Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 4149: Giết gà dọa khỉ

Chương 4149: G·i·ế·t gà dọa khỉ
Ầm!
Những võ giả ẩn nấp xung quanh đình viện đều bị một luồng sức mạnh lớn chấn động, toàn bộ bị đẩy ra. Không ít người như bị trọng thương, phun ra một ngụm m·á·u tươi. Những võ giả này khi nhìn thấy Sở Phong Miên, không hề dám nổi giận, ngược lại vội vàng đứng dậy bỏ chạy.
Sở Phong Miên hung hãn, bọn họ đã từng chứng kiến, ba vị Cổ Tổ, mấy chục vị cổ thánh, Đại Đế, đều bị Sở Phong Miên oanh s·á·t tại chỗ. Huống chi bọn họ. Lần này còn để lại cho bọn hắn một m·ạ·n·g, cũng là do Sở Phong Miên từ bi, nếu không hắn ra tay muốn g·iết những võ giả này quá dễ dàng.
"Lần này không ai dám đến nhìn trộm nữa."
Sở Phong Miên liếc mắt nhìn, cho dù một vài võ giả không bị chấn động ra, giờ cũng đều vội vã chạy trốn, không dám đến nhìn trộm Sở Phong Miên.
"Loại này t·h·ủ đ·o·ạ·n."
Vương Tân thấy Sở Phong Miên không kiêng nể gì trực tiếp ra tay, kinh hãi không thôi, cẩn thận quan sát bốn phía. Phải biết, nơi này là ở bên trong Huyền Thành, theo quy củ của Huyền Thành, bất kỳ võ giả nào cũng không được phép động thủ bên trong Huyền Thành.
Nhất là Sở Phong Miên, càng mang thân phận t·ội p·hạm truy nã của Thần Phủ Cung. Nếu như trước kia đám võ giả đến vây c·ô·ng Sở Phong Miên, Sở Phong Miên ra tay phản kích thì có thể xem là bất đắc dĩ, ngược lại còn tốt. Nhưng hiện tại, Sở Phong Miên công khai trực tiếp xuất thủ, quả thực không coi Huyền Thành ra gì. Nếu là trước kia, đội tuần tra Huyền Thành chỉ sợ đã sớm chạy đến trấn áp Sở Phong Miên, nhốt vào lồng giam chờ đợi thẩm p·h·án.
Nhưng lần này Vương Tân dò xét bốn phía lại phát hiện đội tuần tra trong Huyền Thành khi chạm mặt Sở Phong Miên đều tăng tốc bỏ chạy. Không ai muốn đối đầu với Sở Phong Miên. Đặc biệt là những võ giả trong đội tuần tra, khi nhìn Sở Phong Miên, trong mắt ai nấy đều hiện lên sự sợ hãi.
"Thực lực, áp đảo quy tắc."
Thấy cảnh này, trong lòng Vương Tân không khỏi nảy sinh ý nghĩ này. Ngay cả đội tuần tra Huyền Thành cũng không dám động thủ với Sở Phong Miên, gây ra động tĩnh lớn như vậy mà những cường giả bên trong Huyền Thành vẫn không xuất hiện. Điều này có nghĩa là, bọn họ đã ngầm cho phép hành động của Sở Phong Miên.
Huyền Thành, một trong những t·h·iên cổ thành của Thần Phủ, có Thánh Hoàng tọa trấn. Tương truyền Huyền Thành chi chủ là một vị cường giả vô cùng cổ xưa, có tin đồn thực lực của người này đã đạt tới Thánh Hoàng cảnh. Nhưng người này vẫn không xuất hiện.
Điều này cũng là bởi vì thực lực mà Sở Phong Miên thể hiện ra đã đủ để đứng vào mười người đầu trong bảng Hoàng Giả, mười cường giả đứng đầu bảng Hoàng Giả có đủ thực lực để đối đầu với Thánh Hoàng. Nói cách khác, cho dù là một Thánh Vương đích thân xuất thủ, cũng chưa chắc có thể đánh bại Sở Phong Miên, huống chi Sở Phong Miên chỉ là một t·ội p·hạm truy nã Địa cấp.
Chỉ xét về t·h·ù lao thì căn bản không đáng để Thánh Hoàng tự mình ra tay một lần. Huống chi những cường giả Thánh Hoàng trong Huyền Thành cũng biết lý do Sở Phong Miên bị Thần Phủ Cung truy nã. Bọn họ vốn không có tình cảm với Tử Phủ Cung nên cũng không muốn bị cuốn vào tranh chấp của Tử Phủ Cung. Thần Phủ là một tổ chức khổng lồ, ngay cả bên trong Thần Phủ Cung cũng có những phe phái đấu đá nhau. Dù cho Sở Phong Miên có t·h·ù với một vài Đạo Tử thì cũng không liên quan đến bọn họ.
Vì thế những Thánh Hoàng trong Huyền Thành gần như đều chấp nh·ậ·n sự tồn tại của Sở Phong Miên, hoàn toàn không muốn nhúng tay vào chuyện này. Sở Phong Miên biết rõ điều này, nên hắn căn bản không hề muốn chạy trốn mà đang chờ trận pháp truyền tống được tu sửa tốt rồi sẽ tiếp tục di chuyển đến thành trì tiếp theo. Thân phận t·ội p·hạm truy nã đối với Sở Phong Miên mà nói, nhiều nhất chỉ thu hút một vài võ giả tham lam, nhưng trong mắt những nhân vật lớn thực thụ, thân phận t·ội p·hạm truy nã như vậy căn bản không đáng gì.
Ví như những cự đầu trong Âm Phủ đều bị Thần Phủ Cung treo giải truy nã trên trời, từng người đều là t·ội p·hạm truy nã t·h·i·ê·n cấp. Nhưng họ vẫn tùy ý xuất hiện ở các vùng đất, không có thành chủ nào dám đắc tội. Việc Thần Phủ Cung truy nã đối với võ giả thực lực không đủ mà nói là một cơn ác mộng không thể dứt, nhưng đối với một cường giả chân chính mà nói, lại không là gì cả.
Rất nhanh, Sở Phong Miên đi đến trước phủ thành chủ. Nơi đây vẫn tập trung khá nhiều võ giả. Lệnh truy nã lần này không chỉ có mình Sở Phong Miên mà còn có hàng chục người, Sở Phong Miên chỉ là một trong số đó. Những võ giả tập trung trước phủ thành chủ khi thấy Sở Phong Miên đến, ai nấy đều biến sắc.
"Là hắn! Tuyệt Kiếm Lão Ma!"
Một võ giả mặt mày hớn hở, thấy Sở Phong Miên như phát hiện một tòa bảo tàng di động, mừng rỡ lập tức ra tay, lao thẳng đến Sở Phong Miên.
"Tuyệt Kiếm Lão Ma!"
Nhưng nhiều võ giả khác khi thấy Sở Phong Miên đến, trong lòng lại dâng lên nỗi sợ hãi. Vừa rồi, việc Sở Phong Miên một mình oanh s·á·t ba vị Cổ Tổ, mấy chục vị cổ thánh Đại Đế trong đình viện, bọn họ đều đã nghe thấy. Thực lực mạnh mẽ như thế, bọn họ không dám đối địch với Sở Phong Miên, nhao nhao lùi bước. Chỉ có vài võ giả không biết sống c·hết, chưa từng nghe tin tức về Sở Phong Miên, bị lợi ích làm cho mờ mắt nên xông tới.
Nhìn những võ giả xông lên, Sở Phong Miên chỉ tay một cái, một đạo kiếm quang bạo phát, những võ giả khí thế hung hăng xông lên vừa rồi, tất cả đều đứng trệ lại. Từ trên cổ họng của bọn họ đều xuất hiện một vết m·á·u, tất cả đều bị chém g·iết trong chớp mắt.
Một mùi m·á·u tươi tràn ngập không khí.
"Chạy mau!"
Những võ giả còn đang xem náo nhiệt thấy cảnh này liền kinh hô, liên tục bỏ chạy. Vốn là một trong những nơi phồn hoa nhất của thành, phủ thành chủ giờ trong chớp mắt đã trở thành một nơi vắng vẻ. Ngay cả những võ giả muốn cưỡi trận pháp truyền tống cũng nhao nhao chạy trốn, họ lo lắng sẽ trêu chọc đến Sở Phong Miên mà gặp tai họa.
"Lần này thanh tịnh rồi."
Sở Phong Miên thấy cảnh này ngược lại vô cùng hài lòng, hắn không phải là kẻ thích giết chóc bừa bãi. Nhưng những người này đều bị lợi ích làm mờ mắt, vì tiền thưởng trong lệnh truy nã mà muốn đến đối phó với Sở Phong Miên. Hôm nay bọn chúng vẫn lạc, cũng đáng đời, tự mình chuốc lấy mà thôi. G·i·ế·t những người đó cũng có hiệu quả g·i·ế·t gà dọa khỉ.
Nhưng bây giờ nhìn lại, không phải ai cũng chọn cách biết khó mà lui. Sở Phong Miên vẫn cảm giác được mấy đạo linh thức đang đánh giá hắn, dường như luôn quan s·á·t nhất cử nhất động của hắn, muốn tìm cơ hội động thủ.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận