Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 843:: gan trâu khuẩn

Chương 843: Gan trâu khuẩn. Khuẩn Yêu đối với hai người bọn hắn nói chuyện nghe được là kiến thức nửa vời, nhưng nhìn ra Lâm Phóng hai người bọn họ đều là yêu quái có dã tâm. Nghĩ đến đây, Khuẩn Yêu cảm thấy tương lai tốt đẹp hơn. “Đúng rồi, còn chưa hỏi ngươi tên gì?” “Ta không có tên.” Khuẩn Yêu trả lời một câu. “Ta sinh ra ngay tại chỗ này, qua đại khái mấy ngàn năm mới sinh ra linh trí.” “Nhưng linh trí đối với ta mà nói cũng không có ích lợi gì, ta phần lớn thời gian đều là sinh trưởng, đi ngủ, đến thời gian thì sinh sôi một chút hậu đại, về sau cảm thấy phiền phức dứt khoát ngay cả sinh sôi cũng bớt đi.” “Ngơ ngơ ngác ngác sinh hoạt, yêu lực cùng linh trí một chút xíu tăng trưởng, nhưng xưa nay chưa từng rời khỏi nơi đó.” “Ta không cần tên.” Nó hoàn toàn dựa vào thời gian từng chút một chồng chất lên tu vi. “Ngươi không nghĩ tới rời đi sao?” “Không có.” Khuẩn Yêu rất thành thật trả lời: “Ta sinh ra ở nơi đó, sinh trưởng ở nơi đó, hơn nữa đã qua rất nhiều năm, ở nơi đó có mọi thứ ta cần, ta tại sao phải rời đi chứ?” “Rời đi chẳng qua là đổi chỗ khác sinh sống, ở đâu mà chẳng giống nhau?” Lâm Phóng có chút không biết nói gì. Tam quan của Khuẩn Yêu có lẽ là thứ kỳ quái nhất hắn từng gặp. Các yêu quái khác trong tính cách dù sẽ giữ lại một chút đặc điểm thời kỳ dã thú, nhưng cũng có thể thấy một số đặc tính của người, nhưng Khuẩn Yêu khác biệt, tính cách của nó hoàn toàn không có đặc tính của người, mà so với dã thú, lại càng giống thực vật. “Vậy bây giờ ngươi đi ra, ta đặt cho ngươi một cái?” “Có thể.” Khuẩn Yêu gật đầu. Nó thật sự cần thích ứng một chút với hoàn cảnh mới. “Đúng rồi, còn chưa hỏi ngươi là nấm gì?” “Ta là gan trâu khuẩn.” “À.” Lâm Phóng nghĩ nghĩ, nói ra: “Vậy ngươi cứ gọi Quân Đại Lực đi!” Tôn Ngộ Không nghe cái tên này, khóe miệng không nhịn được co giật: “Quân Đại Lực? Họ tốt như vậy, sao lại ghép với cái tên này?” Lâm Phóng: “Cái này ngươi không hiểu rồi, tên tiện dễ nuôi.” Tôn Ngộ Không: “……” Quân Đại Lực ngược lại là không quan trọng. Đối với tên, hắn thật sự không quan trọng. Chờ trở lại Thiên Đạo Giáo sau, mấy yêu quái phụ trách bên này đến, nhìn thấy bên cạnh hai người bọn họ có thêm một yêu quái, đều có chút hiếu kỳ. Lâm Phóng: “Đây là đồng bọn mới gia nhập của chúng ta, tên là Quân Đại Lực, tạm thời cứ ở lại nơi này.” Có yêu quái tiến lên, mang Quân Đại Lực đi. Mấy ngày kế tiếp, Lâm Phóng cùng Tôn Ngộ Không cũng không có ý định rời đi. Tôn Ngộ Không cứ ở lại phân bộ nơi này, hơn nữa bắt đầu đặc huấn cho Khuẩn Yêu. Ban đầu Khuẩn Yêu còn rất kích động. Đừng nói quá trình đặc huấn như thế nào, Yêu tộc Đại Đế tự mình đặc huấn cho hắn, chuyện này bản thân nó đã có trọng lượng lớn, nói ra có thể thổi cả đời, hơn nữa còn giúp hắn đứng vững gót chân trong Yêu tộc. Thế nhưng ngay sau đó, hắn liền hối hận! Tôn Ngộ Không huấn luyện, thật sự không phải là việc của người...không phải yêu làm. Từ tu luyện bắt đầu, Tôn Ngộ Không chính là một con khỉ nghiêm khắc kiềm chế bản thân. Mà hắn làm sư phụ, tự nhiên cũng kế thừa loại truyền thống này, thậm chí còn hơn chứ không kém. Đừng nói Khuẩn Yêu, Lâm Phóng nhìn còn thấy kinh sợ. Quá tàn bạo!! Nhưng hiệu quả vẫn rất tốt, thời gian có mấy ngày ngắn ngủi, Khuẩn Yêu đã có tiến bộ rõ rệt. Vấn đề lớn nhất của Khuẩn Yêu hiện nay chính là căn cơ của hắn thật sự quá kém, ở dưới đất nhiều năm như vậy nó chưa từng tu luyện đàng hoàng, pháp thuật lại càng dốt đặc cán mai, cũng chỉ thiên phú thần thông dùng tốt hơn một chút. Mà Tôn Ngộ Không mặc kệ là lý luận hay là thực tiễn đều rất không tệ. Lại qua mấy ngày. Sáng sớm. Lâm Phóng ngáp vừa mở cửa. Sau đó hắn liền thấy một bóng người từ bên ngoài chạy vào. “Thứ gì vậy?” Cái này làm Lâm Phóng giật mình. Nhìn kỹ thì là Khuẩn Yêu. Lúc này hắn đã tốt hơn trước nhiều, ít nhất đã có vài phần hình người, không giống trước kia nhìn như người rơm kết bằng dây thừng nữa. “Ngươi đến chỗ ta làm gì?” “Trốn một chút.” Khuẩn Yêu mặt đầy sợ hãi. Lâm Phóng lập tức hiểu ra: “À! Ta hiểu ngươi rồi.” Khuẩn Yêu nghe lời này, trực tiếp khóc oà, khóc rất to. “Phó giáo chủ, ta cũng không phải là không thể chịu khổ, nhưng không ai ác như giáo chủ vậy cả, ta dạo này chưa hề nghỉ ngơi, mở mắt ra toàn là sách vở.” “Giáo chủ đây là muốn tốt cho ngươi mà.” Khuẩn Yêu nghe cái này thì càng khóc dữ dội hơn. “Dạo này ta thậm chí ngủ không được, chưa học thuộc đã phải luyện, luyện xong rồi lại học thuộc.” Lâm Phóng nhìn hắn cái bộ dáng bị tra tấn đến sắp không xong. “Ủng hộ, ta tin ngươi.” Khuẩn Yêu: “……”. Không bao lâu. Cửa phòng Lâm Phóng lại vang lên. Mở cửa. “Yêu đâu?” “Bên trong.” “À.” Sau đó Lâm Phóng nghe thấy phía sau lưng truyền đến một tiếng kêu thảm thiết đau đớn. Khuẩn Yêu sợ đến không giữ được hình người, hai đầu xúc tu quơ loạn tùy ý, quấn lấy những chỗ nào có thể bám được xung quanh. Nhưng cũng chẳng có tác dụng gì. Tôn Ngộ Không kéo nó đi như kéo một con chó chết, rồi lôi ra ngoài. Lâm Phóng còn hướng theo bóng lưng của hai người bọn họ phất tay: “Ủng hộ, ta tin tưởng ngươi nhất định có thể!!” Và đáp lại hắn là tiếng kêu thảm thiết của Khuẩn Yêu. “Đừng mà a!!” Lại qua mấy ngày. Tôn Ngộ Không nhìn Khuẩn Yêu đã sắp kiệt sức, gãi đầu: “Hay là chúng ta đổi phương pháp dạy.” Nghe thấy câu này, Khuẩn Yêu vốn không còn chút sức lực lập tức tỉnh táo hẳn. “Giáo chủ, ngươi, ngài rốt cuộc cũng có chút lương tâm…… Khụ khụ! Chúng ta đổi cách dạy nào?” “Căn bản của ngươi cũng gần được rồi, cũng nên động đậy tiêu hóa một chút.” Khuẩn Yêu: “???” Hắn nghe không hiểu. “Như thế này, ngươi đánh ta đi, chỉ cần ngươi qua được một chiêu của ta, ta sẽ cho ngươi nghỉ hai ngày, hai ngày này ngươi muốn làm gì thì làm.” Khuẩn Yêu lập tức kích động: “Thật sao?” Hai ngày nghỉ! Đây quả thực là một hạnh phúc không dám nghĩ tới. “Đương nhiên.” Phụt! Một chiếc xúc tu đâm xuống phía sau lưng Tôn Ngộ Không. Nhưng không phá phòng được, còn Khuẩn Yêu thì bị Tôn Ngộ Không một chưởng nhấn trên mặt đất, trực tiếp đánh về nguyên hình. “Ta dạy ngươi bài đầu tiên, khi đối mặt với địch nhân mạnh hơn nhiều, nhớ kỹ, tuyệt đối không được vờ ngơ ngác.” Khuẩn Yêu: “……” Hắn không nói gì, bởi vì hắn bị đánh ngất xỉu rồi! Bất quá rất nhanh hắn đã tỉnh. Mở mắt ra. Tôn Ngộ Không đang dùng pháp thuật trị liệu cho hắn, thấy hắn tỉnh, Tôn Ngộ Không cười toe toét: “Ngươi tỉnh rồi à, yên tâm đi, ngươi không sao cả, rất nhanh có thể sinh long hoạt hổ thôi.” Khuẩn Yêu còn có chút mơ màng. Sau đó hắn liền thấy Tôn Ngộ Không rút tay lại: “Vậy tiếp tục nào.” Nghe câu này Khuẩn Yêu rõ ràng rùng mình, sau đó thân thể vô thức chạy về phía sau. Bụp! Khuẩn Yêu lại bị một chưởng vỗ xuống đất. Tôn Ngộ Không vẫn nhe răng, vẫn đang cười, nhưng nụ cười của hắn đã không còn hiền lành như vừa rồi, chỉ còn toàn sự tàn nhẫn và chiến ý. Trong mắt Khuẩn Yêu, lúc này Tôn Ngộ Không đơn giản là Ác Ma.
Bạn cần đăng nhập để bình luận