Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 155:: tiếp lấy tấu nhạc tiếp lấy múa

Chương 155: tiếp tục tấu nhạc tiếp tục múa.
Cuối cùng thì Diêm La Vương cũng đã gặp được Ngọc Đế.
Bởi vì quy định đã nói bất kỳ ai muốn gặp Ngọc Đế đều cần hẹn trước, nhưng nghiêm ngặt mà nói, Diêm La Vương cũng không phải là người, hắn thậm chí không phải thần tiên, hắn là quỷ!!
Cho nên Tứ Đại Thiên Vương cũng chẳng thèm bận tâm mà ngăn cản hắn.
Đi trên đình trời, mặt Diêm La Vương vẫn đen sì.
Thái Bạch Kim Tinh đi ngang qua đối diện.
Nhìn thấy Diêm La Vương phía sau, vốn định bắt chuyện, nhưng Diêm La căn bản không cho hắn cơ hội này, mang theo một luồng khói đen lớn, liền từ bên cạnh Thái Bạch Kim Tinh lướt qua nhanh chóng.
Thậm chí còn không thèm liếc Thái Bạch Kim Tinh một cái.
"Chuyện gì thế này?"
Thái Bạch Kim Tinh ngơ ngác nhìn bóng lưng Diêm La Vương.
Sau đó hắn như nghĩ ra điều gì.
"Ây! Diêm La Vương xin dừng bước!"
Hắn lo lắng hô lên.
Nhưng Diêm La Vương vẫn không để ý tiếng kêu của Thái Bạch Kim Tinh, hắn hiện tại một bụng tức giận, không có chỗ phát tiết.
Chỉ là...
"Tít..."
"Nhân viên phía trước xin chú ý, khói thải của ngươi đã vượt quá mức quy định nghiêm trọng."
"Xin mời dừng lại bên đường, tiếp nhận kiểm tra."
Mấy tên thiên binh không biết từ đâu xông ra, hướng về phía Diêm La Vương mà lao tới.
Diêm La Vương: "..."
Hắn căn bản không để ý đến mấy tên thiên binh này, thậm chí còn tăng tốc độ, bỏ xa mấy tên thiên binh kia mấy con phố, để thiên binh chỉ có thể nhìn mông hắn hít bụi.
"Nhân viên phía trước xin chú ý, ngươi đã chạy quá tốc độ quy định."
"Xin mời dừng lại bên đường, tiếp nhận kiểm tra."
Mấy tên thiên binh kia vẫn tận chức tận trách đuổi theo phía sau, đồng thời cũng tăng tốc.
Thái Bạch Kim Tinh: "Ây!"
Hắn cưỡi một đám mây trắng, hướng về phía Diêm La Vương vọt tới.
Cản mấy tên thiên binh kia lại.
"Đừng đuổi theo, phía trước kia là Diêm La Vương, các ngươi đây là vội đầu thai, muốn đi sớm báo danh sao?"
Thái Bạch Kim Tinh nhìn mấy tên thiên binh.
Mấy tên thiên binh hai mặt nhìn nhau.
Cuối cùng, bọn hắn khom người chào Thái Bạch Kim Tinh.
"Đa tạ Thái Bạch Kim Tinh đại nhân."
Thái Bạch Kim Tinh vẫy tay với bọn họ, cười nói: "Cám ơn thì miễn đi, lần sau mở to mắt ra mà nhìn."
Mấy tên thiên binh rời đi.
Còn Thái Bạch Kim Tinh nhìn vệt khói đen phía xa.
Hắn lại thở dài, hướng phía Diêm La Vương đuổi theo.
Không bao lâu, hắn đã đuổi kịp Diêm La Vương.
"Diêm La Vương lão huynh, ai chọc giận ngươi vậy, sao sắc mặt kém vậy?" Thái Bạch Kim Tinh cười ha hả nói.
Lúc này Diêm La Vương mới chú ý đến Thái Bạch Kim Tinh.
"Thì ra là Thái Bạch Kim Tinh lão huynh."
"Ta đang định đi gặp Ngọc Đế, có chuyện quan trọng muốn nói với hắn."
Mắt Thái Bạch Kim Tinh đảo một vòng.
"Ha ha ha, ngươi nói không phải đúng dịp sao, ta cũng vừa có chuyện muốn bàn với Ngọc Đế, vậy chúng ta cùng đi nhé?"
"Vậy cũng tốt."
Diêm La Vương cũng không nghĩ nhiều.
Khi hai người đến Lăng Tiêu Bảo Điện, Ngọc Đế đang uống chút rượu, xem các thiên nữ múa hát.
Vẻ mặt của hắn có chút kích động.
Còn Vương Mẫu nương nương bên cạnh, thì vừa trừng mắt Ngọc Đế, vừa bực bội.
Diêm La Vương bước vào đại điện, thấy cảnh này, trong lòng càng thêm tức giận, mình thì lo lắng vô cùng, Ngọc Đế lại tốt, vậy mà ở đây uống rượu xem mỹ nữ múa.
Sự khác biệt lớn trong tâm lý, khiến Diêm La Vương nổi đóa.
"Múa cái gì mà múa."
"Cút hết ra ngoài cho ta."
Hắn cảm thấy mình có tư cách, để đám thiên nữ này cút hết ra ngoài.
Các thiên nữ đều giật mình.
Còn Ngọc Đế thì cau mày, nhìn về phía Diêm La Vương: "Hiền đệ, ai chọc giận ngươi vậy? Sao lại nổi nóng lớn như vậy?"
Diêm La Vương nói: "Bẩm Ngọc Đế, ta có việc gấp muốn cùng ngài bàn luận."
Ngọc Đế cười hắc hắc.
"Ta còn tưởng có chuyện gì, thì ra là nói chuyện, nói chuyện cũng có thể thưởng thức vũ đạo mà."
Hắn cười vẫy tay với Diêm La Vương.
Ra hiệu hắn qua ngồi.
Sau đó lại nói với đám thiên nữ: "Không có gì, tiếp tục tấu nhạc, tiếp tục múa."
"Diêm La Vương vất vả lắm mới lên một chuyến, cũng cho hắn thưởng thức một chút điệu múa của các ngươi, điệu múa này thật đẹp tuyệt trần, Địa Phủ chắc không có được mà xem."
Nói xong, hắn lại cười ha ha rót cho mình một chén rượu.
Diêm La Vương: "..."
"Ngọc Đế, việc ta cần chính là chuyện liên quan đến con khỉ kia, Tây Du có thể không thực hiện được nữa."
Phụt!
Ngọc Đế suýt chút nữa phun hết cả rượu.
"Cái gì?"
Hắn trừng mắt nhìn Diêm La Vương.
Còn Thái Bạch Kim Tinh đứng bên cạnh thì dựng đứng lỗ tai.
Thần sắc Diêm La Vương rất nghiêm túc, không hề giống đang đùa.
Ngọc Đế cố gắng trấn định lại, hắn vẫy tay với mấy thiên nữ, nói: "Khụ khụ, các ngươi lui xuống trước đi, ta có chuyện muốn bàn với Diêm La Vương."
Các thiên nữ nhao nhao rời đi.
Sau khi mọi người đi hết, Ngọc Đế nghiêm túc nhìn về phía Diêm La Vương.
"Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"
Lúc này Diêm La Vương mới giải thích: "Con khỉ kia về Hoa Quả Sơn đã mấy ngày rồi, nhưng mãi vẫn không có tin Long Vương lên trời cáo trạng, cho nên ta đã phái Hắc Vô Thường đi tìm hiểu tin tức."
"Theo Hắc Vô Thường kể lại, con khỉ kia mượn bảo trong lúc đó, có Dương Thiền đi theo."
"Hơn nữa Dương Thiền là người mở miệng giúp con khỉ mượn bảo."
"Cho nên Long Vương e dè ngài cùng Dương Tiễn, cũng không lựa chọn trở mặt, mà lại còn cùng con khỉ kia kết thành minh hữu."
Nghe đến đây, Ngọc Đế cũng cảm thấy không thể tin được.
Minh hữu??
Con khỉ với Long Vương thành minh hữu??
Đó là kiểu phát triển gì vậy?
"Dương Thiền kia, ta chẳng phải đã để nàng đến Hoa Sơn làm Tam Thánh Mẫu sao? Sao lại cùng con khỉ dính líu với nhau?"
Diêm La Vương lắc đầu.
Chuyện này hắn cũng không rõ.
Lúc này, Thái Bạch Kim Tinh đứng một bên bỗng nhiên lên tiếng.
"Dương Tiễn trước kia đã đưa Dương Thiền đến Linh Đài Sơn, lúc đó con khỉ cũng vừa hay đang học nghệ ở đó, có lẽ là lúc đó hai người đã nảy sinh cái gì đó."
Ngọc Đế nhìn về phía Thái Bạch Kim Tinh.
"Cái Linh Đài Sơn kia..."
"Bồ Đề lão tổ đã đóng Linh Đài Sơn, hiện giờ hẳn là không vào được."
Ngọc Đế: "..."
"Lão thất phu này, chạy cũng nhanh thật."
Hắn cau mày, nhìn về phía Diêm La Vương, nói: "Ngươi nói, con khỉ kia còn làm gì?"
Diêm La Vương tiếp tục nói: "Con khỉ kia sau đó còn mở trường học ở Hoa Quả Sơn."
"Hơn nữa đám yêu quái còn hô hào đọc sách vì sự trỗi dậy của Hoa Quả Sơn, là để xây dựng Hoa Quả Sơn trở thành một quê hương tươi đẹp, ta thật chưa từng nghe thấy bao giờ."
Bây giờ Diêm La Vương nhớ lại vẫn cảm thấy không thể tin được.
Đây là tộc Yêu sao?
Sau khi nghe xong, Ngọc Đế cũng ngơ ngác.
Đọc sách vì sự trỗi dậy của Hoa Quả Sơn?
Cái quỷ gì vậy?
Mà các ngươi lại là yêu quái, chẳng phải các ngươi thích uống máu như lông, giết người như ngóe, sống được ngày nào hay ngày đó sao?
Vậy mà lại đi đọc sách, lại đi phấn đấu?
Ngọc Đế nhìn về phía Diêm La Vương, ý tứ trong mắt đã rất rõ ràng.
"Ngươi đang đùa ta đấy à?"
Nhưng vẻ mặt của Diêm La Vương thật sự không hề giống đang đùa.
Ngọc Đế hít sâu một hơi.
"Thật sự xảy ra chuyện lớn rồi!!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận