Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 756:: lấy tay đều ép không xuống kích động

Chương 756: Lấy tay đều ép không xuống kịch động
Thấy đối phương thái độ còn tính là không tệ, tộc trưởng Hồ ly đỏ thở phào nhẹ nhõm, mặc dù biết mình bây giờ có thân phận Tiệt giáo, đi lại ở tam giới không cần giống như trước kia phải che đậy, nhưng trên đường đến khó tránh khỏi lo lắng sẽ bị lột da. Hiện tại xem ra, hẳn là không có lo lắng về mặt này.
Tộc trưởng Hồ ly đỏ lập tức cười một tiếng, nói: “Trước cám ơn đạo hữu, tiền bối gì cũng không cần, lạ quá sinh phân, nếu đạo hữu không chê, ta có học qua một chút đạo Âm Dương hòa hợp.”
Phác Đạo Tử: “Trán…”
Dù là kinh nghiệm đầy mình, lời này hắn cũng không biết làm sao đáp lại.
Nghe nói Yêu tộc trời sinh tính phóng đãng không bị trói buộc, nhưng mà mới gặp mặt đã nghiên cứu thảo luận đại đạo Âm Dương có phải là hơi quá mức không.
“À… Lão đạo từ nhỏ tu trì ở đạo quán, tùy tiện không gần nữ sắc.”
“Tùy tiện?”
Dao Nhi lúc này bỗng nhiên nổi hứng.
Hai mắt to tròn trịa của nàng đầy vẻ hiếu kỳ.
Phác Đạo Tử càng lúng túng hơn: “Khụ khụ, người có khi lỡ tay, lúc còn trẻ xuống núi thu yêu bị lừa qua.”
“À, cái này ta hiểu, trước thổi một ngụm khói mê hồn, sau đó…”
“Tiền bối xin đừng nói.”
Phác Đạo Tử không muốn Dao Nhi giúp hắn nhớ lại chuyện cũ năm xưa.
Tộc trưởng Hồ ly đỏ thấy cảnh này, không nhịn được cười: “Ha ha, Đạo Trưởng ngược lại là người thú vị, Dao Nhi ngươi đừng nói nữa, nói thêm nữa chắc Đạo Trưởng lần sau không dám đến đâu.”
Dao Nhi đành phải im miệng, giận dỗi nhìn tộc trưởng Hồ ly đỏ.
“Vậy nếu không có việc gì, ta xin đi trước.”
Nói xong, Phác Đạo Tử liền bỏ đi.
Lúc đầu hắn đến tiếp đãi, cũng là mang theo vài phần dò xét.
Nhưng tình huống trước mắt, hắn thiếu chút nữa không có nói ra câu "Yêu nghiệt, đừng có làm loạn đạo tâm của ta", thật sự không tiếp tục ở được nữa, đám yêu nữ Tiệt giáo này sao từng người đều càn quấy vậy, bộ xương già này của hắn thật là không chịu nổi.
Hắn vừa đi, Dao Nhi đã không nhịn được.
“Làm gì dọa hắn chạy?”
“Tuy không có gì đáng ngại, nhưng có người nhìn chằm chằm chung quy cũng vướng víu.” Tộc trưởng Hồ ly đỏ nói: “Bất quá, chuyện của chúng ta dù sao vẫn là phải dựa vào quan hệ của hắn, cho nên lần sau gặp mặt phải khách khí một chút.”
Hai người vừa nói chuyện, một bên đi dạo trong sân.
Cái sân này thật là lớn, cũng thật hoa lệ, Nhân tộc luôn có thể tạo ra những thứ đồ tốt này.
Đến buổi chiều, quốc vương khoan thai tới chậm.
Hắn cố ý.
Tộc trưởng Hồ ly đỏ cũng không để ý, mặt đầy nhiệt tình nghênh đón.
Từ rất xa, quốc vương đã thấy một dáng vẻ yểu điệu của hồ ly mị tử đang hướng phía hắn đi đến, một cái nhíu mày một nụ cười đều rất quyến rũ, vòng eo uyển chuyển càng làm người ta m·uốn c·hết.
Hắn già kịch động.
Nhưng dù sao cũng là quốc vương, vì chính sự, hắn vẫn là dùng tay đè xuống sự kịch động.
“Tiên sư đường xa mà đến, bản vương không nghênh đón từ xa, sai sót sai sót.”
“Đại vương quá lời rồi.”
Tộc trưởng Hồ ly đỏ ngữ khí ôn nhu, má lúm đồng tiền như hoa.
Một đôi mắt rung động lòng người nhìn thẳng quốc vương, trong mắt toàn cảnh quyến rũ.
Chỉ một câu, một ánh mắt, quốc vương phát hiện mình không kìm được sự kịch động.
“Khụ khụ, chúng ta hay là vào nhà bàn đi.”
Hắn lúng túng ho khan hai tiếng.
Yêu quái Tiệt giáo đến quả thật đòi mạng người.
Dao Nhi lúc này ngoan ngoãn đi theo sau lưng tộc trưởng Hồ ly, lần này nàng đến chủ yếu là quan sát, xem tộc trưởng Hồ ly đỏ làm cách nào mà giải quyết quốc vương một cách dễ dàng.
Nhưng lúc này nàng cảm giác có vẻ không có gì để xem.
Vị quốc vương này vừa đối diện đã thiếu chút nữa giơ tay đầu hàng, thật sự không có độ khó.
Mấy người vào phòng.
Ngồi xuống.
Quốc vương nhấp một ngụm trà, bình ổn tâm tình.
“Mục đích của tiên sư chuyến này, ta đã nghe đạo trưởng nói qua, chỉ là pháp khí kia hiệu quả thật sự có thần kỳ như vậy sao?”
Lâm Phóng đưa yêu quái Tiệt giáo đến trước đó, đã cùng Thái Ất Chân Nhân chào hỏi, đích thân hắn mở lời, Thái Ất Chân Nhân đương nhiên là mở rộng cửa cho qua.
Tử đệ Xiển Giáo đều sẽ hỗ trợ.
Trước khi các nàng đến, Phác Đạo Tử đã nói qua một chút nội dung cho quốc vương.
“Đương nhiên, đây chính là nghiên cứu của phó giáo chủ chúng ta.” Dao Nhi lúc này chen lời nói.
“Dao Nhi, không được vô lễ.”
Tộc trưởng Hồ ly đỏ quát lên một tiếng.
Lúc này quốc vương mới chú ý tới cô bé có nhan sắc xinh đẹp này.
Trước đó vào xem thưởng thức vẻ đẹp của tộc trưởng Hồ ly đỏ quá, căn bản không để ý bên cạnh còn có một đại mỹ nữ chưa nảy nở a.
“Vị này là…”
“Là đồ đệ của ta, lần này mang ra ngoài lịch luyện.”
Tộc trưởng Hồ ly đỏ giải thích.
Quốc vương gật đầu, nhưng ánh mắt vẫn không rời khỏi người Dao Nhi.
Gã già này, thật sự là khó mà chống đỡ, còn cô bé này dường như lại vừa vặn, nếu như có thể cùng hồ yêu trong truyền thuyết phân cao thấp, chẳng phải là chuyện sung sướng nhất trên đời?
Chỉ là... phải cẩn thận đừng để hút khô.
"Vậy thì thế này, nếu vị cô nương này đã nói như vậy, chẳng bằng cho bản vương xem thử một lần?"
"Xem thì xem."
"Ha ha ha, tốt, vậy chúng ta đổi một chỗ rộng rãi hơn đi."
Nghe vậy, quốc vương lập tức cười ha hả.
Nhưng lúc này Phác Đạo Tử cùng tộc trưởng Hồ ly đỏ đều hơi nhíu mày, cả hai đều nhìn ra tâm tư của quốc vương.
Đi đến một diễn võ trường rộng lớn, Dao Nhi hưng phấn móc ra một pháp khí từ trong ngực, sau đó cẩn thận cho quốc vương xem cách dùng một lần.
Sau khi kết thúc, vẫn không quên thêm một câu: “Thế nào? Lợi hại chứ?”
Nàng cũng nhìn ra ý của quốc vương.
Đã như vậy…thì không bằng làm theo ý hắn.
Quốc vương không hề nghi ngờ gì, tiến lên hai bước, bắt đầu loay hoay pháp khí, nhưng làm thế nào cũng không quen tay.
Dao Nhi thấy thế, đành phải tiến lên giúp đỡ.
Quốc vương rất vui vẻ.
Dao Nhi cũng rất vui vẻ.
Chỉ cần xong việc với quốc vương, đơn đặt hàng còn không phải là chuyện vài phút.
Nhưng ngay lúc này, tộc trưởng Hồ ly đỏ đi đến, cười nói: "Đại vương, có một việc ta muốn cùng ngài nói trước."
Quốc vương hơi nghi hoặc: "Chuyện gì?"
"Để tránh hiềm nghi, chúng ta sẽ không dùng sắc đẹp để bán hàng cho ngài."
Hồ tộc tiến đến Tây Ngưu Hạ Châu, muốn phá hủy vài vương quốc, thật dễ như trở bàn tay, cho nên Lâm Phóng yêu cầu các nàng điều thứ nhất là không được dùng pháp thuật khi làm ăn, thứ hai là không được có bất kỳ tiếp xúc thân thể nào với khách hàng.
Đương nhiên trừ khách hàng ra, các nàng muốn làm gì cũng được.
Lâm Phóng hiểu rõ tính cách đám yêu quái này, muốn cấm là tuyệt đối không thể.
Phác Đạo Tử có chút bất ngờ.
Nhưng hắn cũng tiến lên mấy bước: “Đại vương, bần đạo cũng nghĩ như vậy.”
Tiệt giáo đến bán đồ, Xiển giáo sẽ tạo điều kiện hết mức, nhưng lại không muốn bồi dưỡng đối thủ, bây giờ Tiệt Giáo chủ động yếu thế, Phác Đạo Tử đương nhiên muốn ra mặt.
Quốc vương tuy trong lòng không thích, nhưng nghĩ mình không đắc tội được ai, nên cũng bỏ qua.
Dao Nhi thấy vậy, mặt có chút mất hứng.
Còn tưởng có thể ăn thịt rừng cao cấp, kết quả lại mất vui một phen.
“Đại vương, chúng ta hay là tiếp tục nói chuyện làm ăn đi.”
“Được thôi.”
Quốc vương cũng thật sự muốn làm ăn.
“Vật này đúng là thần kỳ, nếu sản lượng lớn, giá cả phù hợp, ngược lại có thể trang bị cho toàn quân.”
“Nhưng mà uy lực này quả thực hơi nhỏ, không biết có cách nào giải quyết không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận