Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 282:: hiệu trưởng thật là Thần Nhân vậy

Chương 282: Hiệu trưởng thật là Thần Nhân vậy
“Ting! Điểm tích lũy -4.900.000”
“Quang não lắp đặt chương trình đang khởi động, xin mời ký chủ chú ý.”
Hai tiếng nhắc nhở vang lên.
Sau đó, Lâm Phóng còn chưa kịp hiểu, hắn phải chú ý cái gì thì thân thể hắn đã không bị khống chế bắt đầu chuyển động.
Xảy ra cái gì vậy?
Trong lòng Lâm Phóng hoảng hốt.
Cảm giác này giống như lần đầu tiên biết mình xuyên không đến thế giới Tây Du vậy.
Nhưng cơ thể hắn không hề để lộ vẻ bối rối đó ra ngoài.
Giờ khắc này, Lâm Phóng không nói một lời, nhưng ánh mắt vô cùng sắc bén.
Động tác của hắn nhanh chóng thao tác trận bàn, theo động tác của hắn, trận chủ tinh lại nhanh chóng vận chuyển, cả bầu trời tinh hà cũng theo đó lưu chuyển.
“Mọi người nhìn kìa, hiệu trưởng thao tác thuần thục biết bao.”
“Thực sự là thao tác mẫu mực.”
“Đây mới gọi là chuyên nghiệp!!”
Đứng một bên Giải Kiên Cường cùng mấy lão sư của bộ phận trận pháp, nhìn thao tác sắc bén như xúc tu quái của Lâm Phóng, lập tức không ngớt lời khen.
Bọn họ đều là người hiểu chuyện.
Chỉ cần xem qua thao tác này của Lâm Phóng, liền biết hắn khẳng định vô cùng tinh thông đạo trận pháp.
“Hiệu trưởng quả không hổ là người trong nghề.”
Cuối cùng, Giải Kiên Cường đưa ra kết luận.
Lâm Phóng lúc này đã không còn hoảng hốt nữa, nghe những lời bọn họ nói, trong lòng thậm chí còn cảm thấy dễ chịu đôi chút.
Cảm giác này hình như không tệ.
Hệ thống tiếp tục thao tác.
Nó trực tiếp đưa tay từ chỗ khối dẻo nhỏ kia lấy quang não ra.
Sau đó bỏ vào trận thạch ở vị trí mấu chốt.
Giờ phút này, tất cả yêu quái ở đó đều nhìn sang, bọn họ muốn biết Lâm Phóng sẽ làm như thế nào.
Mà Lâm Phóng cũng trở nên chăm chú, hắn cũng muốn biết hệ thống sẽ thao tác như thế nào.
Chỉ thấy hệ thống trực tiếp vỗ mạnh một cái, quang não nhanh như tơ lụa liền bị hắn đập vào trong trận thạch, không gặp một chút trở ngại nào.
Cái này, cái này không có gì sao??
Đây là thao tác gì vậy? Hoàn toàn không hiểu gì cả??
Lâm Phóng vốn tưởng rằng hệ thống sẽ có thao tác tinh diệu gì, hoặc là trực tiếp tung ra tuyệt kỹ kinh thế tuyệt luân, khiến mọi người phải trầm trồ thán phục, đúng kiểu đế hoa chi tú.
Nhưng hệ thống lại cứ vậy hời hợt vỗ kết thúc mọi chuyện.
Đừng nói hắn là người ngoài nghề, mà ngay cả Giải Kiên Cường, và cả đám lão sư bộ phận trận pháp cũng không hiểu gì cả.
Im lặng một lát.
“Ta hiểu rồi, đây chính là đạo lý đơn giản nhất.”
Giải Kiên Cường bỗng nhiên hô lớn một tiếng, thu hút sự chú ý của tất cả yêu quái.
Bọn họ đều nhìn sang.
“Mặc dù nhìn hiệu trưởng chỉ là vỗ nhẹ, nhưng đó chỉ là do trình độ của chúng ta không đủ, mọi người nghĩ lại động tác vừa rồi của hiệu trưởng xem, có phải đặc biệt huyền diệu không.”
“Nhìn như vỗ, nhưng kì thực là ẩn giấu huyền cơ.”
“Hiệu trưởng đây đã đạt đến cảnh giới đạo lý đơn giản nhất, thủ pháp phản phác quy chân rồi.”
Sau khi nghe xong, bọn họ cũng bừng tỉnh đại ngộ.
“Thì ra là thế.”
“Thụ giáo, thụ giáo.”
“Ngọa Tào, sao ta lại không nghĩ tới chứ.”
“Hiệu trưởng thật là thần nhân vậy.”
Bọn họ lại bắt đầu một tràng tung hô.
Lâm Phóng nghe bọn họ nói mà có chút ngại.
Vậy mà còn có thể giải thích như vậy được sao?
Về phần chủ nhân của cơ thể này, hắn hiện tại tuy tạm thời không thể khống chế chính mình, nhưng hắn biết rõ cái vỗ vừa rồi của hệ thống, cũng không có gì huyền diệu cả, chỉ là một cái vỗ bình thường thôi.
Còn việc vỗ đặc biệt huyền diệu thì hoàn toàn là bịa đặt.
Chân chính thần kỳ là hệ thống.
Bất quá đám yêu quái này muốn hiểu lầm, cũng vừa vặn tiết kiệm cho hắn không phải giải thích.
Vừa vặn quá còn gì!!
Mà khi quang não tiến vào trận thạch, trận thạch cũng theo đó phát sáng, và cả linh mạch Hoa Quả Sơn cũng cùng phát sáng.
Lâm Phóng vung tay lên.
Trận kỳ trong tay Giải Kiên Cường bay lên.
Lâm Phóng lại vung tay, những trận kỳ này cũng bay tứ tán, nhưng không phải rơi trước mặt yêu quái nào cả, mà là cắm trực tiếp xuống mặt đất ở Hoa Quả Sơn, lập tức chui vào lòng đất.
“Hiệu trưởng, thao tác này……”
“Không hiểu gì cả.”
Mấy lão sư đều lắc đầu, không hiểu rốt cuộc là đang làm gì.
Bọn họ nhìn sang Giải Kiên Cường.
Lúc này Giải Kiên Cường lộ rõ vẻ tươi cười, giải thích: “Hiệu trưởng quả không hổ là hiệu trưởng, thao tác này thực sự quá thần kỳ.”
Tất cả yêu quái càng thêm tò mò.
Trận kỳ này không cắm vào người mà lại cắm xuống đất, làm sao lại thần kỳ được chứ?
“Chẳng lẽ mọi người không nhìn ra sao, chỗ trận kỳ rơi xuống, chính là các điểm mấu chốt của linh mạch Hoa Quả Sơn đấy?” Giải Kiên Cường nói.
Nghe hắn nhắc nhở như vậy, tất cả yêu quái mới chợt hiểu ra.
Quả đúng là vậy.
Trước đó vì kết nối linh mạch Hoa Quả Sơn với Chu thiên tinh đấu đại trận, bọn họ đã khảo sát toàn bộ hướng đi của linh mạch Hoa Quả Sơn, cho nên rất rõ ràng vị trí các điểm mấu chốt.
Lúc này nghĩ lại, vị trí trận kỳ rơi xuống, đúng là toàn bộ là các điểm mấu chốt.
“Mà lại mọi người phát hiện ra không?”
“Vị trí các điểm mấu chốt trận kỳ này rơi xuống, lại vừa đúng như chỗ mà La Võng Đại Trận của chúng ta bố trí, cái này tuyệt đối không phải trùng hợp.”
Giải Kiên Cường lại nói thêm một câu.
Đám người lại nghĩ thêm một chút, lúc này mới phát hiện ra đúng là như vậy.
“Có thể, cái này có ích gì?”
Giải Kiên Cường: “Tác dụng lớn lắm đấy, mọi người nghĩ xem, chúng ta dùng La Võng Đại Trận để kết nối tất cả linh mạch của Hoa Quả Sơn, nhằm cung cấp năng lượng cho Chu thiên tinh đấu đại trận để nó khởi động.”
“Có thể, La Võng Đại Trận cũng đem linh mạch Hoa Quả Sơn kết hợp thành một chỉnh thể.”
“Trận kỳ này có thể tiếp dẫn tinh thần chi lực, nếu cắm vào vị trí linh khí mấu chốt của La Võng Đại Trận thì......”
Giải Kiên Cường nói đến đây thì dừng lại.
Nhưng mọi người đồng loạt bừng tỉnh, vậy thì tinh thần chi lực sẽ trực tiếp rót vào trong linh mạch.
Vậy chẳng phải là nói, bọn họ có thể dùng linh mạch để chứa tinh thần chi lực.
Thao tác này thật là thần kỳ.
“Ngọa Tào, thao tác này của hiệu trưởng lợi hại quá.”
“Ai nói không phải chứ, quá mức kinh ngạc.”
“Sao mình lại không nghĩ ra nhỉ.”
Đang lúc bọn họ cảm thán thì Lâm Phóng vẫn không hề nhàn rỗi, hắn tiếp tục thao tác, khi trận kỳ cắm vào chỗ linh khí mấu chốt, tinh thần chi lực từ các phó tinh từ từ tụ lại vào linh mạch.
Lâm Phóng thì bắt đầu đánh thức quang não.
Hệ thống: “Tỉnh.”
Quang não: “Đây là đâu? Ta…... Chuyện gì đã xảy ra?”
Nàng chỉ vừa mới lơ đãng một chút thì liền bị cưỡng chế tắt máy, bây giờ mới khởi động lại, đã đến một nơi không biết là đâu.
Hệ thống: “Nơi này là bên trong Chu thiên tinh đấu đại trận, lát nữa ngươi sẽ thích ứng thôi.”
Quang não vẫn còn chút mờ mịt.
Hệ thống cũng không để ý nàng có hiểu rõ tình hình hay không, tiếp tục nói: “Ta đã đưa ngươi cùng trận mấu chốt hợp làm một, ngươi bây giờ không chỉ kết nối với Chu thiên tinh đấu đại trận, mà còn kết nối với La Võng Đại Trận trên mặt đất.”
Trận thạch ở Hoa Quả Sơn vốn dĩ đã là nơi kết nối.
“Ngoài ra, ta đã cắm trận kỳ ở các điểm mấu chốt linh khí, sau này ngươi sẽ phụ trách dẫn tinh lực từ phó tinh vào các điểm mấu chốt, đồng thời duy trì sự vận chuyển hàng ngày của đại trận.”
Nói xong câu đó, hệ thống liền im lặng, tiện tay trả cơ thể lại cho Lâm Phóng.
Lâm Phóng bên này còn chưa hiểu gì thì thấy Giải Kiên Cường cùng bọn họ đã vây quanh với vẻ mặt sùng bái, cứ như chỉ hận không thể cúi đầu lạy luôn, trực tiếp gọi sư phụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận