Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 56: Tiếp tục treo máy

Chương 56: Tiếp tục treo máy Lâm Phóng ở nơi đó nói thầm. Chỉ là hắn làm sao biết, rùa biển gia gia mở ra tới bất quá là vài vũng nước nhỏ, cho dù có lắc lư, cũng chẳng qua là nhấc lên chút bọt nước, căn bản không đạt đến mức độ dẫn dắt linh lực. Hắn nhìn xuống bảng hệ thống.
Tính danh: Lâm Phóng Chủng tộc: Huyền quy Tu vi: Linh hải nhất trọng thiên (hoàn mỹ) Tâm pháp: Đại Phẩm Thiên Tiên Quyết (Tiểu Thành) Kỹ năng: Ngũ Hành Độn thuật (nhập môn) Thiên phú thần thông: Hư thực giao thế Điểm tích lũy: 6684 Vạn năng điểm: 0 Hệ thống đánh giá: Linh hải cảnh tiểu yêu, ở thế tục giới có lẽ có thể xưng bá một phương, nhưng ở Linh Đài Sơn ngươi chỉ là đàn em.
“Haiz!” “Tân tân khổ khổ gần nửa tháng, một lần trở lại trước giải phóng.” “Cái vạn năng điểm này cũng quá không đáng xài.” Đây là hắn vào Linh Đài Sơn sau, lần đầu tiên đem vạn năng điểm hoàn toàn tiêu hết, không còn chút nào. Bất quá cảm thụ được linh lực mênh mông trong cơ thể, Lâm Phóng cảm thấy rất đáng giá. Dù sao độ dài thanh mana quyết định độ bền bỉ của hắn, mà đàn ông nhất định phải bền bỉ.
“Lại phải bắt đầu tích lũy vạn năng điểm.” Lâm Phóng vươn lưng mỏi. Đóng bảng hệ thống lại.
“Hệ thống, treo máy.” “Đốt! Ngài đã mở hình thức treo máy, hệ thống sẽ tạm thời tiếp quản thân thể của ngài, ngài tạm thời không thể hành động, hệ thống sẽ tự động hấp thụ thiên địa linh khí, khi nguy hiểm đến, ngài sẽ tự động thoát khỏi hệ thống treo máy.” Hệ thống âm thanh lại vang lên.
Đại Phẩm Thiên Tiên Quyết chậm rãi vận chuyển. Vô số linh khí dũng mãnh lao về phía thân thể hắn. Kim đan trong cơ thể cũng bắt đầu không ngừng xoay tròn, chuyển hóa linh khí mỏng manh thành linh lực nặng nề. Mà linh hải bên trong chứa linh lực cũng bắt đầu khuấy động. Càng nhiều linh lực tụ lại.
“Đốt! Linh lực khuấy động sinh ra, nhận được hiệu suất vạn năng điểm +0.1” ......
“Vạn năng điểm +1.1” Từng âm thanh vang lên bên tai Lâm Phóng.
“Còn có hiệu quả như vậy!!” Lâm Phóng sửng sốt. Không ngờ ở đây còn có bất ngờ vui mừng, tốt rồi, một linh hải tăng thêm 0.1, chín linh hải cùng tiến, chẳng phải tăng thêm 0.9. Như vậy về cơ bản xem như gấp đôi. Nếu treo máy trong núi trong ao, tăng thêm hiệu quả bạo kích, thêm hiệu quả gia tốc của Đại Phẩm Thiên Tiên Quyết. Vậy hiệu quả linh lực hắn nhận được chẳng phải nhanh hơn sao.
Đắc ý thật. Lâm Phóng ngáp một cái, rất nhanh đã vào giấc mơ.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Đến ban đêm, Hầu Ca ngáp một cái, ném quyển sách trong tay tùy tiện, ngồi dậy duỗi cái lưng thoải mái, gân cốt trên người phát ra tiếng răng rắc. Hắn liếc nhìn Lâm Phóng đang ngủ say bên cạnh, bắt đầu khoanh chân tĩnh tọa. Sau đó, linh lực trong không khí như chim yến về tổ, chen chúc hướng về thân thể hắn. Vô số linh quang bao phủ quanh thân hắn.
“Kiểm tra đo lường được vị trí hiện tại của kí chủ có môi trường giàu linh quang, treo máy sau năm phút sẽ tiến vào trạng thái tăng gấp đôi ban thưởng.” Đại Phẩm Thiên Tiên Quyết của Lâm Phóng vốn đang vận chuyển chậm rãi, cũng tại thời khắc này như bị kích thích, bắt đầu điên cuồng vận chuyển, dao động huyền diệu truyền ra, dần dần giữ nhịp cùng dao động tản ra trên người Hầu Ca.
Hầu Ca một hít một thở, kéo theo hơi thở của Lâm Phóng. Mà linh quang vốn hội tụ trên người Hầu Ca cũng từ từ đến gần Lâm Phóng.
“Vạn năng điểm +2.2” “Vạn năng điểm +3.3” “Vạn năng điểm +4.4” ......
“Vạn năng điểm +11” “Vạn năng điểm +11” Hầu Ca đang vận chuyển công pháp, đương nhiên cảm nhận được Lâm Phóng đang trộm linh quang trên người mình, nhưng hắn không để ý. Dù sao linh quang này hắn cũng không kịp hấp thu. Ngưng tụ trước người, trông rất đẹp, nhưng không có tác dụng gì.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra.
Đợi đến sáng ngày hôm sau.
Lâm Phóng từ trong giấc ngủ tỉnh lại, duỗi bốn chân ngắn ra, trong miệng phát ra tiếng sảng khoái a a, sau đó đứng dậy, lắc đầu. Khi tỉnh táo hoàn toàn, hắn mở bảng hệ thống ra xem xét.
“Vạn năng điểm: 2068” “Ừm......” “Ừm!!!” Lâm Phóng trợn mắt to như hạt đậu xanh, nhìn chằm chằm bảng hệ thống trước mặt.
“Không nhìn lầm.” “Là 2000!!!” “Sao lại nhiều vậy?” Lâm Phóng chấn kinh. Hôm qua rõ ràng còn hơn 1600, hôm nay sao lại tăng trưởng lên 2000? Không nghĩ ra.
Bất quá đó là chuyện tốt.
Lâm Phóng đắc ý đóng bảng hệ thống lại, nếu cứ tiếp tục như này, tu vi của hắn rất nhanh sẽ lại đột phá một lần nữa.
Hắn nhìn xung quanh một chút. Hầu Ca vẫn dáng vẻ hôm qua, nằm đó, nghiêng người, còn bắt chéo chân lên, một tay chống đầu, một tay cầm sách, trên tai còn kẹp cây bút lông. Thỉnh thoảng, Hầu Ca lại gãi mông hai cái.
Lâm Phóng nhìn một lúc, rồi lại nằm xuống.
Trong Tàng Kinh Các này quá nhàm chán, hắn không có cách nào giống Hầu Ca đọc sách giải buồn. Chỉ có thể treo máy. Treo máy mới sảng khoái.
Lâm Phóng lần nữa tiến vào hình thức treo máy.
Hầu Ca liếc mắt nhìn qua, có chút bất đắc dĩ lắc đầu. Vị huynh đệ của hắn cái gì cũng tốt, chỉ mỗi tội lười, hễ có cơ hội thì ăn thịt cá hắn đánh được xong lại lăn ra ngủ. Bây giờ tu vi tăng lên, không cần ăn gì nữa. Dứt khoát chỉ là ngủ ngủ ngủ. Cả ngày chỉ có chưa tới nửa canh giờ tỉnh táo, thời gian còn lại đều đang ngủ. Thế mà hết lần này đến lần khác tu vi tiến triển nhanh như gió.
“Nếu hắn chăm chỉ một chút, nói không chừng bây giờ đã thành tiên rồi?” Hầu Ca nhìn Lâm Phóng, lại gãi đầu. Gãi gãi, bụng hắn lại bắt đầu ọc ạch không ngừng.
Hầu Ca ôm bụng có chút bất đắc dĩ. Đến Tàng Kinh Các mấy ngày rồi, hắn vẫn luôn học, không cảm thấy đói, nhưng vừa nhớ đến món thịt cá phiêu lưu trên biển hắn đánh được, bụng lại như có sâu đói đang nháo loạn.
“Thế nhưng mà ở đây ngoài sách ra thì chỉ toàn sách, không thể để ta ăn sách được chứ?” Hầu Ca càng thêm bất đắc dĩ. Theo lý, với tu vi như hắn bây giờ đã có thể uống sương ăn gió, không dính khói lửa trần gian. Nhưng vẫn sẽ cảm thấy đói. Tuy không thật sự chết đói, nhưng cảm giác này rất khó chịu.
Hầu Ca bị bụng làm phiền, đọc sách cũng không vào, dứt khoát đứng dậy đi ra Tàng Kinh Các.
Bên ngoài Tàng Kinh Các là quảng trường bạch ngọc được xây dựng chỉnh tề. Trên quảng trường có hai cái ao. Trong ao trồng rất nhiều hoa sen, lúc này đều đang nở rộ, còn có từng cái đài sen, dưới hoa sen là từng con cá lớn màu đen đang bơi lội trong hồ.
Hầu Ca thấy vậy thì trong lòng mừng rỡ. Trước hết hái mấy đài sen cầm trong tay.
Hầu Ca lại đi nhìn trong ao, thấy những con cá này linh khí dồi dào, nhưng vẫn còn thiếu chút nữa mới khai linh trí.
“Sư phụ nói vạn vật có linh, khai trí rồi sẽ có tư tưởng.” “Mấy con này không có linh trí, không tính là sinh vật có trí tuệ, coi như lão Tôn không sai.” Hầu Ca thuận tay bắt hai con cá lớn màu đen. Đang định rời đi, bỗng nhiên nhớ ra có hoa sen, đài sen, vậy hẳn cũng có ngó sen. Thế là lại quay trở lại.
Bắt đầu không ngừng quẫy nước trong ao.
Hồ nước vốn trong veo bị hắn quẫy lên thì đục ngầu, những hoa sen trong ao thì xiêu vẹo, lay lắt.
Bồ Đề lão tổ thấy cảnh này, khóe miệng co giật.
“Con khỉ này......”
Bạn cần đăng nhập để bình luận