Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 101:: 100 Hoa tiên tử buồn rầu

Chương 101: 100 Hoa tiên tử buồn rầu
"A! Cái loại thực vật được ghép, so với trước đây mạnh hơn sao?"
"Cái này không nhất định, phụt phụt!!" Lâm Phóng vừa ăn đào, vừa nói: "Việc này phần lớn là do vận may, thuộc về sư phụ dẫn vào cửa, còn tu hành là chuyện của mỗi người."
"Thực vật sau khi ghép sẽ xuất hiện tình huống như thế nào, cái đó đều do ý trời."
"Vậy chẳng phải là không còn tác dụng gì nữa sao?" Nhược Thủy có chút thất vọng nói.
"Cũng không hẳn là không có, một lần không được thì hai lần, mà còn có thể đồng thời bồi dưỡng lượng lớn vật thí nghiệm, dùng cái này để mở rộng tỉ lệ sản xuất ra giống tốt." Lâm Phóng từ tốn giải thích, "Chỉ cần kiên trì không ngừng, sẽ luôn có thể thu hoạch được thực vật mình muốn."
Nhược Thủy lại tò mò, "Ngươi làm sao biết được những điều này?"
"Cái này......" Lâm Phóng trầm ngâm một chút, nói "Ta nghe người khác nói, khi chưa gia nhập Linh Đài Sơn, ta đã nghe một vị học giả trong tộc nói."
"Đó nhất định là một vị học giả rất thông thái." Nhược Thủy từ đáy lòng nói một câu.
Nàng cảm thấy những kiến thức này đặc biệt mới mẻ, lại thâm sâu, chắc chắn phải là một vị học giả thông thái mới có thể nghĩ ra những tri thức thần kỳ như vậy.
"Cái này thì đương nhiên." Lâm Phóng mười phần tự hào trả lời.
"Không nói chuyện với ngươi nữa, ta phải đi bảo tên mập chết bầm kia đem Bách Hoa tỷ tỷ tới." Nói xong, Nhược Thủy lại cúp máy một cách đơn phương.
Bách Hoa tỷ tỷ?
Chẳng lẽ là Bách Hoa Tiên tử?
Lâm Phóng nghĩ ngợi một chút, rồi lại nghĩ cái này thì liên quan gì đến mình đâu, thế là hắn tiếp tục gặm đào.
Mà tiểu nhân thì trợn mắt há mồm nhìn hắn.
Lại ăn thêm một quả đào? Không sao cả.
Cái bụng của tên này đúng là không đáy a!!
......
Lúc này ở Thiên Đình.
Nhược Thủy bỗng nhiên từ trong Thiên Hà nổi lên, gọi một thủy quân ở đằng xa lại.
"Ai đó, ngươi lại đây."
Tên thủy quân ban đầu còn không dám chắc là gọi mình.
Nhưng thấy Nhược Thủy gật đầu, lập tức hấp tấp chạy tới: "Chào Nhược Thủy thượng thần, thượng thần có gì sai bảo ạ?"
"Tên mập chết bầm đâu?"
Mập chết bầm? Ai vậy?
Nhưng rất nhanh hắn liền hiểu ra Nhược Thủy đang nói ai.
"Nguyên soái đi nhà vệ sinh rồi."
"Vậy ngươi đi lôi hắn từ trong nhà vệ sinh ra cho ta, ta tìm hắn có chuyện."
"Cái này không ổn a." thủy quân có chút khó xử nói, "Hay là chờ nguyên soái trở về, rồi tôi gọi hắn tới?"
Nhược Thủy trừng mắt liếc hắn một cái, tiện tay vớt một vốc Nhược Thủy trong Thiên Hà lên.
"Ngươi có sợ không?"
Thủy quân đương nhiên sợ, đây chính là Nhược Thủy, tùy tiện một giọt của nàng cũng khiến hắn mất trăm năm tu hành, nếu cả một vốc này tưới lên người thì chút tu vi của hắn làm sao chống đỡ nổi.
"Sợ."
"Sợ thì mau đi đi."
Thủy quân lập tức ngoan ngoãn bay đi.
Lúc hắn tìm được Thiên Bồng nguyên soái thì khung cảnh có vẻ hơi xấu hổ.
Thủy quân: "Nguyên soái, ngài không phải đi nhà vệ sinh sao?"
Thiên Bồng: "A...... Ừm."
Thủy quân giơ một ngón tay lên, cúi người: "Nguyên soái thật lợi hại, lại dám đi nhà vệ sinh ở chỗ này, ở chỗ kia hết rồi à?"
Thiên Bồng: "......"
Khung cảnh đại khái là như vậy.
Thiên Bồng mặt mày khó coi, đi theo người thủy quân thở dài trở về thủy sư Thiên Hà.
Nhược Thủy vẫn đang chờ hắn.
Thiên Hà có cấm chế, nàng không cách nào lên bờ, cũng không thể tiếp xúc với ai, nên làm bất cứ chuyện gì cũng cần Thiên Bồng nguyên soái giúp nàng truyền lời.
"Lần này ngươi lại có chuyện gì?" Thiên Bồng nguyên soái không nhịn được hỏi một câu.
Hắn đang xem vũ hội rất vui vẻ thì bị gọi về, tâm tình có thể tốt mới lạ đó.
"Ngươi tìm cho ta Bách Hoa Tiên tử tới đây."
"Chỉ có vậy thôi?" Thiên Bồng nguyên soái bực mình nhìn nàng, nói, "Chuyện này ngươi trực tiếp gọi tiểu binh đi không phải được sao, nhất định bắt ta tới làm gì?"
"Tiểu binh không được, Bách Hoa tỷ tỷ có thể sẽ không đến."
"Nàng hiện tại đang phiền não vì tiệc mừng thọ của Vương Mẫu Nương Nương đó." Thiên Bồng nguyên soái mặt vẫn rất khó coi.
Nhược Thủy nhìn hắn, con ngươi đảo một vòng, trên mặt lộ ra nụ cười quyến rũ: "Thiên Bồng ca ca."
Một tiếng Thiên Bồng ca ca, thiếu chút nữa làm tan chảy trái tim Thiên Bồng.
"Làm, làm gì?"
"Thiên Bồng ca ca tốt nhất rồi, ngươi nhất định sẽ giúp chuyện này đúng không?"
Nhược Thủy chớp chớp mắt với hắn.
Thiên Bồng nguyên soái mặt đỏ lên, tim đập thình thịch.
Không chịu nổi nữa rồi!!
"Khụ khụ! Chuyện này ta biết rồi, ta sẽ đi tìm Bách Hoa Tiên tử cho ngươi." Thiên Bồng nguyên soái ho nhẹ hai tiếng, sau đó đứng dậy rời đi.
"Thiên Bồng ca ca tuyệt nhất, yêu ngươi nha!!"
Trên đường đi, chân Thiên Bồng mềm nhũn, thiếu chút nữa ngã nhào xuống đất.
Nhìn dáng vẻ của hắn, Nhược Thủy cười đặc biệt vui vẻ.
Không bao lâu sau, Bách Hoa tỷ tỷ đã cùng Thiên Bồng nguyên soái tới trước mặt Nhược Thủy.
"Bách Hoa tỷ tỷ."
Nhược Thủy nhìn thấy Bách Hoa Tiên tử liền nở nụ cười tươi rói.
Ở trên trời, bạn bè của nàng không nhiều, nhưng Bách Hoa Tiên tử lại là một trong số đó, còn lại......cũng chỉ là Thường Nga, thất tiên nữ, Chức Nữ, Nguyệt Hi, Cửu Thiên Huyền Nữ mà thôi.
"Nhược Thủy muội muội, nghe Thiên Bồng nguyên soái nói ngươi tìm ta?" Bách Hoa Tiên tử vừa cười vừa nói.
"Bách Hoa tỷ tỷ, ta nghĩ ra cách giải quyết khó khăn cho ngươi rồi." Nhược Thủy cười hắc hắc.
"Thật sao?" Bách Hoa Tiên tử kích động nhìn nàng.
Mấy tháng nữa là đến tiệc mừng thọ của Vương Mẫu Nương Nương, nhưng Bách Hoa Tiên tử là một trong những người trang trí yến tiệc, đang rất phiền não.
Hoa ở Thiên Đình dù đẹp, nhưng nhìn ngàn năm vạn năm cũng thấy chán.
Nhất là những bông hoa dùng trong yến tiệc, lại càng nhiều vô kể.
Cho nên Bách Hoa Tiên tử muốn tạo ra cái mới.
Nhưng dù nàng đổi hoa gì cũng thiếu đi một cảm giác tươi mới, cho nên trong khoảng thời gian này nàng đều đang phiền não vì chuyện này.
"Đó là biện pháp gì vậy?"
"Biện pháp chính là ghép cành và tạp giao." Nhược Thủy cười hắc hắc.
"Ghép cành? Tạp giao? Đó là gì vậy?" Bách Hoa Tiên tử ngơ ngác.
"Đây không phải là đồ vật, mà là......" Nhược Thủy lặp lại lời của Lâm Phóng.
Sau khi nghe xong, mắt của Bách Hoa Tiên tử càng sáng lên.
"Còn gì nữa không?"
"Không có." Nhược Thủy nói "Ta chỉ biết nhiêu đó, nhưng có thể đồng thời bồi dưỡng được lượng lớn vật thí nghiệm, đến lúc đó chắc chắn sẽ bồi dưỡng được những bông hoa rất đẹp."
Bách Hoa Tiên tử có chút thất vọng, nhưng vẫn cảm kích nhìn Nhược Thủy.
"Đa tạ ngươi."
"Ta về thử ngay đây, nếu làm được, ta sẽ mang đến cho ngươi xem đầu tiên."
Nói xong, nàng vội vã xoay người rời đi.
Rõ ràng là đang nóng lòng muốn thử kỹ thuật ghép cành và tạp giao.
Sau khi nàng đi rồi, Thiên Bồng nguyên soái nghi ngờ nhìn Nhược Thủy: "Chúng ta cũng coi như bạn cũ, sao ta không phát hiện ngươi cũng có đầu óc như vậy?"
"Hắc hắc, cái này không phải ta nghĩ ra đâu."
"Không phải ngươi?" Thiên Bồng nguyên soái nhíu mày, nói, "Chẳng lẽ là do mấy tên tiểu binh trong thủy sư của ta à?"
Nhược Thủy cả ngày ở trong Thiên Hà.
Nàng căn bản không tiếp xúc được với bên ngoài, Thiên Đình cũng sẽ không để nàng tiếp xúc với người ngoài.
"Là con trai ta đấy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận