Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 434:: Quan Âm muốn ăn rùa linh cao

"Hiệu trưởng, có chuyện gì?"
Lâm Phóng rất không biết xấu hổ nói: "Cái này một triệu một cái, là giá cả của Thiên Đình, ta với Linh Sơn các ngươi không quen, cho nên định cho các ngươi cái giá ưu đãi, dù sao lần đầu hợp tác thôi, cũng nên lôi kéo một chút khách hàng."
Quan Âm: thế nào, ngươi còn muốn hợp tác nhiều lần?
Nàng hít một hơi thật sâu, đè xuống cái xúc động muốn đập Lâm Phóng chết tươi.
Chút nhịn không được thì mất mạng nhỏ.
Hiện tại nàng không có 3000 hóa thân, chỉ có cái mạng này thôi, mà Hoa Quả Sơn còn có hai vị Chuẩn Thánh, một khi ở đây khai chiến, người chết chắc chắn là nàng.
"Hiệu trưởng cứ nói thẳng đi, bao nhiêu?"
"10 triệu."
Lâm Phóng cũng giơ một ngón tay lên.
Quan Âm: "..."
Ngươi đây là ưu đãi??
Ngươi chắc chắn đây không phải là xem Linh Sơn của ta như dê béo để làm thịt chứ??
Dù là Quan Âm cái người tu dưỡng khí công thâm sâu cũng phải hít sâu một hơi, lúc này mới đè xuống lửa giận trong lòng.
Còn đám yêu quái xung quanh thì đều kinh ngạc nhìn chằm chằm Lâm Phóng.
Tuy nói bọn chúng nhìn thấy Quan Âm Đại Sĩ nếm trái đắng rất hả dạ, nhưng Lâm Phóng đây là cố ý sỉ nhục Quan Âm Đại Sĩ đến mức tìm đường chết, ngươi thật sự không sợ Quan Âm Đại Sĩ sau khi trở về sẽ dẫn người đến bao vây Hoa Quả Sơn à??
Mà Quan Âm cũng nhìn chằm chằm Lâm Phóng, giận dữ nói: "Hiệu trưởng, ngươi đừng quá đáng, Linh Sơn ta có tiền nhưng cũng không phải là Tiền Trang."
Lâm Phóng vẫn mang cái vẻ mặt lợn chết không sợ nước sôi ấy.
"Đúng đấy, Tiền Trang nào có tiền bằng các ngươi."
Quan Âm: "Hiệu trưởng đừng có nói đùa."
Lâm Phóng gật đầu nói: "Ta không có nói đùa, thật đấy, ngươi xem mắt ta có phải rất chân thành không."
Hắn chỉ vào mắt mình.
Quan Âm rất muốn đấm một phát, nhưng nàng vẫn nhịn được.
Không thể không nói người Linh Sơn thật sự rất biết nhẫn nhịn.
Lâm Phóng mỉm cười, rất nghiêm túc giải thích: "Ngươi nghe ta nói này, ta đưa ra cái giá tiền này là tín nhiệm các ngươi, ta tin các ngươi nhất định cầm được ra số tiền đó."
"Ngươi xem ta nhìn Thiên Đình đều không có đòi cao như vậy."
"Vì sao?"
"Chẳng phải là vì ta biết cái đám quỷ nghèo kia căn bản móc không ra số tiền đó sao, ngươi xem so sánh như vậy có phải trong lòng dễ chịu hơn một chút không."
Quan Âm không nói gì, nàng cảm thấy nghẹn thở.
Mà đám yêu quái xung quanh cũng cảm thấy khó thở, nhưng không hiểu sao, chúng nó thế mà lại cảm thấy có một chút đạo lý.
Quan Âm nhìn Lâm Phóng, đột nhiên hỏi một câu lạc đề: "Hiệu trưởng, đã ăn rùa linh cao chưa?"
Lâm Phóng nháy mắt.
Quan Âm: "Ta đi về hỏi thử."
Sau đó nàng cũng bỏ đi.
Lâm Phóng thì ở phía sau nàng làm một động tác cổ vũ: "Ủng hộ, ta có lòng tin vào tài lực của các ngươi."
Quan Âm suýt ngã lảo đảo, nàng bay nhanh hơn.
Sau khi nàng đi rồi, Lâm Phóng buông tay xuống, thu hồi ánh mắt, chỉ là nụ cười trên mặt vẫn không hề biến mất, mà lại càng cười càng rạng rỡ, khóe miệng gần như muốn ngoác đến sau mang tai.
"Lại là một khoản thu nhập không nhỏ."
Hắn nhìn mấy yêu quái đang chạy trên mặt đất, cái nào cái nấy đều là tiền cả.
Làm ăn không tốn vốn như thế này đúng là tuyệt vời.
Đang lúc Lâm Phóng đắc ý thì hắn chợt phát hiện đám yêu quái xung quanh đều đang nhìn chằm chằm hắn, ánh mắt kia giống như đang nhìn quái vật.
Chỉ có Hầu Ca cầm một quả đào đang gặm, ăn ngon lành.
"Trên người ta có gì không ổn sao?"
Lâm Phóng xoay một vòng, không phát hiện có gì kỳ quái trên người mình, thế là hắn rất nghi hoặc.
Mà những yêu quái kia đã kinh hãi trước những hành động của Lâm Phóng đến mức tam quan vỡ vụn, lúc này cũng nhao nhao tỉnh táo lại, nghe Lâm Phóng hỏi liền liên tục lắc đầu.
"Hiệu trưởng, ngươi không có vấn đề gì hết."
"Đúng đúng đúng, hiệu trưởng ngươi rất tốt, tất cả đều là do chúng ta kiến thức hạn hẹp."
"Hiệu trưởng ngươi quá lợi hại."
Ngay cả đám họa đấu lúc này cũng đều một mặt sùng bái nhìn Lâm Phóng, hành động vừa rồi của Lâm Phóng là việc chúng muốn làm nhưng không làm được.
Họa đấu nhìn Lâm Phóng từ đáy lòng nói: "Hiệu trưởng, ngươi quả thật là người tài ba."
Còn không phải sao!
Năm nay đắc tội cả Thiên Đình lẫn Linh Sơn, hết lần này tới lần khác vẫn có thể toàn thân trở ra, sống thoải mái vô cùng, yêu quái như vậy thật sự trong Tam Giới cũng chỉ có một người.
Hiệu trưởng đây đâu chỉ mạnh vô địch thôi.
Thực sự là nghịch thiên!!
Quỳ Ngưu cũng ồm ồm nói "Hiệu trưởng, trước đây ta rất ghét ngươi, nhưng bây giờ ta chuyển từ ghét sang thích rồi, ngươi chính là thần tượng của ta."
Ánh mắt sùng bái của đám yêu quái còn lại dường như muốn tràn ra.
Lâm Phóng nhìn những người này, vô cùng khiêm tốn khoát tay, nói "Cơ thao chớ sáu."
"Chuyện này ở Hoa Quả Sơn chúng ta cũng là chuyện thường, các ngươi nhìn Hầu Ca xem, hắn rất bình tĩnh đấy, sau này nhìn nhiều các ngươi sẽ quen."
Đám yêu quái đều nhìn về phía Hầu Ca.
Hầu Ca đã ăn xong một quả đào, lúc này đang cầm một quả táo.
Hắn tiếp tục gặm, hoàn toàn không để ý đến ánh mắt của đám yêu quái xung quanh.
Ừm, đặc biệt bình tĩnh.
Mà đây chính là hiệu quả Lâm Phóng muốn.
Hiện giờ Hoa Quả Sơn tụ tập hầu hết các thế lực lớn nhỏ có tiếng tăm của tam giới, Hoa Quả Sơn muốn để chúng thần phục, cần không chỉ có sức mạnh mà còn là thái độ.
Một thái độ không sợ cả tiên lẫn phật.
Một sức mạnh không sợ cả tiên lẫn phật.
Hai yếu tố này có đủ, thì Yêu tộc sẽ nằm trong tay Hầu Ca.
Lâm Phóng vắt óc bày ra một sân khấu lớn như vậy, chẳng phải là muốn một cơ hội để phô diễn bản thân hay sao.
Hơn nữa ở đây không chỉ có các thế lực Yêu tộc.
Không ít thế lực Nhân tộc và chủng tộc khác cũng đến Hoa Quả Sơn, nhưng chúng chỉ là đứng xem thôi, cũng không tùy tiện tham gia vào, cho nên Lâm Phóng cũng lười để ý đến chúng.
Khổng Tước công chúa lúc này đến gần, lo lắng hỏi: "Thật sự không sao chứ? Thiên Đình và Linh Sơn hôm nay đều không dễ nói chuyện đâu, đắc tội chúng sẽ không có kết cục tốt."
Câu nói này làm tan biến sự hưng phấn trong lòng đám yêu quái ở đây.
Chúng cũng bắt đầu cân nhắc hậu quả.
Trang bức nhất thời sung sướng, sau này lại hỏa táng sao!!
Nhưng Lâm Phóng chỉ cười lạnh một tiếng, nói "Chúng không dễ nói chuyện, chẳng lẽ Hoa Quả Sơn ta dễ nói chuyện sao, chẳng lẽ Yêu tộc ta bị đánh mặt, còn phải cười theo sao?"
Lâm Phóng cười lạnh một tiếng, chỉ vào mấy yêu quái đang nằm trên đất.
"Các ngươi không thấy kỳ lạ vì sao bọn chúng ngã xuống, mà tiên phật hai phái lại khẩn trương như vậy, thậm chí Quan Âm và Thái Bạch Kim Tinh đều vội vàng xuống phàm, mặc kệ Hoa Quả Sơn ta muốn làm gì sao?"
Đám yêu quái ở đây đều sững người.
Chuyện này chúng thật sự đã nghĩ tới, nhưng cảnh tượng vừa rồi quá kinh thiên động địa, nên chúng đã quên mất.
Bây giờ bị Lâm Phóng nhắc tới, chúng mới nhớ ra vấn đề này.
Đúng vậy, vì sao??
Vì sao Quan Âm Đại Sĩ và Thái Bạch Kim Tinh phải cứu mấy yêu quái này?
"Bởi vì chúng là những cái đinh mà đạo phật hai giáo gài vào trong Yêu tộc, chính là để từng bước làm tan rã và xâm chiếm thế lực Yêu tộc, chèn ép các thế lực mới nổi của Yêu tộc."
Lâm Phóng cũng không hề giấu giếm.
Hắn dùng một chút pháp lực, giọng nói như chuông lớn vang lên.
Đám yêu quái xung quanh đều sợ đến ngây người.
"Gạt người sao, mấy yêu quái này đều là thế lực mạnh nhất trong mấy năm nay, vậy mà đều là cái đinh nằm vùng của đạo phật hai giáo?"
"Chuyện này thật đáng sợ!!"
"Vậy bọn chúng đến Hoa Quả Sơn......"
"Thì ra là vậy."
"Đạo phật hai giáo này tâm địa cũng quá nhơ bẩn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận