Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 741:: xin hỏi Đại Thần tôn tính?

Chương 741: Xin hỏi Đại Thần tôn tính? Chôn giấu tình yêu liền rất mộng, chuyện này cùng Thiên Đình có quan hệ gì? Thiên Đình trêu chọc ngươi? Nhưng không đợi hắn nghĩ rõ ràng. “Đương nhiên.” Hầu Ca đáp ứng! Trong lòng hắn đang thiêu đốt một ngọn lửa nồng đậm không chỗ giải tỏa. Chôn giấu tình yêu: “......” Ngươi còn đáp ứng? Chôn giấu tình yêu nhìn vẻ mặt âm hiểm cười của Lâm Phóng, nhìn lại Tôn Ngộ Không đang kích động, không hiểu vì sao hắn có một dự cảm, có người sắp xui xẻo. “Bắt một kẻ có máu mặt tới, không thành vấn đề chứ?” Hầu Ca cười: “Đương nhiên.” “Vậy chúng ta liền đi Thiên Đình cáo trạng, nếu Thiên Đình muốn xử ép, ngươi có thể cứ việc nện.” Chôn giấu tình yêu: “(⊙⊙?)” Cáo trạng? Cáo trạng gì? Ngọa Tào!! (○´・д・)ノ Hắn bỗng nhiên hiểu ra: “Chờ chút, các ngươi đừng......” Không đợi hắn nói xong, Lâm Phóng cùng Tôn Ngộ Không hai cái đã lật người phóng đi xa vạn dặm. Chôn giấu tình yêu: “......” “Ta hận nhất là mây.” Thế Gia lúc này rất không biết ý lại gần: “Kia cái gì? Hai người bọn họ đây là định đi làm cái gì a?” “Cáo trạng.” “Cáo ai?” “Nguyên Thủy Thiên Tôn.” Phụt! Phụt phụt phụt! Trư Bát Giới phun ra, Sa Hòa Thượng phun ra, Thế Gia cũng phun ra. Dù Thế Gia là người trong Phật môn, nhưng tên tuổi Nguyên Thủy Thiên Tôn, hắn vẫn là có nghe qua. Đây chính là hàng thật giá thật Thánh Nhân!! “Chắc chắn chứ?” “Nếu là người khác cũng không cần phải đi Thiên Đình.” Thế Gia nghĩ một chút, vẻ mặt có chút sợ hãi: “Hai người bọn họ liền không sợ Nguyên Thủy Thiên Tôn trách tội sao?” “Sẽ không.” Chôn giấu tình yêu hồi ức một chút, nói ra: “Nguyên Thủy Thiên Tôn lão đầu kia cương trực công chính, tuy tính tình hơi nóng nảy, nhưng tâm là ngay thẳng, sai là sai, không đến mức giận chó đánh mèo lên tiểu bối.” “Mặt khác, hắn rất sĩ diện, không có khả năng để lại cho mình cái danh tiếng ức hiếp tiểu bối.” Điểm này mọi người ngược lại tán đồng, tất cả đều thở phào một hơi. Nguyên Thủy Thiên Tôn khẳng định không có khả năng bắt nạt tiểu bối. Chờ chút!! Nguyên Thủy Thiên Tôn lão đầu kia? Thế Gia bỗng nhiên ý thức được gì đó, vẻ mặt ngơ ngác nhìn về phía Chôn giấu tình yêu. “Còn chưa được hỏi Đại Thần tôn tính?” “Chôn giấu tình yêu.” Thế Gia suy nghĩ một chút, chưa nghe nói qua vị Đại Thần này. Nhưng ngay lúc này, hắn chợt nghe Chôn giấu tình yêu nói tiếp: “Trước đây ta từng được xưng là Phục Hi, cũng có vài người gọi ta là Nhân Hoàng.” Nhân Hoàng Phục Hi!! Thế Gia mở to hai mắt, vẻ mặt không thể tin được. Trước đó lúc giết lang yêu, Chôn giấu tình yêu tự khai thân phận, nhưng lúc đó Thế Gia chưa đến nên đã bỏ qua. Khoảng thời gian này đến nay, Thế Gia bởi vì chuyện Phật môn Phong Sơn vẫn không hỏi đến chuyện của Chôn giấu tình yêu, nên đến giờ hắn mới biết người đạo sĩ thoạt nhìn non nớt này đến cùng là thân phận gì. Hắn run run quỳ xuống: “Gặp qua lão tổ tông.” “Đứng lên, đừng quỳ.” “Vâng.” Thế Gia lại run rẩy đứng dậy. Hắn hiện tại thật không biết phải làm sao đối mặt với Chôn giấu tình yêu. Đây chính là Nhân Hoàng, hơn nữa còn là Phục Hi!! “Tâm bình tĩnh là được.” Chôn giấu tình yêu không nhịn được cười lên. Thế Gia vẫn lộ ra vẻ câu nệ, một chút cũng không có ý bình tĩnh. Về phần Lâm Phóng, hai người lúc này đang chạy về phía Tam Thập Tam Trọng Thiên, trên đường đi toàn là những tia lửa mang sấm chớp, sợ người khác không biết hai người đến gây sự. Lâm Phóng trong tay còn cầm một lão giả. Thanh Phong Tử. Ban đầu hôm nay Thanh Phong Tử tâm tình rất tốt. Gần đây lợi ích tương đối khá, tu vi cũng đang vững bước tăng lên, hết thảy đều rất tốt đẹp. Cho đến khi hai Ác Ma xông vào nơi hắn bế quan, không nói lời nào liền bắt hắn đi. Mới đầu hắn còn muốn phản kháng, nhưng bây giờ hắn thỏa hiệp. Thật sự đánh không lại. Hai yêu này thật sự quá mạnh. Mà lúc này tại cửa Nam Thiên Môn, Tứ Đại Thiên Vương đã sẵn sàng đón địch, phía sau bọn họ là 100.000 quân canh giữ Nam Thiên Môn, Lý Tĩnh, Na Tra, Lôi Công điện mẫu đều ở đây. Từ sau khi Vô Thiên mất tích, ma họa liền bắt đầu biến mất. Quân đội Thiên Đình cũng lần lượt trở về Thiên Đình, bắt đầu thời gian dài nghỉ ngơi dưỡng sức. Nhưng những người này cũng không cho Tứ Đại Thiên Vương cảm giác an toàn, bởi vì bọn hắn phải đối mặt là con khỉ kia. Cuối cùng, bóng dáng kia xuất hiện. Tứ Đại Thiên Vương đồng loạt lui về sau một bước. Hắn lại mạnh hơn rồi! Tôn Ngộ Không đi lên sau, quét mắt đám đông đang chờ đợi hắn, không chút do dự móc kim cô bổng ra: “Hôm nay lão Tôn đến cáo trạng, người không phận sự xin tránh ra, nếu không cũng đừng trách lão Tôn côn dưới vô tình.” “Tôn Ngộ Không, đây không phải nơi ngươi làm càn...... Chờ chút! Ngươi đến cáo trạng?” Lý Tĩnh vốn định có khí phách một phen, nhưng nói được nửa câu mới nhận ra Tôn Ngộ Không nói gì. Lâm Phóng lúc này ném Thanh Phong Tử tới. “Đây là nhân chứng.” Aiyo. Thanh Phong Tử bị ném mạnh một cái, hắn ngẩng đầu lên nhìn, trên mặt lập tức lộ vẻ kinh hỉ. Hai tên đồ yêu này lại dẫn hắn tới Thiên Đình, lần này hắn được cứu rồi. “Tiên trưởng, tiên trưởng cứu ta a.” Hắn lảo đảo chạy tới trước mặt Lý Tĩnh, sau đó chỉ vào Lâm Phóng mắng: “Ta chính là đệ tử Xiển Giáo, hai tên yêu quái này mưu đồ bất chính, không nói hai lời bắt ta tới đây, thật đáng giận, xin tiên trưởng nhanh chóng hàng yêu.” Lý Tĩnh: “......” Hàng yêu? Ta ngược lại thật sự muốn, nhưng làm không được a!! Thanh Phong Tử thấy Lý Tĩnh không nói gì, còn tưởng rằng hắn chưa hiểu rõ tình huống. “Tiên trưởng không cần kiêng dè, hai tên này làm nhiều điều ác, làm hại một phương, thật đáng chết, ta chính là đệ tử Xiển Giáo, nói chuyện tất nhiên không giả, xin tiên trưởng nhanh chóng ra tay.” Khóe miệng Lý Tĩnh giật giật: “......” Làm nhiều điều ác? Làm hại một phương? Ngược lại ngươi nói lời không phải là lời nói dối à? Na Tra bên cạnh vẻ mặt đã thay đổi qua rất nhiều lần, cuối cùng hoàn toàn lộ vẻ mặt nhìn người sắp chết mà nhìn Thanh Phong Tử. “Ngươi thật biết hai người bọn họ là lai lịch gì không?” Lý Tĩnh rốt cục mở miệng. Lai lịch ra sao? Điều này làm Thanh Phong Tử hỏi đến mờ mịt. Sao hắn biết Lâm Phóng cùng Tôn Ngộ Không là lai lịch gì? “Tự nhiên biết, chẳng qua là một phương Yêu Vương thôi, ỷ vào Yêu tộc quật khởi, vậy mà dám khi dễ lên đầu đệ tử Xiển Giáo, nếu không phải đánh không lại bọn chúng, ta nhất định phải cáo chúng một trận.” Thanh Phong Tử vẫn lựa chọn mạnh miệng, thuộc loại chưa thấy quan tài chưa đổ lệ. Lý Tĩnh chỉ cảm thấy hai mắt tối sầm lại. “Nhỏ.” “Nhỏ? Chẳng lẽ không phải Yêu Vương?” Lần này Thanh Phong Tử cũng có chút nghi ngờ. Danh xưng Yêu Vương có thể lớn có thể nhỏ, Tiểu Khả Vi Chiêm Sơn là vua đại yêu, nói lớn chuyện ra thì ở trên không phong định, chỉ cần không phải Yêu Đế, hơn nữa nhất định thế lực đều có thể xưng là Yêu Vương. Trước đó hắn dám nói hai người là Yêu Vương, chính là thấy thực lực của hai người này không tầm thường. Lý Tĩnh thấy hắn quả thực không biết, nên hảo tâm giải thích: “Con khỉ kia chính là Tề Thiên Yêu Đế mới ra lò, tân giáo chủ Tiệt Giáo, người kế nhiệm của Thông Thiên Giáo Chủ, còn rùa đen bên cạnh hắn, chính là đại danh đỉnh đỉnh Yêu tộc hiệu trưởng Lâm Phóng.” “Mặt khác, ngoài việc Lâm Phóng được Thông Thiên Giáo Chủ bảo bọc, còn được Nữ Oa nương nương che chở, tự mình suy nghĩ xem đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận