Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 332:: đuổi cùng trốn

Chương 332: Đuổi cùng trốn Mà Câu Trần Đại Đế cùng Thái Bạch Kim Tinh lúc này cũng chạy tới. Câu Trần Đại Đế nghe được lời Chiến Thần trên trời nói, mặt kia không còn là tái nữa, mà đã biến thành màu đen. Vậy mà lại ở chỗ này cảm khái? Đến rùa cũng chạy mất. Đuổi theo a. Buổi tối có còn muốn uống canh rùa đen không?? Năm vị Chiến Thần cũng thấy sắc mặt khó coi của Câu Trần Đại Đế, bọn hắn không dám nói thêm một lời nào nữa, thu Ngũ Cực Trấn giới trận lại, quay người hướng phía hướng Lâm Phóng rời đi mà đuổi theo.
Lâm Phóng lúc này đang điên cuồng chạy trốn trên mặt biển. Bất thình lình liền cảm thấy sau lưng lạnh toát, mồ hôi lạnh thi nhau chảy xuống. Hắn quay đầu nhìn lại. Ngũ Cực Chiến Thần đang lấy tốc độ cực nhanh tiếp cận. Mà phía sau năm người bọn hắn, thì là Thái Bạch Kim Tinh cùng Câu Trần Đại Đế.
“Nhanh như vậy sao?” “Thù oán gì đây?” Lúc này Lâm Phóng rất muốn nói một câu, oan oan tương báo khi nào mới hết, ta đã biết sai rồi, các vị hãy giơ cao đ·á·n·h khẽ tha cho ta một con đường sống thì thế nào? Nhưng hắn lại nghĩ, cảm thấy nếu như nói ra câu này, chắc sẽ c·h·ế·t nhanh hơn. Cho nên hắn im lặng lựa chọn giữ im miệng. Mạng quan trọng. Lâm Phóng tăng nhanh một chút tốc độ, nhưng năm vị Chiến Thần phía sau vẫn không ngừng tiếp cận.
“Là các ngươi b·ắ·c ta đó.” Lâm Phóng giải trừ thuật chạy trốn trên mặt nước, sau đó lộn mèo giữa không trung. Bổ nhào mây!! Hắn trực tiếp lật một cái đã cách xa vạn dặm. Chờ hắn dừng lại sau đó, trước mặt mặc dù vẫn là biển cả không thấy bờ, nhưng đã mơ hồ thấy trên mặt biển nổi rất nhiều vụn băng và băng sơn to lớn. Nơi này đã là địa giới Bắc Hải. Lâm Phóng trực tiếp nhào xuống, liền đến được mục đích.
“Lần này dù sao cũng nên bỏ rơi bọn họ đi?”
Đúng vậy chờ hắn thư thả lại sức, phía sau liền truyền đến dao động k·i·ế·m khí kinh khủng, trường k·i·ế·m của Câu Trần Đại Đế xé rách không gian, Lâm Phóng Năng rõ ràng cảm giác được sự khác thường khi k·i·ế·m khí xuyên qua thân thể của mình lần này.
“Có chút ngứa một chút.” Tốt x·ấ·u cũng có một chút xíu cảm giác. Hắn quay người nhìn lại, thấy Thái Bạch Kim Tinh bọn người đuổi theo tới.
“Bổ nhào mây mà cũng không bỏ rơi được các ngươi.” Thái Bạch Kim Tinh tốt bụng giải thích: “Hừ! Bổ nhào mây của Bồ Đề tổ sư tuy rất nhanh, nhưng so với hóa hồng chi thuật vẫn là kém một chút.”
Lâm Phóng thấy không thể bỏ rơi được, chỉ có thể chiến đấu.
“Đừng tưởng rằng như vậy liền ăn chắc ta, ta cũng rất mạnh đấy.” Hắn nói một câu, sau đó liền chui xuống biển. Sự đảo ngược này khiến bọn họ trở tay không kịp, khóe miệng Câu Trần Đại Đế lộ ra một tia cười lạnh.
“Tưởng rằng trốn dưới nước là chạy thoát được sao?” Hắn tế thanh Tiên k·i·ế·m trong tay ra, trực tiếp mấy đạo k·i·ế·m khí phá không mà tới, xé rách mặt nước, nhưng cũng không ép được Lâm Phóng ra ngoài. Lập tức hắn hừ lạnh một tiếng, trực tiếp buông tay ra. Thanh Tiên k·i·ế·m kia tựa như có linh tính, lượn một vòng quanh người hắn, sau đó đâm thẳng xuống biển rộng. Tiên k·i·ế·m tâm linh tương thông với hắn. Chỉ cần trong nước biển phát hiện Lâm Phóng, liền không thể trốn được.
Nhưng sau đó, một cảnh quỷ dị xuất hiện. Sau khi Tiên k·i·ế·m xuống dưới, rất nhanh liền mất liên hệ với hắn, liên hệ giữa hắn và Tiên k·i·ế·m bị c·h·ặ·t đứt rất bạo lực, giống như thanh Tiên k·i·ế·m kia bị thứ gì đó lập tức luyện hóa một lần nữa vậy. Câu Trần Đại Đế nhíu mày.
“Trò gì đây?” Thái Bạch Kim Tinh thấy vẻ mặt khác thường của hắn, không khỏi hỏi: “Đại Đế, có thu hoạch gì không?” Câu Trần Đại Đế lắc đầu, nói: “Tiểu tử kia không biết lại dùng yêu pháp gì, mà lại khiến cho Tiên k·i·ế·m của ta mất liên lạc, bất quá ta biết đại khái phương vị của hắn.” Câu Trần chỉ xuống mặt nước yên tĩnh dưới chân.
Thái Bạch Kim Tinh lại nhíu mày, nói “Nếu không tìm được cách khắc chế cái thần thông quỷ dị kia của hắn, thì chúng ta dù ngăn được hắn, cũng vô dụng.” Hắn chợt phát hiện mình hiểu về Lâm Phóng thật sự là quá ít. Nhất là về thực lực của Lâm Phóng. Theo thông tin hắn nắm được hiện tại, Lâm Phóng là Thái Ất Kim Tiên cảnh giới, huyết mạch rất mạnh, có ba loại, loại thứ nhất tạm thời không biết là gì, nhưng hai loại còn lại đều là huyết mạch cấp cao nhất của tam giới. Nắm giữ thần thông có loại thao túng số mệnh của một người. Còn có cối xay Âm Dương khổng lồ. Cùng loại thần thông khiến người ta tấn công không tới vừa rồi. Pháp thuật cùng công pháp tu luyện đều giống Hầu Vương. Hắn ngoại trừ không có kim cô bổng, thì chính là một Thái Ất Kim Tiên giống Hầu Vương, hơn nữa còn là một Hầu Vương có rất nhiều pháp thuật quỷ dị.
“Vậy ngươi nói bây giờ nên làm sao.” Câu Trần Đại Đế nhíu mày. Hôm nay nếu thật để Lâm Phóng trốn mất, vậy thì ngày mai hắn sẽ có thêm một ông nội nữa. Thái Bạch Kim Tinh cũng không có cách gì hay. Dù sao đây là lần đầu tiên Lâm Phóng để lộ át chủ bài trước mặt hắn, dù hắn có thông minh, cũng không thể trong thời gian ngắn tìm ra cách khắc chế.
“Đại Đế đừng vội, để ta nghĩ một chút.” Thái Bạch Kim Tinh nghĩ ngợi. Sau đó thật sự nghĩ ra một món đồ, có lẽ có thể khắc chế thần thông của Lâm Phóng.
“Đại Đế đừng vội, ta nghĩ ra một vật có lẽ có tác dụng.” “Vật gì?” Câu Trần Đại Đế mừng rỡ.
“Kim cương vòng.” Thái Bạch Kim Tinh giải thích: “Kim cương vòng của Thái Thượng Lão Quân thủy hỏa bất xâm, biến hóa vô tận, có thể kích vạn vật, còn có thể cưỡng ép thu các loại pháp bảo, thậm chí là năng lượng, có thể nói là diệu dụng vô tận.” Câu Trần Đại Đế đương nhiên nghe qua uy lực của Kim cương vòng. Nhưng trong ấn tượng của hắn, pháp bảo này là pháp bảo khắc tinh mới phải, sao có thể đối phó Lâm Phóng? Cũng không thể đem Lâm Phóng đi thu lại?
Thái Bạch Kim Tinh tiếp tục giải thích: “Kim cương vòng này có thể kích vạn vật, thuộc định vị đả kích, trốn không thoát, lại thêm bản thân nó cũng là không gian pháp khí, cho nên ta muốn thử một chút.”
Trong mắt Câu Trần Đại Đế lóe lên vẻ hiểu ra. Thì ra là như vậy. Hắn mặt mày vui vẻ nói: “Vậy ngươi mau đi đi, ở đây ta trông coi, nhất định không để Lâm Phóng kia đào thoát.” Thái Bạch Kim Tinh nhận lệnh đi tới. Mà Câu Trần Đại Đế thì canh giữ ở nơi này.
Dưới nước. Tại đáy biển mờ tối, một khu vực thủy chất rõ ràng khác biệt với nơi khác, bởi vì nó là Nhược Thủy. Lâm Phóng đang đợi trong Nhược Thủy. Đây là lần đầu tiên hắn đem toàn bộ Nhược Thủy trong cơ thể thả ra, lượng nước nhiều quá. Làm hắn hết hồn. Nguyên lai ta nhiều nước như vậy sao. Mà đây còn chỉ là 1000 lượng Nhược Thủy, thời kỳ toàn thịnh của Nhược Thủy có tên 100.000 Nhược Thủy, chỉ tính tinh hoa Nhược Thủy là đã 100.000 rồi, chưa nói tới Nhược Thủy bình thường. Vậy chắc chắn là già nhiều già nhiều.
Mà bên cạnh hắn, một thanh Tiên k·i·ế·m đang lẳng lặng cắm xuống, thanh k·i·ế·m này đã p·h·ế đi, linh tính trên thân k·i·ế·m đều đã không còn, ngay cả linh tính trong vật liệu cũng đang nhanh c·h·óng biến mất. Lâm Phóng thì trơ mắt nhìn phía trên.
“Sao cũng không xuống dưới vậy?” Hắn vốn là muốn như thế. Mình xuống dưới, lợi dụng địa hình tạo một bẫy Nhược Thủy, chờ bọn họ tự chui đầu vào lưới, hố được mấy tên thì hay mấy tên, nếu hố được Câu Trần Đại Đế thì quá tốt. Dù sao nếu hắn trực tiếp lộ Nhược Thủy ra, thì đồ ngốc mới lên trên đó mà đụng vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận