Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 96: Tổ sư ngươi phải làm chủ cho ta a

"Chương 96: Tổ sư, người phải làm chủ cho ta!"
"Có gan thì các ngươi giết chúng ta đi."
"Hôm nay các ngươi dám làm nhục chúng ta như vậy, sau này chúng ta nhất định sẽ nghiền xương các ngươi thành tro."
"Tổ sư sẽ báo thù cho chúng ta."
"Chỉ cần hôm nay ta không chết, về sau sẽ cho các ngươi biết tay."
Mấy tên đệ tử đã nửa sống nửa chết rồi mà vẫn còn mạnh miệng.
Bộp!
Một con thỏ tinh ghét bỏ đám đệ tử đang nằm sấp ồn ào bên cạnh, trực tiếp giáng một cước lên miệng của một tên, lập tức tên đệ tử kia im bặt. Lâm Phóng thì mỉm cười nhìn bọn chúng.
"Các ngươi yên tâm, lát nữa ta sẽ mang các ngươi đến chỗ tổ sư."
"Đưa đến trước mặt tổ sư?"
Đám linh thú đều sững sờ. Đã đắc tội đến mức này rồi còn đi tìm tổ sư?
"Lâm Ca, làm vậy, chẳng phải tổ sư sẽ nổi trận lôi đình sao, ta nghĩ hay là cứ răng rắc là xong."
Một con gấu mù làm động tác chặt chém. Lâm Phóng liếc nhìn nó. Nếu thật làm như vậy, e là tổ sư mới thật sự nổi cơn lôi đình.
"Sao có thể giết người được?" Hắn cười lắc đầu: "Mặc dù đám người này hèn hạ vô sỉ, nhưng mà trên trời có đức hiếu sinh, nên chúng ta vẫn phải lưu cho bọn chúng một mạng."
"Dù sao bản rùa đen cũng không phải loại ma quỷ gì."
Sau đó Lâm Phóng dẫn đám linh thú, hướng về phía chủ phong chủ điện mà đi.
Trên đường.
Hoàng Ly hỏi: "Lâm Ca, thật sự cứ như vậy mà bỏ qua cho bọn chúng sao?"
"Ta có nói muốn bỏ qua cho bọn chúng đâu."
Hoàng Ly sững sờ. "Nhưng mà, ngươi không phải nói......"
Chưa đợi nàng nói hết câu, Lâm Phóng đã ngắt lời: "Ai nói đưa đến trước mặt tổ sư thì bọn chúng sẽ không sao?"
Hoàng Ly nhìn hắn, nhất thời không biết nên nói gì.
Những đệ tử bị linh thú kéo đi kia thì từng người mặt lộ vẻ khinh thường. Lâm Phóng lại muốn đưa bọn chúng đến trước mặt tổ sư. Như vậy thì tốt thôi. Cứ đến trước mặt tổ sư. Chẳng lẽ tổ sư lại thiên vị một con rùa đen nhỏ sao? Đến lúc đó tổ sư nổi giận, một con rùa đen có thể gánh nổi không? Lâm Phóng làm như vậy thật sự là tự tìm đường chết, bọn chúng có thể báo thù rồi!! Lúc này trong lòng bọn chúng đều mong nhanh đến điện của tổ sư. Đến chỗ tổ sư thì tốt rồi.
Không bao lâu sau, Lâm Phóng dẫn mọi người đến trước chủ phong chủ điện. Chỉ là đại môn ở đây đóng chặt, nếu không có tổ sư cho phép thì bất cứ ai cũng khó lòng vào được. Ngay lúc mọi người đều bó tay thì bỗng nhiên trước mắt tách ra một đạo bạch quang chói mắt, Bồ Đề Tổ Sư xuất hiện trước mặt mọi người.
Đám linh thú nhìn thấy tổ sư đích thân đến thì sợ hãi, nằm rạp xuống đất. Còn đám đệ tử kia thì như nhìn thấy cứu tinh.
"Tổ sư......"
"Tổ sư, người phải làm chủ cho chúng ta a!!!"
Ngay lúc đám đệ tử định lên án hành vi vô sỉ của Lâm Phóng, Lâm Phóng chợt quỳ xuống đất, phát ra một tiếng gào thét cực kỳ bi thảm.
Đám đệ tử đều ngây ra!! Ngươi rống cái gì? Không phải chúng ta mới là người nên rống sao? Chúng ta mới là người bị bắt nạt đó a.
Lâm Phóng liếc nhìn bọn chúng, khóe miệng lộ ra một nụ cười đắc ý. Cái trò này, ai nói trước là người đó được. Ngay cả Bồ Đề Tổ Sư cũng ngây ra!! Gia hỏa này...... Lại định làm trò gì?
"Khụ khụ!! Vậy ngươi nói đi, có gì uất ức, bổn tổ sư nhất định sẽ lo liệu công đạo."
Lâm Phóng thấy vậy, lập tức kêu lên.
"Tổ sư a ~~~"
"Tiểu ô quy bản sống ở trong ao nước trên núi, sinh hoạt vui vẻ vô biên, ai ngờ đám người này, chúng ngang ngược không lưu tình, cấu kết cùng một chỗ xem trời bằng vung, muốn cưỡng chiếm ta, may được bằng hữu đến giúp đỡ, thảm bị bọn chúng đánh trọng thương......"
Hắn kể chuyện gọi là một tràng đầy cảm xúc, thậm chí còn cố tình thêm thắt. Nhưng đám đệ tử xung quanh sau khi nghe xong thì ai nấy đều tức muốn thổ huyết. Cái gì gọi là cưỡng chiếm ngươi? Xin nói rõ ra được không? Nói vậy rất dễ khiến người ta hiểu lầm, chúng ta có sở thích đặc biệt gì đâu. Còn nữa rõ ràng là chúng ta bị đánh thành trọng thương có được không? Sao ngươi lại có thể vu oan cho người khác được chứ.
Sau khi Lâm Phóng nói xong, lại nháy mắt một cách hung hăng với đám linh thú xung quanh. Đám linh thú lập tức hiểu ý.
"Ai ui!! Tổ sư, chân ta đau quá."
"Không được, không được, ta cảm thấy ta có nội thương rồi."
"Phụt! Tổ sư người nhìn ta còn thổ huyết này." Một con báo tinh thế mà còn thật sự ho ra một ngụm máu, cũng là một kẻ ngoan độc.
"Ta tuy không sao, nhưng mà ta bị dọa sợ rồi tổ sư người phải làm chủ cho ta."
Răng rắc!! Một cây thụ yêu thế mà trực tiếp bẻ gãy một nhánh cây của mình. "Tổ sư... Ngươi xem... Ta đều... Bị thương."
Khá lắm!! Thật là một đám sói đội lốt người!! Lâm Phóng cũng không ngờ đám linh thú này lại ác đến vậy. Hắn chỉ muốn mọi người diễn một màn thảm thương thôi, nhưng nhìn bộ dạng này thì bọn chúng định diễn thật sự rồi.
Đám đệ tử: "......"
Muốn vô sỉ như vậy sao!! Lâm Phóng vô sỉ thì không nói làm gì, sao đám các ngươi cũng vô sỉ đến vậy? Thường ngày nhìn có vẻ hiền lành, đáng yêu, sao giờ lại trở nên kỳ quái, vô sỉ như vậy?
Lâm Phóng vô cùng đáng thương nhìn tổ sư.
"Tổ sư, người xem chúng ta thảm chưa này, người nhất định phải làm chủ cho chúng ta nha!!!"
"Anh anh anh!!"
Tổ sư: "......"
"Tốt, ta đã biết, vậy các ngươi có gì muốn nói sao?"
Ông nhìn về phía đám đệ tử. Đám đệ tử cũng đồng loạt quỳ xuống đất: "Tổ sư, người phải làm chủ cho chúng ta a!!!"
"Chúng ta sống ở Linh Đài Sơn, cuộc sống vui vẻ vô biên, ai ngờ con rùa đen nhỏ này, hắn ngang ngược không lưu tình, hèn hạ vô sỉ đánh lén ta, muốn......"
Lâm Phóng: "Thế mà đạo văn ta!!"
Đám đệ tử quỳ trên đất vẫn đang hăng say nói. Ha ha!! Cái trò này ai nói là người đó được.
Bồ Đề Tổ Sư mặt không đổi sắc nghe xong những lời tố cáo của bọn chúng: "Tốt, ta biết đại khái sự tình rồi."
Đám đệ tử vẫn mong đợi nhìn ông.
"Tổ sư, người nhất định phải làm chủ cho chúng ta nha."
Bồ Đề Tổ Sư nghiêm mặt nhìn những người này, ánh mắt sắc bén của ông khiến đám đệ tử đang quỳ trên đất không sao thốt nên lời. Không khí trong khoảnh khắc như ngưng kết lại. Bồ Đề Tổ Sư không nói gì, nhưng khí thế trên người ông phát ra cũng đủ khiến tất cả mọi người nghẹt thở.
"Mỗi người các ngươi bế quan ba tháng, coi như trừng phạt."
"Tổ sư......" Có người không phục. Nhưng vừa mở miệng, tổ sư đã liếc mắt một cái, khiến hắn phải nuốt lại lời. Nhưng trong ánh mắt hắn vẫn còn không phục.
Tổ sư thu lại ánh mắt, giọng lạnh lùng nói: "Các ngươi nói Lâm Phóng đánh lén các ngươi, vậy nửa đêm các ngươi không ngủ, lảng vảng ở Linh Đài Sơn, muốn làm gì?"
"Chúng ta......" Có người muốn phản bác, nhưng vừa mở miệng liền không nói được nữa. Bọn chúng không ngủ được, đương nhiên là muốn bắt Lâm Phóng rồi.
"Tổ sư, chúng ta biết sai rồi." Có đệ tử đã cúi đầu. Tổ sư chắc chắn đã biết rõ đầu đuôi câu chuyện, nếu bọn chúng lại cậy mạnh chống lại, cái mà bọn chúng phải hứng chịu sẽ là cơn thịnh nộ của tổ sư. Vì vậy, đám đệ tử đều tạm thời nhẫn nhịn.
"Từ hôm nay, nếu để ta biết trong núi có linh thú xảy ra chuyện gì, ta sẽ đuổi các ngươi khỏi Linh Đài Sơn." Tổ sư lại nói thêm một câu.
Đám đệ tử: "......"
Bạn cần đăng nhập để bình luận