Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 151:: Hoa Quả Sơn Đệ 1 Phụ Chúc Học Giáo

Chương 151: Hoa Quả Sơn Đệ Nhất Phụ Chúc Học Giáo
Lâm Phóng tận hưởng tiếng vỗ tay của lũ khỉ. Còn lão hầu tử lúc này mới lên tiếng: “Hiệu trưởng, trường học của chúng ta phải đặt tên là gì?”
“Ừm…” Lâm Phóng suy nghĩ một chút.
“Vậy thì gọi là Hoa Quả Sơn Đệ Nhất Phụ Chúc Học Giáo đi.”
Ngoài cái tên này ra, hắn cũng chẳng nghĩ ra cái nào khác.
Lão hầu tử lại nhíu mày, trong lòng thầm lẩm bẩm cái tên có chút kỳ lạ này. Hoa Quả Sơn Đệ Nhất Phụ Chúc Học Giáo? Thứ nhất… Chẳng lẽ hiệu trưởng sau này còn muốn xây thêm trường thứ hai, thứ ba… thậm chí không biết bao nhiêu trường nữa sao? Tham vọng này thật lớn a, biết đâu không chỉ ở Hoa Quả Sơn mà còn muốn thành lập chi nhánh ở những nơi khác nữa.
Lão hầu tử kinh hãi nhìn Lâm Phóng. Hắn cảm thấy rùng mình trước tham vọng này.
Mà Lâm Phóng chỉ là vì không nghĩ ra cái tên nào hay hơn thôi.
“Hiệu trưởng, vậy khi nào chúng ta bắt đầu?”
“Cái này không vội, trước tiên hãy san bằng mặt đất, sau đó dựng một vài cái lều, không cần quá tốt, che được mưa gió là được.” Lâm Phóng dặn dò một câu.
Lão hầu tử gật đầu, lui xuống chuẩn bị.
Lũ khỉ và hầu tôn cũng đều dưới sự chỉ huy của lão hầu tử mà bắt tay vào công việc.
Trong lúc chúng bận rộn, Hầu Ca đã cùng Lâm Phóng, Dương Thiền rời khỏi nơi này, trở lại động Thủy Liêm.
“Vậy tiếp theo là phải chuẩn bị một chút tài liệu giảng dạy.” Lâm Phóng nhìn Hầu Ca.
Hầu Ca đưa cho Lâm Phóng những công pháp đã chuẩn bị sẵn. Tổng cộng năm cuốn.
Lâm Phóng cầm móng vuốt nhỏ lật sơ qua, phát hiện đều là công pháp nhập môn, bất quá bởi vì là của Bồ Đề tổ sư cất giữ, cho nên trong các công pháp nhập môn thì đây cũng coi như rất tốt.
Hắn cất năm cuốn công pháp vào túi. Ở Linh Đài Sơn, vì điểm tích lũy quá nhiều, hắn đã đổi chức năng biết chữ. Cho nên với loại chữ triện này, hắn đã có thể đọc hiểu.
Sau khi Lâm Phóng cất kỹ.
Dương Thiền nhìn Hầu Ca, cười ha hả nói: “Tôn Sư huynh, muội đến đây đã nhiều ngày, còn chưa đi dạo quanh Hoa Quả Sơn này, hay là chúng ta ra ngoài đi một chút?”
Lâm Phóng khựng lại, đôi tai nhỏ lập tức dựng lên.
Hầu Ca nghĩ ngợi một chút. Cảm thấy trong khoảng thời gian này đã làm phiền Dương Thiền. Hơn nữa chuyện mượn bảo ở Long Cung, nếu không có Dương Thiền đi theo, cũng không thuận lợi như vậy. Xét cả tình lẫn lý, hắn đều nợ Dương Thiền một món nợ ân tình lớn. Mà Dương Thiền đến Hoa Quả Sơn của hắn, tự nhiên hắn cũng muốn hết lòng tận tình hiếu khách.
“Vậy chúng ta đi ngay bây giờ đi.”
“Dương Thiền sư muội, muội định đi đâu a?”
Dương Thiền cười càng rạng rỡ: “Tùy sư huynh định đoạt, sư huynh đi đâu, muội đi đó.”
Lâm Phóng run rẩy cả người. Trong không khí dường như tràn ngập mùi vị tình yêu nồng nàn.
Nhìn bóng lưng của hai người, hắn khẽ lắc đầu: “Cũng chỉ có Hầu Ca ngốc nghếch này không hiểu tâm ý của Dương Thiền tỷ tỷ, nếu là người khác, đã sớm thành rồi.”
Bất quá, yêu Hầu Ca, Dương Thiền cũng đủ xui xẻo.
Ngay khi hắn đang cảm thán mối quan hệ của hai người thì lão hầu tử đột nhiên đến.
“Hiệu trưởng, người đăng ký đã thống kê xong.”
“Nhanh vậy sao?” Lâm Phóng giật mình trong lòng.
Sau đó hắn hỏi: “Danh sách đâu?”
“Không có danh sách.” Lão hầu tử lắc đầu, nói: “Hoa Quả Sơn không có giấy tờ gì cả, ta trực tiếp mang người đến đây cho ngươi.”
Lâm Phóng đập trán một cái. Tư duy theo quán tính. Hoa Quả Sơn loại địa phương này đương nhiên không có giấy, không có giấy thì làm sao có danh sách.
“Vậy người đâu?”
“Đều chờ ở bên ngoài rồi.”
Sau đó, lão hầu tử dẫn Lâm Phóng đi ra ngoài.
Bên ngoài động Thủy Liêm. Một đám yêu quái đông nghìn nghịt đứng canh ở cửa động, tất cả đều đang ngẩng đầu chờ Lâm Phóng xuất hiện.
Khi Lâm Phóng xuất hiện, chúng đồng loạt nhìn sang.
“Nhiều yêu như vậy sao.”
Lâm Phóng tùy ý nhìn lướt qua, chỉ những yêu hắn có thể nhìn thấy đã có không dưới một trăm con, mà nhìn một lượt hết thì phải đến mấy trăm.
“Chỗ chúng ta vừa mới dựng lên đủ dùng không?”
Lão hầu tử lắc đầu.
“Hiệu trưởng, đây cũng là điều ta muốn nói với ngươi, quá nhiều người, chỗ chuẩn bị trước đó căn bản không đủ dùng.”
Lâm Phóng cũng gãi đầu.
“Xem ra, chuyện trường học cần phải mở rộng thêm rồi.”
“Bất quá may mắn là nhân thủ cũng đủ.”
“Như vậy đi, ngươi xuống thống kê trước, chia tạm đám yêu quái này ra làm ba loại, cần học chữ từ đầu là yêu tộc con non, những yêu trưởng thành có thể dạy chữ, dạy công pháp nhập môn, và những yêu có thể làm thầy.”
Lão hầu tử gật đầu đồng ý, xuống dưới chuẩn bị.
Mà Lâm Phóng thì lâm vào suy nghĩ. Lúc đầu hắn còn tưởng rằng yêu tộc đều không thích đọc sách, không ngờ lại có nhiều yêu quái đến vậy. Lần này không thể tùy tiện lừa gạt qua loa như trước nữa.
Rất nhanh. Lão hầu tử liền sắp xếp ổn thỏa mọi thứ.
Lâm Phóng nhìn ba hàng người đứng chỉnh tề trước mặt, số người đông nhất là những yêu trưởng thành có thể giảng dạy công pháp nhập môn, thứ hai là lũ yêu tộc con non cần học chữ, còn yêu tộc có thể làm thầy thì ít nhất. Dù sao cả Hoa Quả Sơn này, yêu quái biết chữ, có thể đọc sách là rất thiếu. Đây cũng chính là sự khác biệt lớn nhất giữa yêu tộc và nhân tộc.
Lâm Phóng nhìn đám yêu, suy nghĩ một chút rồi nói: “Chúng ta sau này sẽ xây hai khu học xá, một cái là nơi các ngươi truyền thụ công pháp.”
“Một cái khác là để dạy yêu tộc con non biết chữ.”
“Hai khu học xá này, đều phải tận tâm tận lực xây dựng, sau này các ngươi sẽ ở trong này đọc sách tu luyện.”
Sau khi hắn dứt lời, tất cả yêu quái đều đồng thanh reo hò.
“Vì Hoa Quả Sơn quật khởi mà đọc sách, vì xây dựng một Hoa Quả Sơn tươi đẹp mà cố gắng.”
Mấy trăm yêu cùng nhau hô hào, khí thế thật sự rất dọa người. Lâm Phóng giật mình một cái.
Lão hầu tử cười giải thích: “Ta cảm thấy hai câu này của hiệu trưởng rất hay, nên đã cho dùng làm khẩu hiệu tuyên truyền của Hoa Quả Sơn.”
Lâm Phóng nhìn đám yêu quái hăng hái hơn hẳn. Cảm thấy có thể thêm một mồi lửa nữa.
Hắn giơ một móng vuốt nhỏ lên rồi hạ xuống.
Tất cả yêu quái đều dừng lại, nhìn về phía hắn.
Lâm Phóng cười: “Chỉ cần các ngươi chịu cố gắng, ta đảm bảo mỗi yêu đều có công để luyện, có điều để học.”
Vẻ mặt của đám yêu quái đều lộ rõ những ước mơ tốt đẹp về tương lai. Bọn họ đều là đám dã yêu của Hoa Quả Sơn, ngay cả việc tu luyện cũng tự mày mò, phần lớn đều là dựa vào bản năng mà hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt, dựa vào công phu mài dũa để tu luyện. Thiên tư kém thì ngay cả tinh hoa nhật nguyệt cũng chẳng hấp thu được, chỉ có thể thôn vân thổ vụ. Mà bây giờ, có cơ hội học công pháp ngay trước mặt, bọn họ đương nhiên không dễ dàng từ bỏ.
“Vậy các ngươi đi làm việc trước đi, mấy người được mời làm thầy giáo, các ngươi ở lại.”
Hắn chỉ vào một đám yêu có số lượng ít nhất. Tu vi của chúng phần lớn không thấp, thậm chí còn có một Yêu Vương.
Hồ yêu vương.
Chính là tên đã từng dùng sắc dụ Hầu Ca, nhưng suýt chút nữa đã bị Dương Thiền chém chết. Lâm Phóng định kiểm tra trình độ của những vị này một chút. Dù sao việc dạy học, đặc biệt là dạy công pháp, một ông thầy tốt và một ông thầy tệ khác nhau rất nhiều. Hắn không thể dạy hư học sinh được. Những yêu quái này, cũng là thành viên của tổ chức mà Hầu Ca sau này sẽ có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận