Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 620: Đại Lôi Viêm bạo kiếm

Chương 620: Đại Lôi Viêm bạo kiếm
Tổ Long Chí tôn kiếm vừa ra, tự nhiên mà sinh ra một đạo kiếm khí, liền đánh tan lôi đình trường thương do Lục Họa ngưng tụ. Thậm chí không dừng lại ở đó, nó còn chém về phía thân thể Lục Họa.
Sắc mặt Sở Phong Miên không hề thay đổi, mặc kệ đạo kiếm khí kia chém về phía Lục Họa.
"Tê!"
Kiếm khí xé gió, không gian xung quanh rung động, như muốn nứt ra một lỗ hổng. Đạo kiếm khí này ẩn chứa vô số kiếm thuật trong thiên hạ.
Chính là Cửu vực kiếm thuật của Sở Phong Miên đã thể hiện, hắn tu luyện Cửu vực kiếm thuật tới tiểu thành, đây là lần đầu tiên hắn sử dụng, và đối thủ của hắn chính là Lục Họa.
"Đây là kiếm thuật gì?"
Lục Họa thấy kiếm khí hóa giải công thế của mình, còn chém về phía mình, sắc mặt hơi biến đổi.
"Ta quen thuộc vô số kiếm thuật trong thiên hạ, lại không cách nào nhận ra đây là loại kiếm thuật gì, giống như ẩn chứa vô số kiếm thuật, nhưng đều có chút khác biệt, quá huyền ảo, người này làm sao có được!"
Lục Họa trong lòng liên tục kinh ngạc, nhưng lại giả vờ bình tĩnh, cười lớn nói.
"Ta còn tưởng ngươi có át chủ bài gì, hóa ra chỉ có kiếm thuật thôi sao? Quả thực ngươi ẩn tàng những kiếm thuật này, làm ta hơi ngạc nhiên chút, nhưng kiếm thuật của ngươi, trước mặt ta, vẫn không đáng nhắc tới!"
Lục Họa vừa dứt lời, lôi đình trên người hắn lóe sáng hơn. Phía sau lôi đình, lại ngưng tụ thành một thanh trường kiếm từ vô số lôi đình, một thanh lôi đình trường kiếm thật sự. Lôi đình trong đó vẫn rung động, Lục Họa trực tiếp nắm nó trong tay.
"Đại Lôi Viêm bạo kiếm!"
Lục Họa ném mạnh lôi đình trường kiếm ra. Nó nổ tung giữa không trung, biến thành một luồng khí lãng kinh khủng, oanh kích Sở Phong Miên. Bên trong luồng khí lãng, vô số lôi đình liên miên không dứt, tấn công Sở Phong Miên.
"Đại Lôi Viêm bạo kiếm, đây là Lục Họa hao tổn bản mệnh tinh huyết mới ngưng tụ được, một chiêu liều mạng. Lục Họa thế mà bị ép đến bước này."
Một đệ tử nòng cốt chậm rãi lên tiếng.
Hắn thấy rõ Lục Họa không hề nhẹ nhàng như vẻ bề ngoài. Đại Lôi Viêm bạo kiếm là bảo vật ngưng tụ từ tinh huyết của hắn, là con át chủ bài của Lục Họa. Bây giờ lại không chút do dự dùng để đối phó Sở Phong Miên, đủ thấy áp lực của Lục Họa lớn đến mức nào. Long Vị Ương đã thảm bại dưới tay Sở Phong Miên, Lục Họa đối mặt Sở Phong Miên, cũng không dám có chút khinh thường.
Đại Lôi Viêm bạo kiếm ầm vang vỡ nát, biến thành vô số lôi đình sắc bén, như muốn đánh tan Sở Phong Miên.
"Đại Lôi Viêm bạo kiếm? Chiêu thức hay đấy, là thủ đoạn của Vạn Lôi chân nhân thời Viễn cổ, không ngờ ngươi lại có được. Nhưng đáng tiếc, thủ đoạn hay, người dùng lại không được."
Sở Phong Miên lộ ra vẻ trêu chọc nói.
"Lục Họa, đã ngươi tự tìm đường chết, ta sẽ thành toàn ngươi, cho ngươi chết chung với Long Vị Ương!"
"Kẻ nào dám khiêu khích uy nghiêm của ta, đều phải chết! Giết hai người các ngươi, ta ngược lại muốn xem ai còn dám đến khiêu khích uy nghiêm của ta!"
Trong lúc Sở Phong Miên nói, kiếm ý sau lưng hắn ngày càng mạnh, khí tức trên người cũng càng lúc càng cao.
"Vút! Vút! Vút!"
Linh lực quanh thân Sở Phong Miên đột nhiên biến thành từng thanh linh kiếm. Kiếm ý của hắn đã đạt tới cảnh giới vạn vật hóa kiếm, từng thanh linh kiếm xuất hiện, xoay quanh Sở Phong Miên.
Đối mặt với Đại Lôi Viêm bạo kiếm, Sở Phong Miên chưa hề động, linh kiếm bên cạnh hắn lập tức bay ra. Tám mươi mốt thanh linh kiếm bay lên không trung, hợp thành một kiếm trận khổng lồ. Kiếm quang lóe lên, trong nháy mắt ngưng tụ thành một kiếm trận rộng lớn, khóa chặt toàn bộ linh lực từ Đại Lôi Viêm bạo kiếm.
Kiếm trận giao chiến với lực lượng của Đại Lôi Viêm bạo kiếm, trong nháy mắt bộc phát uy lực, hoàn toàn chém tan Đại Lôi Viêm bạo kiếm.
"Đây là thủ đoạn gì?"
Thấy lực lượng Đại Lôi Viêm bạo kiếm bị chém tan, sắc mặt Lục Họa triệt để thay đổi. Nếu lúc nãy hắn còn giả vờ bình thản thì giờ Lục Họa đã bắt đầu bối rối, sắc mặt vô cùng kinh hãi.
Việc ngăn được lôi đình trường thương, Lục Họa không lấy gì làm kinh ngạc, dù sao đó chỉ là tiện tay hắn ngưng tụ ra, bị đánh nát thì thôi. Nhưng giờ đây, Đại Lôi Viêm bạo kiếm là một trong những át chủ bài của hắn, được ngưng tụ từ bản mệnh tinh huyết, mỗi một luồng đều chứa tinh huyết của hắn.
Thủ đoạn đó lại vô hiệu trước mặt Sở Phong Miên, trực tiếp bị trấn áp.
"Công thế của Lục Họa, thế mà bị hóa giải như vậy!"
"Ta đã từng thấy Lục Họa dùng Đại Lôi Viêm bạo kiếm, đối mặt một cao thủ Sinh Tử cảnh cao giai, Đại Lôi Viêm bạo kiếm vừa ra đã đánh lui tên đó liên tục, thậm chí không dám đối cứng, chỉ biết trốn! Sao hôm nay đối mặt với Sở Phong Miên lại không có tác dụng gì?"
Vô số võ giả xôn xao bàn tán, chuyện này thật sự khó tin. Cự đầu như Lục Họa, lại bị người ép đến bước này.
Đây không phải do Lục Họa chưa toàn lực, mà là hắn đã dùng tới Đại Lôi Viêm bạo kiếm. Có thể nói Lục Họa bây giờ không hề cất giữ gì, nhưng vẫn không thể làm gì trước mặt Sở Phong Miên, không thể làm tổn thương hắn một chút nào.
Có phải Lục Họa quá yếu?
Lục Họa là cự đầu của Bắc Mang Thánh Vực, nếu hắn yếu thì người ở đây chỉ là kiến. Chuyện này không phải Lục Họa yếu, mà do Sở Phong Miên thật sự quá mạnh, mạnh đến mức có thể nghiền ép Lục Họa.
"Đáng ghét, tên tiểu tử này từ đâu mà có được thực lực quỷ dị này!"
Lục Họa thầm mắng trong lòng. Hắn vốn muốn đánh bại Sở Phong Miên, thể hiện danh tiếng, rồi đi cứu Long Vị Ương, toàn thân trở ra. Nhưng giờ đây, đừng nói cứu Long Vị Ương, chính hắn còn khó bảo toàn.
"Lục Họa, ngươi xuất thủ cũng đủ rồi, giờ đến lượt ta!"
Sắc mặt Sở Phong Miên bình tĩnh, ánh mắt lộ ra vài phần lạnh lẽo.
Sở Phong Miên tâm niệm vừa động, kiếm ý trên người hắn hoàn toàn bộc phát. Mũi kiếm của Tổ Long Chí tôn kiếm trong tay hắn trở nên chói mắt hơn.
(Xin hãy vote 9-10 điểm đánh giá chất lượng cuối chương ủng hộ convert. Cảm ơn.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận