão nhân cũng đã gia nhập vào Kiếm Đạo Môn, xem như một trưởng lão trong Kiếm Đạo Môn. Cách xưng hô của lão đối với Sở Phong Miên cũng đã thay đổi.
"Hai tiểu gia hỏa này tư chất không tệ, ngươi hãy đưa chúng đến Huyết Võ Thế Giới trước đi, truyền thụ kiếm thuật của Kiếm Đạo Môn, xem như đệ tử nòng cốt mà bồi dưỡng." Sở Phong Miên mở miệng nói.
Khi rời khỏi Kiếm Đạo Môn, hắn đã để lại không ít kiếm thuật cho môn phái. Ngoại trừ đệ nhất kiếm thuật và mấy đạo kiếm thuật cực kỳ trân quý ra, Sở Phong Miên còn dung nhập vào đó không ít kiếm thuật từ Kiếm Đạo Cổ Tịch, khắc chúng vào ngọc phù, lưu lại Kiếm Đạo Môn cho các đệ tử tu luyện. Những kiếm thuật này, rất nhiều là do Tiên Tôn, Tiên Đế để lại. Chỉ xét về nội tình võ đạo, Kiếm Đạo Môn hiện tại đã không thua gì nhiều thế lực xưng bá một phương trong Tam Đại Thánh Vực. Đương nhiên, nếu so với những quái vật khổng lồ như Thanh Phong Tông, vẫn còn một khoảng cách rất lớn, nhưng đây đã là một khởi đầu tốt.
"Tuân mệnh." Vân Tiêu lão nhân tuy không biết Sở Phong Miên lấy hai người kia từ đâu, nhưng lời của Sở Phong Miên, lão chỉ cần tuân theo là được.
"Hai người các ngươi, đi theo ta." Thương gia huynh muội cùng Vân Tiêu lão nhân bước vào thông đạo không gian, thân hình dần biến mất.
Nhìn Vân Tiêu lão nhân và Thương gia huynh muội rời đi, Sở Phong Miên khẽ động tâm thần, thông đạo không gian trước mặt lại biến mất, tọa độ Huyết Võ Thế Giới và mọi dấu vết đều bị xóa bỏ hoàn toàn. Dù là một vị Tiên Đế đến, cũng không thể nhận ra nơi này từng mở thông đạo không gian. Đây chính là không gian pháp tắc đại thành.
Lần này Sở Phong Miên không chọn cùng Thương gia huynh muội quay về Huyết Võ Thế Giới, bởi vì chuyến đi Ly Hận Thiên Đường này của hắn chưa kết thúc, hắn còn muốn đi một nơi khác.
Sưu!
Độn quang của Sở Phong Miên tan biến vào hư không.
Một khắc sau, Sở Phong Miên xuất hiện trên không một tòa thành cách đó ức vạn dặm. Thành này nhỏ hơn nhiều so với những cổ thành Sở Phong Miên đã đi qua, chỉ có khoảng một triệu người. Ở Ly Hận Thiên, một thành như vậy chỉ có thể coi là một thành nhỏ, trong đó chỉ có một tông môn đáng kể. Sở Phong Miên chậm rãi hạ xuống trước cửa thành, ngẩng đầu nhìn hai chữ “Độ Thành” viết trên cửa. Những thành nhỏ như vậy ở Ly Hận Thiên không biết có bao nhiêu, nên chẳng ai chú ý đến. Người qua lại cũng không nhiều, ngay cả lính gác cửa thành cũng không nghiêm ngặt lắm, Sở Phong Miên tùy ý bước vào mà không ai ngăn cản.
Sở Phong Miên đến một thành nhỏ như vậy không phải là vô cớ, mà có người đang chờ hắn ở đây.
Sở Phong Miên bước vào thành, tùy ý đi dạo trên phố rồi đi vào một con đường vắng vẻ. Võ giả trên đường không nhiều, chỉ có vài người. Sở Phong Miên vừa đi vừa nhìn, cuối cùng bước vào một tiệm thuốc.
Trên quầy tiệm thuốc bày không ít thánh dược, tiên dược và một vài tiên đan đã luyện chế sẵn. Trong thành nhỏ Độ Thành này, có đến mấy chục tiệm thuốc như vậy. Việc Sở Phong Miên bước vào tiệm này không có gì đáng chú ý. Nhìn xung quanh, không có cả một khách hàng nào, chỉ có một gã sai vặt đang quét dọn bụi trên quầy.
"Không biết khách nhân cần gì? Thánh dược, tiên dược hay là tiên đan thánh đan đã luyện chế sẵn? Tiệm thuốc của chúng ta đều có." Gã sai vặt thấy Sở Phong Miên đi vào thì nhiệt tình mời chào.
"Ta đến tìm lão bản, cố ý từ phương xa mà đến." Sở Phong Miên bình tĩnh nói.
"Khách nhân từ đâu đến?" Gã sai vặt hỏi.
"Cực Bắc." Sở Phong Miên vừa nói xong, không gian xung quanh đột nhiên biến ảo. Từ một tiệm thuốc nhỏ đã biến thành một cung điện. Còn gã sai vặt thì sớm đã biến mất, trước mặt hắn xuất hiện hai tên tráng hán cao hơn ba mét. Tiệm thuốc này vốn là vỏ bọc, bên trong có không gian khác. Sở Phong Miên đã nhận ra từ khoảnh khắc vừa bước vào.
"Bằng hữu, đến từ Cực Bắc?" Hai tên tráng hán nhìn chằm chằm Sở Phong Miên, ánh mắt đầy cảnh giác, dường như sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.
Sở Phong Miên lười nói nhảm, từ lòng bàn tay hắn bay ra một ngọc phù, lắc nhẹ trước mặt hai tên tráng hán. Hai tên tráng hán lập tức quỳ xuống đất, cung kính nói: "Hóa ra là Tuyệt Kiếm Vu Đế đại nhân." "Bái kiến Vu Đế đại nhân."
Hai tên tráng hán này không phải là nhân loại, mà là Vu tộc. Tiệm thuốc này thực chất là một cứ điểm của Vu tộc ở Ly Hận Thiên. Những tiệm thuốc như thế này ở Ly Hận Thiên, thậm chí ở Tam Đại Thánh Vực, đều có không ít. Một là để bán ra số lượng lớn thánh dược, tiên dược ở Bắc Cảnh, đổi lấy tiên đan, binh khí mang về Bắc Cảnh; hai là để thu thập tin tức. Biết người biết ta mới có thể bách chiến bách thắng, Vu tộc rất rõ điều này nên đã sớm bố trí mạng lưới ở Tam Đại Thánh Vực. Việc Hắc Vu Đế nhanh chóng biết tin Lăng Tiêu đạt được truyền thừa Đệ Nhất Kiếm Đế cũng là nhờ vào mạng lưới tin tức từ những tiệm thuốc này.
Lần này Sở Phong Miên đến đây là vì có ngọc phù truyền âm, bảo hắn đến một chuyến, nói rằng có tin tức liên quan đến Đệ Nhất Kiếm Đế.
"Quỷ Phủ Vương, là ngươi cố ý truyền âm để ta đến đây?" Sở Phong Miên nhìn người Vu tộc đứng bên phải, mở miệng nói. Quỷ Phủ Vương là thủ lĩnh tiệm thuốc này. Sở Phong Miên nghĩ người truyền âm là hắn.
"Đại nhân quả nhiên đang ở Ly Hận Thiên. Nếu ta đoán không sai thì Lăng Tiêu đã vẫn lạc..." Quỷ Phủ Vương lên tiếng.
"Là ta giết." Sở Phong Miên gật đầu. Trước đó, tin Lăng Tiêu có được tin tức truyền thừa của Đệ Nhất Kiếm Đế cũng là do Quỷ Phủ Vương nói với Hắc Vu Đế, nên Sở Phong Miên không giấu giếm Quỷ Phủ Vương.
"Với lại ta cũng biết chuyện của Thương gia huynh muội, truyền thừa Đệ Nhất Kiếm Đế trong tay họ ta cũng đã có."
"Quả nhiên là Vu Đế đại nhân ra tay." Quỷ Phủ Vương không có vẻ gì bất ngờ. Dù sao thân phận Lăng Tiêu ở Tam Đại Thánh Vực, có mấy ai dám giết hắn. Mà Sở Phong Miên, thân là Vu tộc Vu Đế, lại là tử địch với Thanh Phong Tông, nên chẳng hề kiêng kỵ, là người có khả năng giết Lăng Tiêu nhất. Khi Quỷ Phủ Vương biết tin Lăng Tiêu đã chết thì cũng đã đoán được chuyện này.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận