Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 560:: luôn cảm thấy có chim muốn nạy ra lão nương góc tường

Chương 560: luôn cảm thấy có con chim muốn nạy góc tường của lão nương Phục Hi ánh mắt phức tạp nói: "Chúng ta Nhân Hoàng đã là sản phẩm bị đào thải của thời đại, cũng đừng vì thế giới này làm loạn thêm, thiên tử mặc dù không bằng người hoàng, nhưng nói tóm lại cũng tốt."
Nữ Oa nổi giận nói: "Có gì tốt?"
Nhân Hoàng khi xưa, đó là chủ nhân thiên hạ. Trong bốn biển, không ai dám không theo. Làm chủ nhân nhân gian, địa vị Nhân Hoàng có thể ngang hàng với Thiên Đế. Nhưng người làm hoàng như vậy quá mạnh mẽ, bất lợi cho Thiên Đế thống trị, mà bây giờ thiên tử đã tốt hơn nhiều rồi, từng người tự xưng là con trai của Thiên Đế, ngoan ngoãn không thể tả.
"Nói thẳng ra là, chẳng phải do Ngọc Đế tính toán cả sao."
Phục Hi: "Lời này của ngươi có vẻ sai rồi, Ngọc Đế văn thao võ lược không giả, nhưng chuyện này hắn chẳng qua chỉ là thuận nước đẩy thuyền mà thôi, kẻ tính toán nhân đạo thực sự là Thiên Đạo."
Nữ Oa: "Thiên Đạo?"
Phục Hi gật đầu nói: "Nhân đạo trỗi dậy, uy hiếp đến Thiên Đạo."
Nhân Hoàng theo một ý nghĩa nào đó đại biểu cho nhân đạo. Mà nhân đạo trỗi dậy đã thành kết cục đã định. Cho nên Thiên Đạo liền mượn tay Ngọc Đế, đoạn tuyệt Nhân Hoàng, hóa thành thiên tử. Nhân đạo không có Nhân Hoàng, giống như rắn mất đầu. Ngọc Đế chẳng qua là thuận nước đẩy thuyền, dù sao hắn nhìn mấy người hoàng kia cũng chẳng vừa mắt, từng tên phàm phu tục tử, thế mà ở trên địa vị ngang hàng với hắn, dựa vào cái gì?
"Vả lại, Thiên Đạo, Địa Đạo, Nhân Đạo."
"Nhân đạo trỗi dậy, nhưng Nhân Hoàng đã tuyệt."
"Địa Đạo căn bản không dám xuất thế."
"Mấy vạn năm này của ngươi, lẽ nào không cảm thấy có gì đó ẩn bên trong sao?"
Nữ Oa cẩn thận suy nghĩ một chút. Trước đây nàng thật sự không nghĩ tới, nhưng trải qua lời Phục Hi nói, nàng mới tỉnh ngộ ra, xem ra Thiên Đạo không cho phép có kẻ nào uy hiếp nó, cho nên đối với nhân đạo và địa đạo tiến hành chèn ép.
"Không ngờ Thiên Đạo xem qua thì vô hại, mà tâm cơ đen tối đến thế."
Phục Hi: "Nó không đen, Hồng Hoang cũng không phải nó quản."
Hai người bọn họ nói chuyện một lúc, đã có thể thấy hình dáng Bắc Câu Lô Châu. Ngay lúc hai người đặt chân lên Bắc Câu Lô Châu, quỷ xa từ đằng xa bay tới, nhìn thấy Phục Hi phía sau, ánh mắt trong nháy mắt sáng lên, như fan hâm mộ nhìn thấy thần tượng.
"Phục Hi tiền bối, sao ngài lại tới đây?"
Phục Hi có chút nghi hoặc nhìn quỷ xa: "Ngươi là?"
"Quỷ xa mà, ngài không biết ta sao?"
"Nhớ năm xưa Thiên Đình Thượng Cổ mới thành lập, Thái Nhất Thiên Đế từng phái nô gia đi mời hai vị cùng nhau chấp chưởng thiên hạ này, nhưng lúc đó ngài thân mang thiên mệnh, không muốn dính vào, nên đã cự tuyệt."
Phục Hi nghe vậy, lúc này mới nhớ ra.
"Là ngươi à, không ngờ con chim nhỏ ngày trước, giờ đã lớn như vậy rồi."
Quỷ xa thấy hắn nhớ ra, nụ cười trên mặt càng thêm rạng rỡ.
"Tiền bối lần này tới là vì..."
Phục Hi cười nói: "Ta nghe nói các ngươi muốn chọn tân đế, nên tới xem thử, không biết có tiện hay không?"
"Đương nhiên là tiện rồi." Quỷ xa nhiệt tình nói: "Tiền bối vẫn chưa có chỗ ở phải không, có thể ở chỗ ta trước, chỗ ta địa phương rộng rãi, đảm bảo Phục Hi tiền bối hài lòng."
Nữ Oa: "..."
Luôn cảm thấy có con chim muốn nạy góc tường của lão nương.
"Không cần."
"Phục Hi cứ ở Oa Hoàng Cung của ta."
Nữ Oa không cần suy nghĩ liền từ chối, với cái vẻ mặt như hoa đào, dáng vẻ thiên kiều bách mị của quỷ xa, Phục Hi mà vào ở thì chẳng phải dê vào miệng cọp. Bước vào thì còn tinh lực tràn đầy, bước ra là tinh bì lực tẫn mất thôi. Quỷ xa rõ ràng có chút thất vọng.
"Vậy được rồi."
Sau đó quỷ xa liền dẫn họ đi tìm Lâm Phóng và Hầu Ca. Nữ Oa mang theo hai người bọn họ cùng đến Oa Hoàng Cung. Lâm Phóng và Hầu Ca cũng đều ngơ ngác. Sao vừa nãy còn đang yên lành ở bên ngoài, chớp mắt đã đổi chỗ rồi. Nhưng khi hắn thấy rõ hai người trước mặt có thân đuôi rắn, lập tức đoán được thân phận của bọn họ.
"Nữ Oa Nương Nương, ta nhớ ngài muốn chết."
Lâm Phóng trực tiếp kêu một tiếng, tuy lời này của hắn rất giả dối, người sáng mắt nhìn vào liền biết là đang a dua nịnh hót, nhưng ai bảo Nữ Oa Nương Nương lại thích hắn chứ.
"Ngoan." Nữ Oa cười nói.
Sau đó tầm mắt của nàng nhìn về phía Hầu Ca sau lưng Lâm Phóng.
"Vị này là nhi tử của ta, tảng đá nhỏ." Nàng giới thiệu với Phục Hi.
Mà Phục Hi nghe nửa câu đầu, khí tức trên người rõ ràng biến đổi, nhưng khi nghe thấy cái tên tảng đá nhỏ, khí tức lần nữa trở nên vững vàng. Trước đây hắn đã từng nghe Nữ Oa nói qua chuyện về tảng đá nhỏ. Lúc đó hắn cảm thấy rất không thể nào. Đá vá trời loại này theo thời thế mà sinh ra đồ vật, sao có thể tu luyện thành tinh. Không ngờ thật sự có thể. Hắn không khỏi đánh giá Hầu Ca.
Còn Hầu Ca cũng cảnh giác nhìn Phục Hi, từ người nam yêu này, hắn có thể cảm giác được sự nguy hiểm vô tận. Thế là hai người cứ ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, không ai nói lời nào.
Lâm Phóng nhìn một màn này. Không biết vì sao, hắn bỗng nhiên muốn hóa thân thành đội trưởng nhỏ chuyên chọc ghẹo. Mấy người cứ nhìn nhau như vậy, không thấy đầy chất đam mỹ sao? Nhưng rất nhanh, hai người bọn họ đã dời ánh mắt đi, khiến cho tâm tư nhỏ bé của Lâm Phóng hoàn toàn không có cơ hội để thực hiện. Nhưng nếu hắn thật sự làm như vậy, đoán chừng sẽ bị chặt chết mất.
Lúc này Nữ Oa bỗng nhiên rất nghiêm túc nói: "Lần này đem các ngươi đến đây, chủ yếu là do ta bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện rất quan trọng."
Lâm Phóng quay đầu, hiếu kỳ hỏi: "Chuyện gì vậy ạ?"
Nữ Oa nghiêm túc nói: "Nhân đạo đương hưng, yêu đạo khi suy, đây là chuyện Thiên Đạo quyết định."
"Mà chúng ta sẽ để yêu đạo vốn đã suy tàn một lần nữa trỗi dậy."
"Chuyện này Thiên Đạo chắc chắn sẽ không vui."
Đây cũng là điều nàng vừa nghĩ đến. Trên đường Phục Hi nói một câu, khiến nàng nghĩ tới rất nhiều thứ. Nếu Thiên Đạo đã tính kế hết thảy, vậy sao nó lại làm ngơ trước động tĩnh của Yêu tộc bây giờ, có lẽ là đang kìm nén, định cho bọn họ một vố đau. Yêu tộc bây giờ vừa mới có khởi sắc. Nếu mà phải chịu một đả kích lớn, có lẽ sẽ không gượng dậy nổi.
Lâm Phóng cũng trong lòng rùng mình: "Ý Nữ Oa Nương Nương nói là Hồng Quân sẽ đích thân ra tay?"
Nữ Oa lắc đầu: "Cái này cũng không phải là không có khả năng, mặc dù Đạo Tổ sẽ không đích thân đối đầu với chúng ta, nhưng chỉ cần hắn chế ngự Thông Thiên Giáo Chủ, liền có thể khiến Yêu tộc chúng ta vạn kiếp bất phục."
Không có Thông Thiên Giáo Chủ, đến lúc đó hai vị thánh đạo môn thêm hai vị thánh phật môn đồng loạt ra tay. Chết chắc luôn. Đến lúc đó trừ khi có bốn Nữ Oa Nương Nương, nếu không căn bản không cản nổi mất.
Lâm Phóng nhíu mày: "Lần này thực sự không dễ làm."
Tuy nói khả năng Hồng Quân tự mình xuống sân không lớn, nhưng không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, nếu như Hồng Quân cũng giống hắn, vô sỉ như vậy... Ân, vô sỉ như Nữ Oa Nương Nương vậy. Vậy thì chẳng phải là bọn họ xong đời à.
"Nữ Oa Nương Nương, ngài nói chúng ta nên làm gì bây giờ?"
Nữ Oa Nương Nương nhún vai: "Nếu thật sự như thế, thì ta cũng hết cách."
"Nhưng may mà, khả năng kia không lớn."
"Nhưng có lẽ, Thiên Đình tới tấn công chúng ta khả năng vẫn là rất lớn, vả lại nếu như ta đoán không sai, Ngọc Đế rất có thể sẽ gây ra chút chuyện mờ ám trong đại điển kế vị Yêu Đế."
Bạn cần đăng nhập để bình luận