Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 242:: vật siêu chỗ đáng giá pháp trượng

Chương 242: Vật phẩm siêu đáng giá, pháp trượng
"Chỉ là mua đồ thôi sao?"
"Hắc hắc, cũng muốn bán một ít, nhưng mà ta Hoa Quả Sơn thực sự không có nhiều đồ để lấy ra. Nếu bàn về chủng loại sản vật, thì người Nhân tộc làm đồ đa dạng hơn." Lâm Phóng khéo léo vuốt đuôi nịnh bợ.
Quốc vương rất nhạy bén nắm bắt được ý trong lời nói của hắn: "Vậy xem ra ngươi thực sự có đồ muốn bán?"
Lâm Phóng gật đầu nhẹ. Hắn cũng không giấu diếm, trực tiếp lấy từ trong túi trữ vật ra bộ pháp trượng Harry Potter do bộ luyện khí chế tạo trước đó.
"Quốc vương xem thử, đây là sản phẩm nghiên cứu gần đây của Hoa Quả Sơn ta."
"Tuy không phải là đồ vật gì đặc biệt tốt, nhưng ít nhiều cũng có chút tác dụng, chắc cũng không khó để gây sự chú ý."
Hắn đưa pháp khí cho người hầu, người hầu đang đưa lên cho quốc vương xem.
Sau khi nhận lấy, quốc vương cẩn thận xem xét pháp trượng trước mặt. Có thể thấy trên đó khắc những phù văn huyền diệu, nhưng tác dụng cụ thể thì không rõ.
"Đây là cái gì?" Hắn nhìn Lâm Phóng.
Lâm Phóng cười nói: "Quốc vương có thể rót linh lực vào thử, đây là pháp khí công kích do Hoa Quả Sơn dốc hết tâm huyết nghiên cứu, có hiệu quả khuếch đại công hiệu."
Quốc vương rót vào một đạo linh lực. Theo linh lực rót vào, phù văn trên pháp trượng dần sáng lên. Khi linh lực hội tụ đến viên linh thạch trên đỉnh pháp trượng, linh thạch tỏa ra ánh hào quang rực rỡ, sau đó một quả cầu lửa rất lớn xuất hiện từ trên pháp trượng, lao về phía trước.
Cuộc tấn công bất ngờ khiến thái tử giật mình. Quả cầu lửa chỉ rơi xuống đất, dù nổ ra một cái hố lớn nhưng không có ai bị thương. Sau đó, hắn tức giận nhìn Lâm Phóng.
"Tiểu tử, ngươi lại mang theo thứ nguy hiểm như vậy trong người?"
"Ngươi có ý gì?"
"Ta thấy ngươi là muốn hãm hại phụ vương, phụ vương người mau đuổi tên này ra khỏi hoàng cung đi, lũ yêu quái này không thể tin được!" Thái tử lo lắng nhìn quốc vương.
Quốc vương lại rất hứng thú nhìn pháp trượng trong tay, đối với lời của thái tử chỉ xua tay.
"Thứ này giá bao nhiêu?"
"Cái này......" Lâm Phóng cười hề hề nói: "Khó mà nói."
Chuyện này sao có thể nói ra được, nói chẳng phải sẽ bị ép giá sao? Người làm ăn có chút đầu óc sẽ không nói thành bản ra như vậy.
Quốc vương cũng biết mình lỡ lời: "Ha ha, ta không có ý đó."
Hắn cười ha hả hỏi: "Ý ta là, thứ này có thể sản xuất hàng loạt không?"
Thứ này không cần nhiều linh lực mà uy lực lại tốt. Nếu có thể sản xuất hàng loạt, trang bị cho một đội quân thì tương đương với việc có một đội pháo binh di động.
"Sản xuất hàng loạt không thành vấn đề, kỹ thuật đều đã tương đối thành thục."
Nghe vậy, quốc vương càng thêm hưng phấn. "Vậy trẫm có thể đặt trước một lô không?"
"Đương nhiên có thể." Lâm Phóng không hề nghĩ ngợi đã đồng ý. Pháp trượng này vốn là đồ bỏ đi của bộ luyện khí. Nếu có thể mở ra một thị trường ở Nhân tộc, coi như tìm được cơ hội phát triển thứ hai.
"Quốc vương định đặt bao nhiêu?"
Thấy vậy, thái tử lập tức nói: "Phụ vương sao có thể làm ăn với Hoa Quả Sơn chứ?"
Hắn thật sự không biết quốc vương đang nghĩ gì. Đối với việc mậu dịch với Hoa Quả Sơn đã không cự tuyệt, lại còn muốn làm ăn, nếu để Hoa Quả Sơn lớn mạnh thì không phải là chuyện tốt cho Ngạo Lai Quốc.
Quốc vương lại chỉ trừng mắt nhìn hắn một cái. Thái tử lập tức im lặng.
"Các ngươi định giá bao nhiêu?" Quốc vương tiếp tục hỏi.
Đó là một câu hỏi hay. Lâm Phóng đã từng hỏi qua, thứ này không tốn kém, chỉ cần chưa đến hai viên linh thạch hạ phẩm là có thể làm được. Nguyên vật liệu và công nghệ cũng không quá phức tạp. Nếu bán ra ngoài thì đương nhiên không thể bán giá hai viên linh thạch được, vậy chỉ có thể tăng gấp nhiều lần.
Lâm Phóng giơ ba ngón tay.
"Ba mươi linh thạch hạ phẩm ư, giá cả có hơi đắt, có thể rẻ hơn một chút không? Nếu giá cả hợp lý thì ta có thể mua nhiều."
Lời của quốc vương làm Lâm Phóng định nói mà lại thôi.
"Ba mươi linh thạch??"
"Trán..." Trên mặt Lâm Phóng đầu tiên là kinh ngạc, sau đó khó xử, cuối cùng là bất đắc dĩ.
"Quốc vương à, giá này là không thể giảm được nữa, đây là giá hữu nghị rồi, ngài xem công nghệ này, thủ pháp điêu khắc này đều không rẻ."
"Chúng ta còn tặng kèm một viên linh thạch nữa."
"Mặt khác, pháp trượng này dù là người bình thường không có linh lực cũng có thể kích hoạt, tuyệt đối là hàng siêu đáng giá." Lâm Phóng cau mày, nhìn quốc vương.
Hắn ra vẻ như bán với giá ba mươi linh thạch là lỗ vốn lắm. Nhìn biểu hiện của hắn, ai có thể ngờ thứ đồ chơi này chi phí chưa đến hai viên linh thạch hạ phẩm, thậm chí học viên bộ luyện khí tùy tiện tốn chút thời gian là có thể chế tạo ra. Bộ luyện khí hiện tại còn dùng pháp trượng loại này làm bài tập cho học viên.
"Không cần linh lực cũng có thể kích phát?" Quốc vương lập tức hứng thú: "Ngươi biểu diễn thử một lần, nếu đúng vậy, ta mua 100... Không, một nghìn cây."
Lâm Phóng liền đi đến bên cạnh quốc vương. Người hầu bên cạnh muốn ngăn lại nhưng bị quốc vương chặn lại.
"Quốc vương ngài nhìn chỗ này." Lâm Phóng cầm pháp trượng lên, chỉ vào một cái nút trên pháp trượng, rồi nhấn xuống trước mặt mọi người, một tia sáng từ linh thạch tỏa ra.
Linh lực trong linh thạch kích phát phù văn, trên pháp trượng cũng lập tức xuất hiện một quả cầu lửa. Pháp trượng này vốn dĩ được bắt chước theo súng của kiếp trước. Lúc đầu, Lâm Phóng muốn làm súng laser của thế giới tương lai, nhưng bộ luyện khí lại làm ra pháp trượng Harry Potter, nhưng cơ chế cò súng vẫn được giữ lại.
"Sau khi năng lượng trong linh thạch dùng hết, có thể tháo ra, thay thế." Lâm Phóng tiếp tục giới thiệu.
Quốc vương mắt sáng rực lên. Thiết kế này quá tuyệt vời, đơn giản vượt xa thời đại này. Ông ta chưa từng thấy loại pháp khí nào có thể nghĩ ra việc dùng năng lượng trong linh thạch kích phát phù văn, để người bình thường không có chút linh lực cũng có thể có sức mạnh của tu sĩ.
Hơn nữa, nếu là tu sĩ sử dụng thì linh thạch khảm nạm có thể phóng đại năng lượng, giúp một đạo linh lực phát huy ra uy lực của mấy đạo. Đáng quý hơn cả là thiết kế thân thiện khi có thể tháo linh thạch, như vậy không cần lo linh thạch hết năng lượng mà khiến pháp trượng mất tác dụng.
Quả thực là hàng tốt giá rẻ. Giá ba mươi linh thạch thật sự quá hời, chắc chắn là hàng tốt giá rẻ, tuyệt đối đáng đồng tiền.
"Ba mươi linh thạch, ngài không mua là thiệt, mua rồi cũng không bị lừa đâu."
"Quốc vương còn muốn cân nhắc sao?" Lâm Phóng thấy quốc vương đã động lòng, lập tức tranh thủ khi còn nóng.
Quốc vương nghe xong gật đầu: "Không cân nhắc nữa, một nghìn cây... Không! Một vạn cây, cho ta một vạn cây, ta muốn trang bị cho toàn quân, tất cả bộ đội tinh nhuệ, mỗi người một cây!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận