Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 402:: ngươi có thể sống đến chết

Chương 402: ngươi có thể sống đến chết.
Mấy ngày kế tiếp, Hoa Quả Sơn rơi vào một trạng thái rất bình lặng. Lâm Phóng sinh hoạt cũng trở lại như trước, cả ngày không phải ăn, thì là ngủ, nếu không thì đang trên đường ăn và ngủ, mỗi ngày trôi qua không buồn không lo.
"A ~~ Khoảng thời gian này trôi qua thật là sảng khoái a." Ngồi trên đùi cô gái quang não, hưởng thụ nàng đút ăn, Lâm Phóng phát ra một tiếng cảm khái, tựa như một tên xã hội phế nhân.
"Đúng rồi, Lâm Bá Thiên tỉnh chưa?" Nhân lúc ăn cơm, Lâm Phóng hiếu kỳ hỏi một câu.
"Chưa." Cô gái quang não lắc đầu, nói, "Ta đã quét tình trạng cơ thể của hắn, đầu óc của hắn dị thường sinh động, nhưng cơ năng thân thể gần như ngừng trệ."
"Cũng không biết lần này hắn tỉnh lại có thể mạnh đến mức nào?" Lâm Phóng lẩm bẩm một câu.
Hắn đối với sức chiến đấu của năng lượng ánh sáng rồng rất chờ mong, dù gì cũng có tên thật là Cự Long, nếu có thể tu yêu, có lẽ có thể có một thứ gì đó thông suốt.
Ăn cơm xong xuôi, Lâm Phóng đứng dậy, đi ra khỏi Di Hồng Viện.
Hắn mở hệ thống, đổi một quả Thời Quang Quả.
"Điểm tích lũy -10000."
"Ting! Thời Quang Quả đã xuất hiện trong không gian hệ thống của kí chủ, xin chú ý kiểm tra và nhận."
Bất quá hắn cũng không dám ăn ở Di Hồng Viện, nếu như không khống chế được lại biến ra bản thể thì Hồ yêu Vương Bất Ngạt liều mạng với hắn mất. Vốn dĩ dạo gần đây hồ yêu vương đã đang giận hắn, nếu sơ ý một chút mà làm hỏng Di Hồng Viện thì hồ yêu vương có lẽ cả đời không thèm để ý tới hắn.
Lâm Phóng cố ý chọn chỗ trống trải không có yêu quái lui tới. Hắn lấy Thời Quang Quả ra. Thời Quang Quả to chừng một cái đầu sư tử, quả trong suốt, bên trong lơ lửng một cái đồng hồ tạo thành từ quang mang, cả khối tỏa ra một thứ ánh sáng thần thánh.
Lâm Phóng nuốt một phát. Quả vừa vào miệng liền hóa thành một đạo năng lượng, tụ hợp vào tứ chi bách hài của hắn.
Lâm Phóng lập tức cảm thấy một cảm giác khác lạ. Đó là một loại toàn thân mỗi một tế bào đều đang cuồng hoan, đều đang run rẩy, chúng được cỗ năng lượng này cải tạo, bắt đầu phát triển mạnh mẽ với tốc độ không thể tưởng tượng nổi.
Một hơi mười năm!!
Trong mấy giây ngắn ngủi, Lâm Phóng đã hoàn thành việc vượt qua thời gian rẽ ngoặt. Dưới sự cải tạo của loại năng lượng này, Lâm Phóng bỗng cảm nhận được một sự trở ngại, sau đó thân thể không khống chế được biến về nguyên hình, một con cự ngao còn cao hơn núi xuất hiện tại chỗ.
Hơn nữa cơ thể cự ngao này vẫn tiếp tục lớn lên, có thể thấy bằng mắt thường là nó đang to ra.
Thời đại Thượng Cổ, Thần Ngao có thể dùng tứ chi chống trời. Mà Lâm Phóng do còn ở tuổi ấu niên nên thân thể vẫn còn rất nhỏ, tính cả mai rùa phía sau cũng chỉ cao hơn núi một chút, so với Thần Ngao quả thực là tiểu vu gặp đại vu.
Ban đầu, muốn đạt đến trình độ của Thần Ngao thì chỉ có thể từng chút một theo thời gian. Nhưng Thời Quang Quả đã cho hắn một lựa chọn khác.
Mà đám yêu quái ở Hoa Quả Sơn tự nhiên phát hiện ra Lâm Phóng, nhưng bọn hắn cũng không phản ứng gì, hiệu trưởng sẽ không hại Hoa Quả Sơn, chỉ là hiện nguyên hình thôi, có gì đáng ngạc nhiên đâu. Chỉ có Hầu Ca là bị động tĩnh này làm kinh động. Từ trong động đi ra, nhìn về phía Lâm Phóng ở đằng xa.
Một trăm năm thời gian thoáng cái đã trôi qua.
Đợi khi hiệu quả của Thời Quang Quả hết, Lâm Phóng hưng phấn lay mai rùa trên người, sau đó hóa về nguyên hình. Hắn rốt cuộc không còn là trẻ con nữa. Hắn cuối cùng đã có thể đứng thẳng lên rồi. Về sau Hầu Ca ôm hắn, không còn cảnh hai chân không có chỗ để nữa!!
Lâm Phóng kích động muốn khóc. Hắn quay đầu nhìn về phía cô gái quang não bên này, vội vàng hỏi: "Ta bây giờ cao bao nhiêu?"
Cô gái quang não rất thân mật nói: "83 centimet."
Lâm Phóng: "......"
Mặt của hắn trong nháy mắt ỉu xìu xuống.
"Ngươi đang đùa ta à?"
"Một trăm năm thời gian, ta chỉ cao thêm ba centimet??"
Cô gái quang não mặt vô tội, nói: "Chủ nhân, máy móc sẽ không nói dối, ngươi thực sự chỉ cao 83 centimet, coi như cao trong đám trẻ con của liên bang rồi."
Cao gì thì cao, vẫn không phải là trẻ con sao? Lâm Phóng phiền muộn đến mức không còn gì để phiền muộn hơn.
Ngay lúc này, trong đầu hắn bỗng vang lên một thanh âm.
"A! Ngươi thế mà đã trưởng thành?"
Là Nhược Thủy. Nàng bị sự trưởng thành đột ngột của Lâm Phóng vừa rồi thu hút nên đến xem tình hình.
Lâm Phóng tức giận nói: "Chỉ cao thêm ba centimet thôi."
"Thế cũng không ít." Nhược Thủy thấy hắn có vẻ khó hiểu, hỏi: "Ngươi đã nghĩ mình có thể sống được bao lâu chưa?"
Lâm Phóng chớp chớp mắt. Vấn đề này hắn thật đúng là chưa từng nghĩ tới.
"Ta chắc là có thể sống đến chết!!"
Nhược Thủy: "......"
"Câu nói của ngươi chẳng khác gì không nói?"
"Nhưng nó rất chính xác mà." Lâm Phóng mặt tỉnh bơ.
Nhược Thủy truyền tới một vòng cảm xúc tức giận, sau đó nói: "Bất quá ngược lại ngươi không sai, nếu không có đột tử thì ngươi chắc có thể được coi là thọ cùng trời đất."
"Ngươi có thể sống đến chết, cùng thế giới cùng nhau hủy diệt."
Lâm Phóng lập tức ngây người. Ta giỏi như vậy, vậy mà cũng không biết sao?
"Vậy......" Hắn trong nháy mắt hiểu vì sao một trăm năm thời gian hắn chỉ cao thêm ba centimet, tuổi thọ quá dài nên giai đoạn trẻ con cũng bị kéo dài vô hạn.
"Thọ cùng trời đất còn có tác dụng này sao??" Quả là một con đường chưa từng nghĩ đến.
May mà Hầu Ca trưởng thành rồi mới ăn bàn đào, nếu như lúc còn nhỏ đã ăn thì chẳng lẽ Đường Tam Tạng phải dẫn theo một đứa bé đi Tây Du sao?
"Nhưng mà tuổi thọ của ta dài như vậy từ bao giờ?" Lâm Phóng thật sự không chú ý tới.
"Ngươi mang ba loại huyết mạch, loại nào không phải là giống loài trường sinh, chỉ riêng một Thần Ngao thôi cũng đã có thể sống rất lâu rồi."
Lâm Phóng nghĩ lại cũng đúng.
"Vậy nếu muốn trưởng thành đến khi thành niên thì cần bao nhiêu năm?"
"Mấy ngàn năm đi."
Cũng không phải là quá lâu. Hơn nữa, mặc dù năm tháng không có nhiều ảnh hưởng đến hắn, nhưng Lâm Phóng có thể cảm giác được là sau 100 năm trôi qua, sức mạnh trong huyết mạch dần dần hiển hiện ra trên người hắn.
Lâm Phóng không nói hai lời trực tiếp đổi 50 quả Thời Quang Quả.
"Điểm tích lũy -500000."
"Ting! 50 quả Thời Quang Quả đã xuất hiện trong không gian hệ thống của kí chủ, xin chú ý kiểm tra và nhận."
Sau đó hắn một mạch nuốt hết vào bụng. Nguồn lực lượng kỳ dị kia lại một lần nữa bùng nổ trong thân thể Lâm Phóng, tế bào của hắn trở nên càng thêm sinh động, Lâm Phóng lại một lần nữa không khống chế được biến về nguyên hình.
Nguyên hình cự ngao vốn cao hơn núi đang nhanh chóng lớn lên. Rất nhanh, Hoa Quả Sơn trước mặt hắn đều biến thành một quả đồi nhỏ, hắn đành phải hướng về nơi xa hơn mà đi. Cuối cùng Lâm Phóng đi đến Đông Hải. Chỉ có biển cả bao la vô ngần mới có thể chứa nổi thân hình khổng lồ của hắn. Lúc này, sức mạnh của Thời Quang Quả vẫn còn cải tạo thân thể hắn, hình thể của hắn vẫn không ngừng lớn lên, mai rùa rộng lớn nhô cao, Ngũ Hành chi lực tự phát hội tụ trên mai rùa hắn.
Lâm Phóng trước kia đã từng học Ngũ Hành độn thuật nên khá nhạy cảm với lực lượng Ngũ Hành. Hắn có thể cảm nhận được lực lượng Ngũ Hành trên mai rùa hắn đạt đến một trạng thái cân bằng hoàn hảo, lực lượng Ngũ Hành sinh sôi không ngừng, không ngừng hội tụ, dường như muốn hình thành một tiểu thế giới trên lưng hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận