Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 605:: thắng được nhẹ nhàng như vậy?

Chương 605: Thắng được nhẹ nhàng như vậy? Lúc này cây to này tâm tình đó là tương đương sụp đổ. Nó lúc đầu thật tốt ở chỗ này mọc ra, không có tìm ai, cũng không có gây ai, có thể bỗng nhiên liền đến mấy người như thế, tới đánh hắn, đoạt đồ của nó, động đến gốc rễ của nó, quả thực đúng là cường đạo. Đáng tiếc trong Hỗn Độn mênh mông, nó căn bản không có chỗ nào khiếu nại, cũng không ai chủ trì công đạo. Quả thực là không nên quá thảm. Mà so với nó thảm, Lâm Phóng bên này lại rất vui vẻ. Hồng Quân lão tổ vừa ra tay này, quả thực là quá ngưu bức, chút nữa liền đem đại thụ cho làm phế đi. So với việc bọn họ chuyển vận, quả thực không đáng chú ý. Hồng Quân hư ảnh tay cầm 3000 tàn phá đại đạo, không hề bận tâm, đôi mắt chỗ sâu cũng tách ra từng tia tiếc nuối. "Đáng tiếc!!" Hắn than nhẹ một tiếng. Cái này nếu là hoàn chỉnh có thể trực tiếp dung nhập vào trong thế giới Hồng Hoang. Nhưng cái này đã bị chém đứt. Muốn một lần nữa bù lại, cần rất nhiều thời gian cùng rất nhiều thế giới chi lực ôn dưỡng. Sau đó, hắn thu hồi 3000 tàn phá đại đạo này. Đồng thời, phía sau hắn, vô tận thế giới chi lực ngưng tụ thành hai sợi xiềng xích, xích sắt bỗng nhiên thoát ra, quấn quanh trên đại thụ, xiềng xích kéo căng thẳng tắp, không ngừng kéo đại thụ về phía Hồng Hoang. Đây là xiềng xích trực tiếp do thế giới Hồng Hoang dùng thế giới chi lực ngưng tụ. Từ Hồng Hoang đại lục duỗi ra, một đường thăm dò đến nơi này, đợi đến lúc này mới đột nhiên xuất thủ. Bốn vị Thánh Nhân càng thêm giật mình trong lòng. Bọn hắn vậy mà không hề phát giác ra lão sư ngấm ngầm bày ra thủ đoạn. Mà lại cây to này dù gì, đó cũng là tồn tại thôn phệ thế giới, vậy mà có thể bị kéo động? Đơn giản không thể tưởng tượng. Bọn hắn vừa rồi đối mặt một chiếc lá tấn công đã gian nan muốn mất mạng. Mà sở dĩ Hồng Quân có thể làm như vậy, trên thực tế, đạo lý cũng giống như hệ thống trực tiếp trộm đi viên thế giới hình tròn kia. Nếu như là một thế giới hoàn chỉnh, hắn tự nhiên không cách nào rung chuyển. Dù sao một thế giới hoàn chỉnh đang vận hành, đó không phải là chuyện nặng hay không. Đó là...... Vấn đề có thể hay không. Không có khả năng chính là không có khả năng. Có thể...thật đúng là không có nhiều khả năng. Mà Linh Thực này thôn phệ thế giới về sau, đã phá hủy thế giới ban đầu không còn một mảnh, mất đi bản chất của một thế giới, hóa thành một cái xác không, bị hệ thống trộm. Mà thế giới do Linh Thực bồi dưỡng thì còn chưa hoàn toàn trưởng thành, cũng không đang vận hành. Điều này tạo cho Hồng Quân khả năng khiêu động nó. Cộng thêm 3000 đại đạo hư hao, cây to này đã động đến căn bản. Trước đó, việc Hồng Quân rút một roi chỉ là kiểm tra xem cây to này còn bao nhiêu năng lực. Kết quả...ha ha!! Hồng Quân liền ngang nhiên xuất thủ, kết quả thật sự thành công. Lúc này đại thụ cũng bắt đầu điên cuồng giãy giụa, trên thân cây, đường vân tàn phá đại đạo cũng không ngừng di chuyển, hội tụ ở vị trí hai sợi xiềng xích cột, muốn thoát khỏi xiềng xích. Nhưng bốn vị Thánh Nhân sẽ để bọn chúng được như ý sao? Hiển nhiên là không thể. Bọn hắn đánh cây này quá sức, nhưng ở bên cạnh phòng ngừa nó chạy trốn thì vẫn có thể. Cứ như vậy, khoảng cách giữa cây này và Hồng Hoang dần dần rút ngắn. Nhưng trong quá trình này, Hồng Quân cũng tiêu hao đại lượng thế giới chi lực, mà theo Hồng Quân không ngừng rút ra thế giới chi lực, Hồng Hoang đại địa cũng bắt đầu xuất hiện đủ loại thiên tai. Đại địa rung động, nước biển rung chuyển. Tam giới phảng phất đang đứng trước một trận đại kiếp khó lường. Thiên Đình, Linh Sơn, đạo môn, Yêu tộc, tất cả các thế lực lớn, các đại tu hành giả đều căng thẳng trong lòng, một cảm giác nguy hiểm chưa từng có nổi lên trong lòng bọn họ. Bọn họ đều mộng. Sao trong lúc bỗng nhiên lại là ngày tận thế? Chúng ta còn chưa sống đủ mà!! Mà phương tây hai thánh cũng bị tình huống này làm cho kinh sợ. Dù sao đây chính là chuyện liên quan đến tính mạng, dù bọn họ là Thánh Nhân cũng không thể bình tĩnh. Nếu thật sự Hồng Hoang xảy ra vấn đề gì, bọn hắn, những kẻ được ví như cá trong nước, cũng phải đối mặt với kết cục nghẹt thở mà chết. Cho nên bọn họ lập tức tìm tới đạo môn. Sau đó bọn họ phát hiện Tam Thanh vậy mà không có ở đó!! Cái này... Bọn họ không dám chậm trễ, lại đi Oa Hoàng Cung, vẫn là không có. Lúc này hai người bọn họ càng luống cuống. Tam Thanh và Nữ Oa vô cớ mất tích, cộng thêm Hồng Hoang đại lục xuất hiện biến cố như thế, nhìn thế nào cũng không tầm thường, không chừng có liên hệ gì đâu. Cho nên bọn họ lập tức đi tới Tử Tiêu Cung. Sau đó bọn họ phát hiện cửa chính đại điện Tử Tiêu Cung quanh năm đóng kín thế mà mở ra. Bên trong một dạng không ai. Giờ khắc này, bọn họ càng luống cuống. Hồng Quân!! Lấy thân hợp đạo. Người phát ngôn Thiên Đạo Hồng Hoang đại lục, thế mà cũng chạy?? Chẳng lẽ bọn họ biết Hồng Hoang đại lục sắp hủy diệt, nên sớm chạy trốn? Hơn nữa còn không thông báo cho hai người bọn họ? Giờ khắc này trong lòng hai người họ ngũ vị tạp trần. Giờ này khắc này, hai người bọn họ chỉ muốn hát vang một khúc: "Nếu như có thể làm lại, ta muốn làm......" Một ca sĩ nào đó mắt không mở ra được tỏ vẻ rất cay!! Nếu như không phải bình thường hai người bọn họ làm người quá vô sỉ, nếu hai người bọn họ có chút duyên, thời điểm chạy trốn này khẳng định sẽ mang theo hai người họ, dù sao Nữ Oa cũng mang theo, còn quan tâm mang nhiều thêm hai sao? Nhưng rất nhanh, hai người họ liền không để ý tới sự hốt hoảng nữa. Bởi vì trên trời bỗng nhiên xuất hiện một mảng lớn bóng ma, hơn nữa còn là bóng ma của một gốc cây. Đây là... cái bóng của thế giới bên ngoài. Chẳng lẽ là địch nhân từ thế giới bên ngoài đánh tới? Là Thánh Nhân bọn họ đương nhiên biết Hỗn Độn rất lớn, thế giới rất nhiều. Nhưng bọn họ chưa bao giờ nghĩ tới, sẽ có một ngày thực sự nhìn thấy sản phẩm từ thế giới bên ngoài. Thảo nào Hồng Quân bọn họ sẽ chạy. Rõ ràng kẻ đến không thiện, mà lại hơn phân nửa là đánh không lại. Dù sao Hồng Quân đều đã chạy. Ngay khi hai người họ còn đang lo lắng cho mạng nhỏ của mình, thì bóng ma hư ảnh đã tiến tới ranh giới của thế giới Hồng Hoang. Sinh linh Hồng Hoang có thể nhìn rõ hình dáng cây đại thụ kia. Đó là một cây đại thụ trụi lũi, rất lớn, rất xanh, rất sáng, ngọn cây đại thụ mọc ra bảy chiếc lá, mỗi một phiến lá đều dựng dục một thế giới. Bảy thế giới!! Sau đó, giây phút tiếp theo, lượng lớn thế giới chi lực tuôn ra từ trong đại lục Hồng Hoang. 3000 đại đạo cũng hóa thành xiềng xích quy tắc hiện lên từ trong đại lục Hồng Hoang, hướng phía đại thụ từ bên ngoài tấn công. Sinh linh Hồng Hoang thì ngơ ngác nhìn những xiềng xích quy tắc kia. Đây vốn là thời khắc tốt nhất để ngộ đạo. Nhưng vào thời điểm sống còn, bọn họ không có ý định đó, cũng không có khả năng ổn định lại tâm thần. 3000 đại đạo, 3000 xiềng xích, tất cả đều quấn quanh trên đại thụ. Đại thụ phát ra lục quang, trên cành cây cũng hiện lên 3000 đại đạo, hai bên bắt đầu giao phong cuối cùng. Hai vị thánh nhân phương Tây cũng căng thẳng nhìn chằm chằm cuộc chiến trên bầu trời. Dù sao đây chính là chiến tranh giữa các thế giới, thắng thì vạn sự đại cát, bại thì chết chắc. Mà khả năng chết chắc rất lớn. Sau đó...... Xoẹt xoẹt!! Đại thụ bị 3000 đại đạo Hồng Hoang trực tiếp xoắn thành hai mảnh. Giờ khắc này, hai người bọn họ đều mộng. Ơ? Cái này nát rồi à? Chẳng phải khí thế hung hăng lắm sao? Ngươi không phải đến thôn phệ thế giới Hồng Hoang à? Sao ta cảm giác ngươi giống như bị thôn phệ thế? Không chỉ có hai người bọn họ, phàm là những đại tu sĩ đang chăm chú theo dõi cuộc đại kiếp này đều mộng. Bọn họ mặc dù không biết chuyện các Thánh Nhân biến mất, nhưng thông qua việc cảm ứng cùng trời đất, đại khái cũng biết xảy ra chuyện gì, vốn cho rằng sẽ là một trận ác chiến, không ngờ thắng được nhẹ nhàng như
Bạn cần đăng nhập để bình luận