Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 59: 1 đầu thịt kho tàu, 1 đầu hấp

Chương 59: Một món cá kho, một món hấp. Hầu Ca đã bắt đầu xuống hồ bắt cá. Mà những con cá lớn kia sau khi hắn xuống nước liền bơi về chỗ sâu hơn của ao, không bao lâu đã không thấy bóng dáng tăm hơi, hiển nhiên chúng không ít lần chịu thiệt dưới tay hắn. Bất quá mục tiêu của Hầu Ca vốn không phải những con cá này. Mấy con cá kia quá lớn, khó mà xử lý. Hắn chọn lấy hai con cá lớn vừa phải, một tay tóm lấy một con, mang cá lên mặt nước. Hai con cá kia còn muốn phản kháng. Một con há cái miệng đầy răng nanh ra, hung hăng cắn vào ngón tay Hầu Ca một cái, sau đó thì hàm răng đầy răng nanh đã bị chấn động đến rụng hết cả. Mà Hầu Ca lại không có chút cảm giác nào. “A ~~ Ngươi con cá con này mà còn muốn cắn ta, lát nữa ta ăn trước ngươi.” Hầu Ca thuần thục làm sạch thịt cá, sau đó mang theo hai con cá đã chết không thể chết hơn, đi đến trước mặt Lâm Phóng. “Lâm Phóng huynh đệ, thịt cá này nên xử lý thế nào?” Lâm Phóng nhìn hai con cá, rồi cười nói: “Một con hấp, một con kho tàu.” Sau đó hắn chỉ huy Hầu Ca lấy một cái nồi ra, rồi lại đi múc nước ở một cái ao sạch khác, rồi bỏ thịt cá đã làm sạch vào nồi, đặt thêm hành, gừng, tỏi, rót rượu gia vị vào, rồi mặc kệ đó. Hầu Ca bắt đầu xử lý con còn lại. Lâm Phóng bảo Hầu Ca lấy chảo ra, rồi rót dầu. Đợi nhiệt độ dầu nóng lên không lâu, hắn bỏ cá đã xử lý vào, chiên đến khi hai mặt vàng đều thì gắp ra. Lâm Phóng lại chỉ huy Hầu Ca pha nước sốt. “Đây chính là linh hồn của món cá kho, ngon hay không là xem nước sốt này thế nào. Chúng ta trước tiên đổ xì dầu, giấm, đường, muối vào bát, rồi thêm nửa bát nước khuấy đều.” Hầu Ca từng bước làm theo, rất nhanh đã làm xong nước sốt. “Sau đó đổ nước sốt này lên cá là được rồi sao?” “Không phải, vẫn còn sớm.” Lâm Phóng vội vàng ngăn lại: “Chúng ta còn phải cho chảo lên bếp, cho nốt hành, gừng, tỏi còn lại khi hấp cá vào, xào cho thơm đã.” Hầu Ca đành phải đặt chén nước sốt xuống, sau đó bỏ hành, gừng, tỏi còn lại vào chảo dầu. Xèo xèo ~~ xèo xèo ~~ Theo một tràng âm thanh dầu sôi. Mùi thơm của hành, gừng, tỏi được dầu nóng ép ra. Hầu Ca hít hà, cảm thấy thật dễ chịu, không ngờ mấy thứ vốn gây mùi xộc như gừng mà khi dùng dầu ép ra lại thơm như vậy. Lâm Phóng thì từ đầu đến cuối nhìn chằm chằm vào chảo dầu. Thấy hành, gừng, tỏi trong nồi đã bắt đầu chuyển sang màu đen, hắn vội nói: “Mau gắp ra đi.” Hầu Ca bèn tranh thủ gắp hành, gừng, tỏi ra. Trong chảo chỉ còn lại dầu nóng. Mũi hắn hít hà, nhìn đám hành, gừng, tỏi được chiên vàng ruộm, bên cạnh còn có chút cháy xém, mắt Hầu Ca có chút kích động. Không biết thứ này có ngon hay không. Hắn cầm lấy một miếng tỏi, trực tiếp ăn một miếng, mùi vị cũng không tệ. Sau đó hắn lại thử một miếng hành, cũng không tệ lắm. Cuối cùng Hầu Ca nhìn đến gừng, trước đó chính là vì thứ này mà nếm đau khổ, lần này phải cẩn thận một chút. Hắn cẩn thận từng li từng tí cầm lên, rồi cho vào miệng, cắn một cái, cả mặt hắn trong nháy mắt liền trở nên đặc sắc, tuy rằng gừng đã chín, nhưng cái sự hăng của nó vẫn mạnh như vậy. Hầu Ca đỏ cả mắt. Khương Toàn trong miệng đều phun ra hết. Lâm Phóng thấy thế, yên lặng ngoảnh đầu. “Haizzz!!” “Thật là ngốc nghếch a!!” “Hầu Ca như vậy, về sau là cái tên Tề Thiên Đại Thánh chiến trời đấu đất kia sao?” “Sao ta lại cảm giác như hàng giả vậy??” Lâm Phóng không nỡ nhìn thẳng. Đợi một hồi lâu, Hầu Ca mới bình tĩnh lại, quay đầu nhìn Lâm Phóng đang cố nhịn cười bên vai, tâm tình lại càng thêm phiền muộn. Thật mất mặt. Lâm Phóng cố gắng nhịn không cười. Đúng lúc hắn muốn nói gì đó, bỗng ngửi thấy một mùi lạ. Giống như là có cái gì bị cháy khét. “Hầu Ca, ngươi có ngửi thấy mùi khét không?” Hầu Ca cũng theo bản năng hít hà, rồi hắn thật ngửi thấy một mùi cháy, thế là mày nhíu lại. “Ta cũng ngửi thấy.” Hai người đang khó hiểu cái gì bị cháy thì bỗng nhớ tới chảo dầu nóng. Bọn hắn lập tức quay đầu lại. Lúc này chảo dầu đã bốc khói nghi ngút. “Sao lại quên nó chứ, Hầu Ca mau đổ nước sốt đã chuẩn bị vào.” Hầu Ca làm theo. Xèo xèo!! Theo một trận âm thanh nước bốc lên, nhiệt độ trong chảo hạ xuống nhanh chóng, các loại nước sốt trong chảo không còn sôi sùng sục nữa. Lâm Phóng bảo Hầu Ca bỏ cá vào. Đun nhỏ lửa liu riu, lửa lớn rút nước. Không bao lâu sau, hương cá kho đã bay ra. Đợi làm xong, Lâm Phóng lại bảo Hầu Ca rải thêm chút rau thơm lên, lúc này mới dùng lá sen gắp ra. Vừa vặn lúc này cá hấp cũng đã xong. Hầu Ca tiện tay, cầm luôn con cá hấp mang ra, không hề cảm thấy nóng, vẻ mặt bình tĩnh đặt cá xuống đất. Hai yêu nhìn chằm chằm hai con cá trước mặt, mắt lớn trừng mắt nhỏ. Hầu Ca trước lấy tay bốc một miếng cá hấp ăn thử, mắt lập tức sáng lên. Cách làm món cá này rất đơn giản, nhưng hương vị so với cá nướng thông thường lại ngon hơn nhiều, gần như thể hiện hết cái vị tươi ngon vốn có của thịt cá, ăn thật sự quá ngon. Sau đó hắn lại nếm thử một miếng cá kho. Lại lần nữa mắt tỏa sáng. Hương vị của cá này rất đậm, không giống con trước thanh đạm, nhưng vẫn cực kỳ ngon. Lâm Phóng nhìn biểu hiện của Hầu Ca, con sâu thèm ăn lập tức nổi lên. “Hầu Ca, cho ta nếm thử.” Hầu Ca xé trên mình hai con cá xuống mỗi bên một miếng thịt lớn, rồi đặt trước mặt Lâm Phóng. Lâm Phóng từng ngụm từng ngụm ăn thịt cá. Ngon đến mắt cũng híp lại. “Nếu có đôi đũa thì tốt rồi, có thể dùng đũa gắp ăn.” Lâm Phóng vừa ăn thịt cá, vừa thầm nghĩ. Bất quá rất nhanh hắn lại nghĩ tới, dù có đũa, với đôi chân ngắn ngủn này của mình cũng dùng đũa không được. Haizz!! Vẫn là phải mau chóng hóa hình thôi. Tuy làm rùa cũng không tệ, nhưng làm người vẫn thoải mái hơn. Hai miếng thịt cá lớn, rất nhanh đã bị hai tên súc sinh này chia nhau ăn hết. Lâm Phóng sờ lên miệng, rồi duỗi một cái móng vuốt vào trong miệng, gẩy gẩy, gẩy hết những cặn thịt cá ở kẽ răng ra. Còn Hầu Ca thì cầm một cái xương cá, ngồi đó xỉa răng. Đợi gẩy xong hết, hắn bắt đầu thu dọn hiện trường, dập lửa trước, rồi dùng lá sen gói xương cá lại, ném xuống ao. Rất nhanh mấy thứ này đã chìm xuống đáy. Đám cá ở đáy ao đầu tiên là đến ngửi ngửi, rồi mắt lập tức sáng lên. Chúng bắt đầu tranh nhau gặm xương và thịt vụn. Sau khi làm xong tất cả, Hầu Ca duỗi lưng mỏi: “Ăn no uống đủ, lão Tôn ta phải tiếp tục xem sách, tổ sư khai ân cho chúng ta đến đây đọc sách, cũng không thể lãng phí ý tốt của tổ sư được.” Ngay lúc đang quan sát nhất cử nhất động của nơi này, Bồ Đề Tổ Sư trong lòng rất hài lòng. Bất quá...... thịt cá kia thật sự ngon đến vậy sao? Bồ Đề lão tổ nghĩ đến bộ dạng hai tên như quỷ đói đầu thai vừa rồi, trong lòng nổi lên chút hiếu kỳ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận