Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 795:: Lâm Phóng chân thành thiên địa Khả Giám

Chương 795:: Lâm Phóng chân thành trời đất chứng giám.
Cổ Điêu cảm thấy gần đây mình có chút xui xẻo, đoạn đường này đi tới không được yên ổn chút nào. Sấm chớp mưa gió đều như cơm bữa, núi lở đất nứt cũng xảy ra thường xuyên, nếu không phải tu vi của hắn cao, thật sự không chắc có thể sống sót trong hoàn cảnh ác liệt như vậy. Tam giới khi nào trở nên khắc nghiệt thế này? Cổ Điêu không hiểu. Hắn đã quá lâu không đi ra ngoài.
Lâm Phóng lúc này vừa cười vừa nói: “Tiền bối kiên trì thêm chút nữa, sắp đến rồi.”
Cổ Điêu nhìn vị hậu bối này, trong lòng ít nhiều gì cũng vui mừng. Hoàn cảnh ác liệt thế này, gia hỏa này không rời không bỏ, trung thành tuyệt đối, trời đất chứng giám. Chờ bắt lại cái tên Tề Thiên Yêu Đế kia, hắn nhất định sẽ đề bạt tiểu gia hỏa này, để hắn trở thành phụ tá đắc lực thực thụ. Sau đó, hắn liền nghe thấy phía sau truyền đến một giọng nói: “Đạo hữu, xin dừng bước.” Giọng nói này có chút quen tai a?!
Cổ Điêu đang nghĩ ngợi thì thấy Lâm Phóng mặt mày hớn hở. “Đây chẳng phải Báo Huynh sao? Chúng ta lâu lắm không gặp, Báo Huynh muốn đi đâu thế?” Thái độ cực kỳ nhiệt tình.
Khi Cổ Điêu nhìn sang, Lâm Phóng vỗ vỗ Thân Công Báo. “Tiền bối, đây là bạn tốt của ta Báo Ca, là một con báo tinh, đừng thấy hắn như vậy, đã có tu vi ngàn năm, ở chỗ chúng ta là một con yêu hung ác nổi danh đó.”
Sau khi giới thiệu xong, Lâm Phóng lại nhìn về phía Thân Công Báo. “Báo Ca, vị tiền bối này là nhân vật lớn của Yêu tộc chúng ta đấy, là một vị bán thánh.”
Thân Công Báo rất phối hợp trợn to mắt. (⊙o⊙) oa! “Lại là bán thánh!!”“Bán thánh tiền bối tốt, bán thánh tiền bối vô địch thiên hạ.”
Cổ Điêu ban đầu còn có chút oán trách Lâm Phóng dễ dàng bán đứng mình như vậy, nhưng nghe lời khen ngợi, cũng không tiện nói gì nữa. Sau đó Lâm Phóng tiếp tục nói: “Báo Ca, nếu ngươi không có chuyện gì thì đi cùng bọn ta đi, vị tiền bối này của ta định đi tìm tên nhãi Tề Thiên gây sự, chờ đến khi thay đổi triều đại, chúng ta đều là đại công thần.”
“Vậy thì tốt quá.” Thân Công Báo một mặt mừng rỡ: “Tiểu nhân nhất định sẽ theo tiền bối làm tùy tùng.”
Cổ Điêu nhìn hắn, lại nhìn Lâm Phóng, cảm thấy mình đúng là cần chút thủ hạ. Dù gì thì Tề Thiên Yêu Đế cũng là Yêu Đế danh chính ngôn thuận. Thủ hạ thành viên tổ chức đông đảo. Hắn có đuổi Tề Thiên Yêu Đế xuống, cũng rất có thể rơi vào tình cảnh không có ai dùng. Bây giờ một Lâm Phóng, lại thêm một Báo Ca, tự mình đưa đến tận cửa, cũng là tiết kiệm cho hắn công đi tìm người. Về phần hai người có phản bội hay không? Hắn không lo lắng. Bọn chúng đang làm chính là tội mưu phản. Hai tiểu yêu này không nơi nương tựa, đã lên thuyền giặc thì đừng hòng xuống được.
Thời gian tiếp theo, mọi chuyện phát triển không được bình thường. Bọn họ cứ đi một đoạn, lại có một yêu quái gia nhập, mấu chốt là những người này thực lực cũng đều không tầm thường. Đầu tiên là bạn của Lâm Phóng, sau đó là bạn của Báo Ca, tiếp theo là bạn của bạn của Lâm Phóng, bạn của bạn của bạn của Lâm Phóng, cứ như vậy, bọn họ có thêm gần trăm đại yêu nữa. Cổ Điêu cảm thấy như nhặt được vàng. Lâm Phóng tiểu gia hỏa này có quan hệ rộng như vậy cơ đấy. Lần này ổn rồi!
Sau đó...... Cổ Điêu ngã một cái.
Chờ bọn họ đến kinh đô Yêu Quốc thì đã tối đen. Yêu quái ở kinh đô không hề có chút phòng bị nào. Cổ Điêu nhìn thành trấn náo nhiệt phía dưới, một mặt cảm khái sự phát triển nhanh chóng của Yêu tộc, một mặt âm thầm khinh bỉ tân Yêu Đế này lơi lỏng, địch nhân đã đến nhà rồi mà không biết chuẩn bị, đáng bị lật đổ. Sau đó hắn hiện chân thân, là một con điêu to lớn, dáng vẻ thật oai phong. Uy áp bán thánh mạnh mẽ tỏa ra. Nhưng ngay sau đó, hắn nhận ra có gì đó không đúng. Trong Yêu Quốc lại nổi lên từng luồng khí thế cường đại, trong đó có mấy đạo hoàn toàn không thua gì hắn.
Còn chưa kịp phản ứng, một bóng người đã đến trước mặt hắn. Cổ Điêu nhìn người kia, trong lòng giật mình! “Côn, Côn Bằng!!”“Ngươi thế mà còn dám ra mặt?”
Sau đó, hắn bị Côn Bằng tặng cho một bạt tai như trời giáng. Một tát này trực tiếp đánh tan mộng đẹp của hắn. Hắn hiện tại không có một chút thần khí nào, trong lòng chỉ còn một ý nghĩ, chạy! Cùng là loài chim, đánh nhau với Côn Bằng, hắn không có phần thắng nào, bị khắc chế hoàn toàn, hai người tuy cùng là bán thánh, nhưng thực lực chênh lệch không phải một chút. Nếu biết Côn Bằng tới, có đánh chết hắn cũng không đến đây. Nhưng không đợi hắn rời đi. Bốn vị Yêu Thần đã bao vây hắn. Mà phía sau bốn vị Yêu Thần, từng Kim Tiên đại yêu từ từ tiến lên vây quanh.
Đây quả thực là lên trời không có đường, xuống đất không có cửa a! Cổ Điêu hoàn toàn tuyệt vọng. Lúc này, hắn mới hiểu, đâu phải đối phương không chuẩn bị, rõ ràng là đã chờ đợi từ lâu. Dù không biết vị Tề Thiên Yêu Đế này bằng cách nào thu phục được bốn vị Yêu Thần, cùng yêu sư Côn Bằng, nhưng hắn biết mình lần này thất bại rồi. Thế là hắn nhìn về phía Lâm Phóng.
Sau đó hắn thấy Lâm Phóng hấp tấp chạy tới chỗ quỷ xa. “Sao rồi? Ta diễn có được không?” Quỷ xa còn gật gù đầu. Lúc này Cổ Điêu thật sự tâm như tro tàn. Hóa ra từ lúc ban đầu hắn đã bị người ta theo dõi, hóa ra tất cả đều là do hắn tự đa tình. Ngay lúc này, Tôn Ngộ Không từ bên trong đi ra, Cổ Điêu nhìn con khỉ trẻ tuổi không tưởng tượng nổi này, nghiến răng: “Ta không phục.” “Ngươi không phục cái gì?” “Ngươi ỷ vào đông yêu hiếp yêu, ta muốn đánh với ngươi một trận.” “Được thôi.” Tôn Ngộ Không vậy mà đáp ứng. Cổ Điêu kinh ngạc, mặt đầy khó tin nhìn hắn.
Vốn dĩ hắn chỉ là nói tùy tiện, dù sao cũng là bán thánh, chết cũng phải chết có chút tôn nghiêm chứ. Nhưng Tôn Ngộ Không lại đồng ý. “Ngươi đáp ứng?” “Ta đáp ứng.” Tôn Ngộ Không gật đầu. Sau đó, Cổ Điêu cười, cười có chút tùy tiện. Chỉ là hắn không hề hay biết, người xung quanh nghe thấy câu nói này đều nhìn hắn với ánh mắt thương cảm.
Nửa tiếng sau, Cổ Điêu bị đánh thành bộ dạng như chó chết nằm bẹp trên mặt đất. Khóc không ra nước mắt a! Hắn đường đường bán thánh vậy mà bị đánh không hề có sức phản kháng. Mà đánh hắn chỉ là một Đại La Kim Tiên. Chuyện này nói ra chắc chẳng ai tin, nhưng nó đã xảy ra. Giờ phút này, hắn cuối cùng cũng hiểu vì sao Tôn Ngộ Không chỉ là Đại La Kim Tiên lại có thể thu phục được bốn vị Yêu Thần, còn có yêu sư Côn Bằng phò tá, đây quả thực là hàng xịn rồi!
Lâm Phóng nhìn bộ dạng thê thảm của hắn, giả dối thương cảm lắc đầu. “Ngươi nói xem, ngươi gây ai không gây, lại chọc vào hắn?” “Ta cũng đâu dám gây.” Bây giờ hắn thật sự không dám chọc Tôn Ngộ Không, dễ bị đánh chết lắm! Cổ Điêu nằm trên đất, trừng mắt liếc hắn một cái.
Lâm Phóng đưa tay ra. Cổ Điêu rất thức thời rụt đầu lại.
Hầu Ca lúc này nhìn về phía quỷ xa bên này: “Tiền bối, vị tiền bối này cứ giao cho ngươi chăm sóc.” Quỷ xa nhìn Cổ Điêu, cười khanh khách hai tiếng: “Tuân mệnh.” Cổ Điêu sợ run cả người.
Ngọa Tào! Cái đám Phong nương này muốn làm gì vậy? Danh tiếng của Quỷ xa hắn đã nghe qua, trước kia chính là một kẻ tâm ngoan thủ lạt. Về sau, Thượng Cổ thiên đình sụp đổ, càng bị kích thích, tinh thần xảy ra vấn đề, cả người trở nên điên điên khùng khùng, về sau nói là tu thân dưỡng tính, tinh thần mới hơi hồi phục. Thế nhưng ấn tượng của hắn về quỷ xa vẫn dừng lại ở trạng thái điên điên khùng khùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận