Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 231:: nguyên lai là hai người bọn họ

Chương 231: Thì ra là hai người bọn họ.
Thái tử Ngạo Lai Quốc một mặt phẫn uất bỏ đi.
Lâm Phóng nhìn bóng lưng của hắn, trên mặt lộ ra nụ cười tươi rói. Với chút khí lượng ấy, còn dám ở trước mặt hắn ra vẻ, cũng chỉ là đi sớm, bằng không nói thêm hai câu nữa, Lâm Phóng đã muốn mở miệng mắng rồi.
"Viện trưởng, tên kia chắc chắn không có ý tốt." Hồ Yêu Vương bỗng nhiên lên tiếng.
"Mặc kệ hắn có ý đồ gì, Hoa Quả Sơn ta lẽ nào lại sợ hắn sao?" Lão hầu tử tự tin nói.
Từ sau khi đánh lui Lục Đại Thánh cùng bảy đại tông môn Nhân tộc, Hoa Quả Sơn đã yên tĩnh một thời gian, giống như cả tam giới đều đã biết bọn họ không dễ chọc, rốt cuộc không ai dám đến trêu chọc bọn họ.
Điều này cũng làm cho lão hầu tử đặc biệt tự tin về Hoa Quả Sơn.
Nhất là cái Ngạo Lai Quốc này tuy là vương quốc, nhưng trong nước lại không một ai ở cảnh giới thần tiên tọa trấn.
Dù cho có người ở cảnh giới thần tiên xuất hiện, thì những người kia cũng đều rời khỏi Ngạo Lai Quốc.
Ngạo Lai Quốc quá yếu.
Mặc kệ bọn họ có âm mưu gì, cũng không gây ra nguy hiểm gì cho Hoa Quả Sơn.
"Không thể nói như vậy, nhỡ đâu lại có chuyện bất ngờ thì sao? Cho nên chúng ta vẫn nên tra một chút trước, tiện thể tìm hiểu một chút thông tin về yêu thú kia."
"Có thể khiến Ngạo Lai Quốc đi tìm đến, thực lực yêu thú kia chắc chắn không thấp." Lâm Phóng vẫn tương đối cẩn thận.
"Vậy ta đi hỏi thăm đám thương đội yêu quái một chút thông tin, chắc là rất nhanh sẽ có tin tức thôi." Hồ Yêu Vương tự tiến cử mình.
"Vậy ta đi báo cáo chuyện này với đại vương." Lão hầu tử cũng nói.
"Vậy ta... đi Đông Hải một chuyến?" Lâm Phóng nhìn hai người tích cực như vậy, cảm thấy lúc này nếu mình không nói gì thì sẽ hơi xấu hổ.
"Cái này tốt."
"Viện trưởng ngươi đi qua, cũng thể hiện thành ý của Hoa Quả Sơn ta."
Hai người đều đồng ý.
Sau đó ba người về Hoa Quả Sơn.
Lão hầu tử mang theo yêu quái cùng vật tư đi tìm Hầu Ca, Lâm Phóng thì đến thủy liêm động, không thấy Hầu Ca, bèn lặn xuống nước trong ao.
Còn Hồ Yêu Vương sau khi trở về thì gọi hai tiểu bối trong tộc, để bọn chúng xuống núi gạt người trong thương hội.
Lâm Phóng lặn xuống một cái liền vào Đông Hải.
Rất nhanh, hắn đã đến Long Cung.
"Ai đấy?" Hai tên quân tôm đứng ở cửa, tay cầm xiên lớn, ánh mắt cảnh giác nhìn hắn.
"Dã yêu ở đâu tới, còn không mau cút đi."
"Long Cung là nơi trọng địa, há lại là chỗ mà loại dã yêu như ngươi có thể đến?"
Sau khi Lâm Phóng hóa hình, cũng không rời khỏi Hoa Quả Sơn, liên quan đến chuyện hắn hóa hình, cũng chỉ truyền trong nội bộ Hoa Quả Sơn, nên đám Thủy tộc này cũng không nhận ra hắn.
"Ta tên Lâm Phóng, là khách quý của Long Vương các ngươi, còn không mau đi bẩm báo." Lâm Phóng liếc hai người một cái.
Hắn bây giờ đã không còn là con tiểu ô quy ngày trước. Khí thế Thiên Tiên vừa phát ra, hai tên quân tôm lập tức cảm thấy mình như bị sóng lớn đập vào người.
Dũng khí của bọn họ trong nháy mắt tan biến hết.
"Tiểu nhân có mắt không tròng, xin tiền bối thứ tội."
"Chúng ta sẽ đi thông báo cho Long Vương ngay, tiền bối xin mời đi theo ta, ta dẫn người vào đại điện."
Lâm Phóng theo hai tên yêu đi vào Long Cung.
Đi qua hành lang san hô tráng lệ, phía trước chính là đại điện Long Cung to lớn, lúc hắn đến thì vừa vặn Đông Hải Long Vương cũng đi ra.
"Vài năm trước từ biệt, không ngờ Lâm Phóng lão đệ bây giờ đã là cảnh giới Thiên Tiên rồi."
"Tốc độ tu luyện của ngươi thật sự có thể t·i·ệ·n s·á·t lão long vương ta."
Không phải sao.
Lúc trước đến còn là Địa Tiên, mà tu vi trong Địa Tiên cũng không được tính là cao.
Trong nháy mắt đã là Thiên Tiên.
Mà trong lòng hắn còn đang lẩm bẩm, huyết mạch gì vậy, Địa Tiên đều không hóa hình, nhất định phải đợi đến Thiên Tiên mới hóa hình, loại phẩm chất huyết mạch này, tam giới cũng không có mấy đâu.
"Ta đều là do may mắn cả, còn lại là nhờ ngày thường chăm chỉ luyện tập."
Hắn đúng là đã rất chăm chỉ mà.
Nếu mà đổi lại người khác, ai mà có nghị lực lười biếng như hắn, ngày ngày lười biếng, ngủ suốt ngày, tu vi sao mà cao cho được.
"Ha ha ha, lão đệ khiêm tốn."
Long Vương cười ha ha, kéo hắn vào đại điện.
Sau khi hai người ngồi xuống, Long Vương cho người mang lên trái cây rượu ngon.
"Lão đệ lần này tới, có phải là lại gặp chuyện gì rồi không?"
Lần trước từ biệt.
Bây giờ Hoa Quả Sơn phát triển không tệ.
Ngay cả Đông Hải Long Vương thường thấy sóng gió cũng chưa thấy thế lực nào phát triển nhanh chóng như Hoa Quả Sơn, quả thực là một kỳ tích.
"Cũng không phải là chuyện gì lớn."
"Chỉ là ta nghe nói dạo gần đây ở Đông Hải có một yêu thú xuất hiện."
"Muốn hỏi Long Vương một chút tình hình, tìm hiểu chút nội tình về yêu thú đó."
Nghe vậy Long Vương nhíu mày.
"Lão đệ hỏi về chuyện này à, chuyện này ta ngược lại có nghe nói, có điều yêu thú kia không dễ đối phó đâu, hai yêu kia t·h·ủ ·đ·o·ạ·n có chút bất thường."
"Nói ra thì không sợ đệ chê cười."
"Ngay cả thủ hạ ta phái đi cũng bị chúng làm cho không ít kẻ phải bỏ mạng."
Vẻ mặt Lâm Phóng cũng nghiêm túc.
Long tộc tuy đã suy tàn, nhưng lạc đà gầy vẫn lớn hơn ngựa béo, Long Cung vẫn có nội tình, Đông Hải Long Cung ở trong tam giới cũng xem như một thế lực có tiếng, huống chi phía sau còn có Thiên Đình che chở.
Yêu quái bình thường không dám tìm Long Cung gây sự.
"Cũng thật là phách lối nhỉ."
"Con rồng kia, vương, có thể tìm ra được nội tình của hai yêu đó không?"
Long Vương lắc đầu.
"Thật xấu hổ."
"Hình dáng của hai yêu này khá kỳ lạ, một con toàn thân màu vàng có một sừng, một con toàn thân màu bạc có hai sừng, hẳn là dị thú, nhưng không biết chân thân là gì."
"Mặt khác bảo bối trong tay hai yêu này cũng rất lợi hại."
Màu vàng, một sừng?
Màu bạc, hai sừng?
Thật là một cảm giác quen thuộc!
"Bảo bối trong tay hai yêu đó, chẳng lẽ không phải là một cái Tử Kim Hồ Lô, một cái ngọc tịnh bình, một sợi dây thừng, một thanh kiếm và một cái quạt lá cọ đấy chứ?" Lâm Phóng nói thẳng ra.
Long Vương ngây người.
"Lão đệ, chẳng lẽ ngươi biết hai yêu quái này?"
Sao lại cảm thấy Lâm Phóng còn hiểu rõ về hai yêu này hơn cả hắn vậy?
Khóe miệng Lâm Phóng giật giật.
Thật đúng là hai tên này.
Hai đồng tử luyện đan của Thái Thượng Lão Quân, Kim Giác Đại Vương và Ngân Giác Đại Vương trong nguyên tác.
Trong trí nhớ, thực lực của hai yêu này cũng không có gì đặc biệt.
Nhưng pháp bảo của chúng thật sự rất lợi hại.
Cái Tử Kim Hồ Lô và ngọc tịnh bình đều là bảo bối tốt để thu người, chỉ cần hô một tiếng là có thể trực tiếp thu người vào trong bình, trong khoảng thời gian ngắn đã có thể hóa thành nước mủ.
Huống chi, còn có thất tinh kiếm, đây chính là vũ khí hộ thân của Thái Thượng Lão Quân.
Hoảng Kim Thằng tuy chỉ là dây thừng thắt lưng của Thái Thượng Lão Quân, nhưng cũng là bảo bối nhất đẳng trong Tam Giới.
Huống chi còn có quạt lá cọ.
Nếu không có Định Phong Châu, Hầu Ca cũng không có cách nào.
Thái Thượng Lão Quân bỏ chút vốn liếng ra, trừ Kim Cương Trạc, có thể tất cả đều bị hai người bọn họ trộm xuống dưới hết rồi.
Có điều sao hai tên này lại đến đây?
"Ta ngược lại có nghe qua."
Lâm Phóng nghiêm túc nói: "Hai yêu này vốn là hai đồng tử luyện đan của Thái Thượng Lão Quân, trộm pháp bảo của Lão Quân xuống giới làm xằng làm bậy, tu vi bình thường, có điều pháp bảo này quả thật khó đối phó."
Bạn cần đăng nhập để bình luận