Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 4269: Đuổi tận giết tuyệt

Chương 4269: Đuổi tận giết tuyệt
"Quả nhiên là ngươi." Kiếm Các chi chủ nghe Sở Phong Miên nói vậy, trong ánh mắt lại hiện lên một tia dị dạng.
Việc hắn tự mình đến đây chặn giết Sở Phong Miên lần này là vì đã nhận được thông tin chính xác từ Thần Phủ Cung. Phủ Đường chi chủ vẫn lạc, chắc chắn có liên quan đến Sở Phong Miên.
Nhưng trước khi Sở Phong Miên trả lời, Kiếm Các chi chủ vẫn còn chút nghi ngờ trong lòng. Vì khi Kiếm Các chi chủ đến nơi, thấy Sở Phong Miên vẫn chỉ là một Thánh Hoàng.
Tuy rằng công pháp tu hành của Sở Phong Miên không phải của kỷ nguyên Thập Phương Thiên Giới này, nhưng lực lượng vẫn chỉ ở mức Thánh Hoàng. Điểm này, Kiếm Các chi chủ nhìn rất rõ.
Nên Kiếm Các chi chủ còn chút nghi ngờ, một Thánh Hoàng có thực lực giết chết Phủ Đường chi chủ thật sao? Phủ Đường chi chủ là một trong bốn vị truyền thừa chi chủ của Thần Phủ Cung, lại nắm trong tay Thần Phủ, một trong những chúa tể chi binh, thực lực cực kỳ mạnh mẽ.
Trong trận chiến của Phủ Đường chi chủ, Thần Phủ Cung cũng cảm nhận được khí tức của Thiên Nhãn Ma Long. Nhưng Phủ Đường chi chủ cuối cùng bị lưỡng bại câu thương với Thiên Nhãn Ma Long, không có nghĩa Sở Phong Miên có thể thừa cơ đục nước béo cò, giết được Phủ Đường chi chủ.
Dù Phủ Đường chi chủ bị trọng thương, muốn bóp chết một Thánh Hoàng, cũng dễ như bóp chết một con kiến. Nhưng hiện tại, nghe câu trả lời của Sở Phong Miên, Kiếm Các chi chủ hoàn toàn tin rằng, Phủ Đường chi chủ đã chết dưới tay Sở Phong Miên.
Bất kỳ Thánh Hoàng nào, thậm chí là Thánh Hoàng cao giai, khi bị hắn chặn lại đều không thể thong dong, không kinh hoàng, sợ hãi như thế, chỉ có Sở Phong Miên là bình tĩnh, trong mắt còn bừng bừng chiến ý.
Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ để Kiếm Các chi chủ tin rằng Phủ Đường chi chủ đã chết dưới tay Sở Phong Miên.
"Tuyệt kiếm Thánh Hoàng, hay nên gọi ngươi là Hỗn Độn thiếu chủ? Ta không ngờ ngươi chỉ là một Thánh Hoàng mà lại gây ra tổn thất lớn cho Thần Phủ Cung ta, Huyết đao kia nếu đã rơi vào tay ngươi, tử phủ bảo tàng cũng bị ngươi lấy đi rồi chứ." Kiếm Các chi chủ nhìn Sở Phong Miên, bình tĩnh nói.
"Những cao giai Thánh Hoàng bỏ mạng dưới tay ngươi không chỉ có Huyết Đao thôi đâu, Mục Đạo Thánh Hoàng, Ngọc Thánh Đại Tôn Giả cũng chết ở Tử Phủ Cung cả, tất cả đều do ngươi làm phải không."
"Bốn cao giai Thánh Hoàng bỏ mạng dưới tay ngươi, mà ngươi chỉ là Thánh Hoàng, nếu không phải biết rõ chuyện này, chỉ sợ ngay cả ta nghe được cũng không tin." Kiếm Các chi chủ không khỏi cảm thán.
Trong toàn bộ kỷ nguyên Thập Phương Thiên Giới. Từ xưa đến nay. Từ khi kỷ nguyên sinh ra, Thái Sơ khai mở đến giờ.
Chưa từng có ai như Sở Phong Miên, lấy thân phận Thánh Hoàng giết được mấy vị Thánh Hoàng cao giai. Đến Kiếm Các chi chủ cũng không khỏi thốt lời tán thưởng.
"Nếu không phải thân phận ngươi đặc thù, không thể để ngươi sống tiếp, hôm nay ta cũng không muốn giết ngươi, tiếc là, thiên tài như ngươi lại phải bỏ mạng dưới tay ta." Ánh mắt Kiếm Các chi chủ nhìn Sở Phong Miên mang theo sát ý.
Lần này, hắn ngàn dặm xa xôi đến Hoang Huyền giới không chỉ để chặn đường Sở Phong Miên mà là muốn giết chết hắn. Thân phận của Sở Phong Miên quá đặc thù, là Hỗn Độn gia tộc thiếu chủ.
Nên nếu Kiếm Các chi chủ bắt giữ Sở Phong Miên, chỉ tổ Hỗn Độn Thánh Hoàng điên cuồng đến cứu người. Cho nên chỉ khi giết được Sở Phong Miên, mới giải quyết được mọi chuyện, Hỗn Độn Thánh Hoàng dù mạnh, cũng không phải là kẻ ngốc, không chắc vì một người chết mà sẽ trở mặt hoàn toàn.
Cho nên hôm nay, mục đích của Kiếm Các chi chủ là giết Sở Phong Miên, không còn lựa chọn nào khác.
"Nhìn vẻ kinh ngạc trong mắt ngươi, hẳn là ngươi không ngờ ta tự mình đến giết ngươi? Có thể khiến ta ra tay giết một Thánh Hoàng, cho dù hôm nay ngươi chết cũng đáng." Đến đây, sát ý trong mắt Kiếm Các chi chủ càng thêm nồng đậm.
"Kiếm Các chi chủ, đã biết thân phận của ta, chẳng lẽ không lo ta còn át chủ bài?" Đối mặt với sát ý hừng hực của Kiếm Các chi chủ, Sở Phong Miên lại cực kỳ bình tĩnh, không hề để tâm, khóe miệng hắn vẫn giữ nụ cười nhạt.
"Át chủ bài?"
"Át chủ bài của ngươi, đơn giản chỉ là Hỗn Độn Thánh Hoàng cho ngươi chút bảo vật, hoặc là Hỗn Độn Thánh Hoàng dự định đích thân đến cứu ngươi." Kiếm Các chi chủ nghe Sở Phong Miên nói thì cười lớn.
"Mấy thứ gọi là át chủ bài, đối với ta vô nghĩa, còn Hỗn Độn Thánh Hoàng, hắn đến cứu ngươi thật sự là phiền toái, đáng tiếc hiện tại Hỗn Độn Thánh Hoàng không có thời gian để đến cứu ngươi."
"Để giết ngươi, ta đã chuẩn bị mọi thứ, hôm nay không ai cứu được ngươi, ngươi nhất định phải chết dưới kiếm ta." Kiếm Các chi chủ cười nói.
"Từ bỏ phản kháng đi, có lẽ ngươi sẽ chết nhanh hơn một chút, ta biết ngươi rất mạnh, mạnh hơn cả cao giai Thánh Hoàng, tiếc là trước mặt ta, chút thực lực đó chẳng đáng nhắc tới, hôm nay ngươi không thể trốn thoát được đâu."
Không gian xung quanh bị phong tỏa, trở nên cực kỳ ngưng tụ, tựa như biến thành một cái lồng giam khổng lồ. Ở trong này, không ai thoát nổi, không gian kiên cố đến nỗi cao giai Thánh Hoàng cũng không phá nổi.
"Đây là chí bảo của Thần Thương chi chủ, dùng lên người ngươi, hôm nay ngươi đừng hòng chạy." Kiếm Các chi chủ lạnh nhạt nói.
"Thật sao? Ai nói ta định chạy trốn?" Đối mặt với Kiếm Các chi chủ hùng hổ dọa người, sắc mặt Sở Phong Miên lại vô cùng bình tĩnh.
Hắn hiểu, nếu Kiếm Các chi chủ đã chuẩn bị giết mình thì hẳn đã tính toán mọi đường đi nước bước. Nhất là trong Kiếm Các này, biết rõ tình trạng của Sở Phong Miên, những gì đã chuẩn bị kia là để Sở Phong Miên không có một kẽ hở nào để xoay sở.
Sự trưởng thành của Sở Phong Miên làm Thần Phủ Cung kinh sợ, họ biết rõ, nếu kẻ như Sở Phong Miên tiếp tục trưởng thành, sẽ đáng sợ đến mức nào.
Cho nên Kiếm Các chi chủ mới xuất thủ. Là kẻ mạnh nhất Thần Phủ Cung, hắn xuất thủ là không định để cho Sở Phong Miên một cơ hội, phải giết Sở Phong Miên ngay, ngay cả chí bảo do chúa tể để lại cũng mang ra dùng.
Sở Phong Miên hiểu, hắn hôm nay muốn chạy không thể, không trốn được, vậy chỉ còn một lựa chọn, đó là chiến đấu.
Quyết chiến tới cùng! Kiếm Các chi chủ. Dù người này có mạnh hơn, cũng chỉ là một kiếm tu mà thôi.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận