Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 2564: Thích khách

Chương 2564: thích khách Trên đường đi, Sở Phong Miên bay lướt qua, hắn liền nghe thấy không ít những cuộc trò chuyện liên quan đến tên hắn. Một vài người, thậm chí là nhận ra Sở Phong Miên, thấy Sở Phong Miên lại gần, đều tránh ra thật xa, sợ va chạm vào Sở Phong Miên. Sở Phong Miên, hiện tại đã là một trong những Vu vương có thanh danh lớn nhất toàn bộ Cổ Vực. Những lời đồn về Sở Phong Miên, dù thật hay giả, đều lan truyền rộng rãi, thậm chí có những lời đồn mà chính Sở Phong Miên nghe được cũng cảm thấy buồn cười. Nhưng Sở Phong Miên cũng chẳng buồn để ý đến những điều đó.
"Vu Cửu không có ở đây, Hắc Vu Đường bên kia, ta cũng không quen ai, xem ra chỉ có thể đợi Vu Cửu trở về." Sở Phong Miên thầm nghĩ. Hai tên Vu tộc Hắc Vu Đường kia nói, Vu Cửu chỉ là tạm thời rời đi, vài ngày nữa sẽ trở về Cổ Vực. Sở Phong Miên đợi thêm mấy ngày cũng không sao cả. Hắn hiện tại cũng không thiếu vài ngày này. Không có việc gì để làm, Sở Phong Miên định tiếp tục về cung điện, đi luyện đan, làm quen và lĩnh hội Vu Thần võ đạo.
Nhưng ngay lúc này, đột nhiên tâm thần Sở Phong Miên khẽ động. Hắn đột nhiên phát giác được một ánh mắt, đang nhìn chằm chằm Sở Phong Miên. Không chỉ một ánh mắt, theo phân tích của Sở Phong Miên, đây là linh thức của vài cường giả đang tập trung lại một chỗ. Phát giác được ánh mắt này, Sở Phong Miên lập tức thay đổi ý định, hướng về phía bên ngoài Hắc Vu thành bay đi. Đồng thời, Sở Phong Miên cũng phát giác được ánh mắt đó luôn theo dõi hắn, đi theo Sở Phong Miên rời khỏi Hắc Vu thành.
Bị người nhắm đến. Sở Phong Miên cũng không ngờ, hắn nhanh như vậy đã bị người chú ý đến. "Là người của Hắc Vu Đường?" Sở Phong Miên thoáng nghĩ. Hắn vừa mới tiếp xúc với người của Hắc Vu Đường, hiện tại đã bị người theo dõi, ý nghĩ đầu tiên của hắn chính là người của Hắc Vu Đường. Dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng biểu hiện của Sở Phong Miên vẫn không thay đổi chút nào, một mặt bình tĩnh hướng về biên giới Cổ Vực bay đi.
"Người này, muốn rời khỏi Cổ Vực? Chẳng lẽ người này nghe được tin gì đó?" Ngay sau khi Sở Phong Miên độn quang rời đi, vài bóng dáng hư ảo cũng thúc giục độn quang, đuổi theo Sở Phong Miên. Những bóng dáng độn quang này vô cùng hư ảo, thậm chí nhìn lướt qua cũng không thấy rõ hình thể, thân thể của bọn chúng, tựa như đã hòa vào không gian. Đây là những người đã tu luyện Không Gian Chi Đạo đến cấp độ cực cao mới có thể biểu hiện ra bộ dạng này.
Những bóng dáng này hiển nhiên không phải là vừa mới bám theo Sở Phong Miên, mà Sở Phong Miên thì một mực không phát hiện ra. Mãi cho đến khi phát giác được ánh mắt kia, Sở Phong Miên mới đột nhiên nhận ra mình bị người theo dõi. Hai đời làm người, Sở Phong Miên có linh thức vượt xa người thường, chính điều này giúp Sở Phong Miên có thể phát hiện ra những bóng dáng này, nếu không, dù là đổi lại Vu Nhai Vương cũng không thể cảm nhận được sự tồn tại của bọn chúng. Những bóng dáng này theo sau Sở Phong Miên, bọn chúng thấy Sở Phong Miên bay về phía trước, hình như là chuẩn bị rời khỏi Cổ Vực.
"Thiên Ảnh Hội chúng ta ra tay, xưa nay không hề để lộ tin tức, người này tuyệt đối không thể nghe ngóng được gì." Một bóng dáng lên tiếng. "Bất kể người này có nghe ngóng được gì hay không, dù sao hắn đã rời khỏi Hắc Vu thành, chúng ta động thủ, liền không có gì phải lo ngại!" Một bóng dáng gầy nhỏ nhất trong số đó, cũng lên tiếng. "Không Vu Tháp hao phí nhiều thù lao như vậy, để chúng ta bắt người này, còn không cho giết hắn, nhất định phải bắt sống, không biết trên người người này, có bí mật gì, chẳng lẽ hắn trộm mất chí bảo gì của Không Vu Tháp?"
"Không biết, nhưng chờ chúng ta bắt được người này, trước tiên có thể cướp hết cơ duyên trên người hắn rồi tính, dù sao Không Vu Tháp chỉ cần người sống, còn về phần đồ vật trên người người này, đều là của chúng ta." Vài bóng dáng vừa theo sau Sở Phong Miên, vừa bàn tán. "Vẫn là nên cẩn thận một chút, nghe nói người này có thể chém giết ba Vu vương trong Không Vu Tháp, hơn nữa còn toàn thân trở ra, chắc chắn có chút năng lực, nếu lần này chúng ta động thủ thất bại, để hắn đào tẩu thì lần sau sẽ không dễ dàng như vậy nữa." Bóng dáng lên tiếng đầu tiên lạnh lùng nói.
"Yên tâm, bát đại Huyết Ảnh của Thiên Ảnh Hội chúng ta là Huyết Diệt, Huyết Sát, Huyết Tru, Huyết Tận, bốn người cùng nhau ra tay mà vẫn không giết được người này, vậy chúng ta cũng không cần phải làm ăn gì nữa." Bóng dáng gầy nhỏ nói. "Nơi này đã gần đến biên giới Cổ Vực rồi, nếu để hắn rời khỏi Cổ Vực, vậy sẽ phiền phức, vừa lúc nơi đây hoang vắng, trực tiếp động thủ đi!"
"Tốt!" Bốn bóng dáng im lặng đuổi theo Sở Phong Miên. Đột nhiên, ngay khi tiếp cận Sở Phong Miên, bốn bóng dáng đồng thời xuất hiện, từ lòng bàn tay của mỗi người bọn chúng, đột nhiên xuất hiện một đạo xiềng xích. Trên xiềng xích có khắc những minh văn cổ xưa, tượng trưng cho sự bất phàm của xiềng xích, trong nháy mắt bốn xiềng xích này từ bốn phương tám hướng bao vây và trói về phía Sở Phong Miên. Chỉ trong tích tắc, bóng dáng Sở Phong Miên liền bị bốn xiềng xích trói chặt, bị bao vây ở giữa.
"Ta còn tưởng là nhân vật gì, thế mà lại đơn giản bắt được như vậy? Thật là lãng phí bốn người chúng ta cùng ra tay, chỉ mình ta đến cũng thừa." Nhìn bóng dáng Sở Phong Miên bị xiềng xích bao vây, bóng dáng gầy nhỏ hiện thân ra, nhìn Sở Phong Miên, khinh thường mở miệng. "Trông cũng không có gì đặc biệt, nhưng vẫn nên hạ vài đạo cấm chế trước rồi tính!" Vừa nói, bóng dáng gầy nhỏ liên tục chuyển động hai tay, từng đạo cấm chế ngưng tụ ra, đánh về phía thân thể Sở Phong Miên.
Ngay khi đạo cấm chế đó vừa chạm vào thân thể Sở Phong Miên, chỉ thấy bóng dáng Sở Phong Miên bên trong xiềng xích đột nhiên biến mất không thấy đâu nữa, giống như một ảo ảnh tan biến. "Không tốt, chúng ta bị lừa rồi! Người này đã sớm phát hiện ra chúng ta, đây chỉ là một hóa thân của hắn!" Thấy cảnh tượng này, bóng dáng cầm đầu lập tức phản ứng, la lớn. "Mau chạy đi!" Sở Phong Miên có thể vô thanh vô tức biến mất dưới sự giám sát của bọn chúng, điều này có nghĩa thực lực của Sở Phong Miên phải vượt xa sự tính toán của bọn chúng. Bốn bóng dáng vừa nghe vậy liền không chút do dự chuẩn bị chạy tán loạn.
Nhưng đúng lúc này, một cỗ không gian chi lực đột ngột giáng xuống, không gian trong phạm vi hơn mười dặm đều bị lực lượng này phong tỏa hoàn toàn. Bốn bóng dáng không một ai có thể thoát khỏi vòng phong tỏa. "Đã đến rồi, vậy cũng không cần rời đi." Cùng lúc không gian bị phong tỏa, còn có một bóng dáng từ trên trời giáng xuống. Bóng dáng đó đột nhiên xuất hiện trước mặt bọn họ, chính là Sở Phong Miên, ánh mắt của hắn đang đánh giá bốn bóng dáng này. Sở Phong Miên cố tình không quay lại cung điện, mà là hướng về phía biên giới Cổ Vực bay đi, mục đích không phải để rời khỏi Cổ Vực, mà là để dẫn dụ đám bóng dáng này ra.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận