Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 446:: Thông Thiên Giáo Chủ ngươi mau xuống đây

"Chương 446: Thông Thiên Giáo Chủ, ngươi mau xuống đây"
"Chúng ta thắng rồi?"
"Nói thừa, ngươi không thấy đám Tiên Phật này chạy trốn chật vật thế nào sao?"
"Ngọa Tào, lão tử thế mà lợi hại như vậy!!"
"Quá sướng!!"
Đám yêu quái cảm xúc đặc biệt kích động.
Đây là lần đầu tiên bọn chúng ở chính diện chiến trường, đánh tan tác cả Thiên Đình lẫn Linh Sơn, mà còn là trong tình huống đối phương tung hết chủ lực.
"Có lẽ dưới sự dẫn dắt của Hoa Quả Sơn, chúng ta thật có thể thay đổi vận mệnh Yêu tộc."
"Xin bỏ chữ 'có lẽ' đi, cám ơn!!"
"Hầu Vương, về sau ngươi chính là đại ca của ta, oa ha ha ha!!"
"Về sau lão tử liền tập trung tinh thần đi theo Hoa Quả Sơn, ai dám nói Hoa Quả Sơn không được, lão tử sẽ cho hắn đi đánh một trận với Thiên Đình, đánh được Thiên Đình rồi hẵng nói."
Giờ phút này, trong lòng bọn chúng tràn đầy tự tin.
Cho dù là những Yêu tộc lý trí, lúc này cũng trở nên điên cuồng.
Khi tự tay kéo Thần Tiên, Phật Đà cao cao tại thượng xuống ngựa, cái gọi là Thần Tiên, Phật Đà bất khả chiến bại, cao cao tại thượng đã trở thành trò cười.
Một trận chiến thắng lợi, đủ để thay đổi vận mệnh của một chủng tộc.
Hầu Ca từ trên không hạ xuống.
Hắn thu Kim Cô Bổng lại, chậm rãi đi đến trước thần đàn.
Âm thanh huyên náo cũng im bặt khi hắn đứng trước thần đàn.
Tất cả yêu quái đều lặng lẽ nhìn hắn.
Trong mắt bọn chúng có thêm một loại thần thái gọi là hy vọng, lục tục yêu quái từ trên không đáp xuống, sau đó chỉnh tề quỳ xuống.
Lâm Phóng thấy cảnh này thì vui mừng.
Tuy Nữ Oa đến sớm, nhưng kết quả có vẻ còn tốt hơn, trận này không chỉ đánh nhau, mà còn là thắng lợi áp đảo.
Từ khoảnh khắc Tiên Phật rút quân, Yêu tộc đều đã nằm trong tay Hầu Ca.
Lão hầu tử lúc này càng kích động dị thường.
Hắn chưa từng nghĩ rằng Hoa Quả Sơn lại có ngày trở thành trung tâm của Yêu tộc, đại vương có thể trở thành cộng chủ Yêu tộc, tất cả cứ như mộng ảo.
Hắn không kìm được mà khóc.
Hồ Yêu Vương lúc này cũng khóc, nàng tựa vào trong ngực Lâm Phóng, khóc đến lê hoa đái vũ.
Thỉnh thoảng còn dùng nắm đấm nhỏ đấm vào ngực Lâm Phóng.
Dương Tiễn nhìn bóng lưng Hầu Vương, nhếch miệng cười một tiếng, trong ánh mắt mang theo chút tán thưởng, mặc dù con khỉ này tướng mạo không đẹp, tính cách cũng không ra gì, trí thông minh thì được, nhưng không có tí EQ nào.
Nhưng dù sao cũng là con khỉ mà muội muội của hắn coi trọng.
Thân phận Yêu tộc cộng chủ miễn cưỡng coi như xứng với muội muội hắn.
Dương Tiễn lặng lẽ đứng một bên, lẳng lặng nhìn Hầu Ca, cả người giống như một hiền nội trợ vậy.
Quỷ Xa lúc này cũng mang theo tinh nhuệ Yêu Quốc từ trên không đáp xuống, Họa Đấu còn muốn nói gì đó, nhưng bị Quỷ Xa giơ tay trấn áp, sau đó bọn chúng lặng lẽ tìm vị trí quỳ xuống.
Tất cả yêu quái ngẩng đầu, nhìn bóng lưng màu vàng đang gãi đầu phía trước, cùng chiếc áo choàng màu lửa đỏ.
Hầu Ca gãi đầu, nhìn ba nén hương trước mặt.
Chơi quá trớn rồi!! Hương cháy hết rồi!!
“Trán… hay là ta đổi ba nén hương cho hắn đi, dù sao cũng không nên lãnh đạm Thánh Nhân.”
Hầu Ca có chút không xác định.
Lâm Phóng: “……”
Ngươi cũng biết là không nên lãnh đạm Thánh Nhân à!!
Ngươi đã để Thánh Nhân ở đó bao lâu, hương đều cháy hết rồi, nếu Thông Thiên Giáo Chủ tính tình nóng nảy, khẳng định sẽ đánh cho ngươi răng rụng đầy đất.
Lúc này, trong Tử Tiêu Cung, sắc mặt của Thông Thiên Giáo Chủ đen như nhọ nồi.
Là Thánh Nhân, đây là lần đầu tiên hắn bị xem nhẹ đến vậy.
Thái Thượng Lão Quân và Nguyên Thủy Thiên Tôn bên cạnh thì đều mỉm cười, dù không cười ha ha, nhưng nụ cười trên mặt cũng không ngừng.
“Không ngờ Lâm Phóng tiểu tử này lại cất giấu chiêu Yêu Quốc này.”
Nguyên Thủy Thiên Tôn cảm khái.
Như vậy cho dù không có Nữ Oa, Lâm Phóng cũng có mười phần chắc thắng trận này.
Tiểu tử này quả thật không thể xem thường, đợi sau lần này trở về, hắn muốn cảnh cáo Thập Nhị Kim Tiên, nhất định không được lơ là tên Lâm Phóng này.
Thái Thượng Lão Quân khẽ than một tiếng.
“Haiz!!”
“Lần này Thiên Đình và Linh Sơn bị thiệt hại lớn, đau đầu một thời gian dài đây.”
Thiên Đình và Linh Sơn trước đã trải qua Waterloo về uy tín, chỉ việc dung túng thuộc hạ xuống hạ giới tác oai tác quái thôi cũng đủ khiến bọn họ đau đầu rồi, chưa kể còn bị Hoa Quả Sơn đánh cho chạy khi quá giận dữ.
Lần này đúng là mất mặt quá mức.
Bất quá đây là chuyện sau này, hiện tại chuyện quan trọng nhất là Hoa Quả Sơn lập giáo.
Theo Lâm Phóng đích thân châm lại ba nén hương.
Hầu Ca trịnh trọng đứng trước thần đàn.
Tất cả yêu quái đều ngẩng đầu, không dám thở mạnh, sợ tiếng thở dốc sẽ làm hỏng khoảnh khắc thần thánh này.
Hầu Ca vái thần đàn, sau đó hít một hơi sâu.
“Thông Thiên Giáo Chủ mau xuống đây, tới lượt ngươi ra chủ trì đại cục.”
Hắn trực tiếp hét lên một tiếng.
Sau đó, toàn bộ yêu quái đều ngơ ngác, 0,01 giây sau, bọn chúng chợt chấn kinh, nhìn Hầu Ca với vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.
Ngọa Tào!! Đây là cái kiểu tế văn gì vậy??
Thời khắc thần thánh như thế, ngươi lại nói cái này sao??
Bọn chúng còn tưởng rằng tế văn của Hầu Vương sẽ giống như khi Nhân tộc tế trời, nói mấy thứ mỗi chữ đều biết, nhưng ghép lại chẳng ai hiểu là cái gì.
Ai ngờ tế văn Hầu Vương nói lại gần gũi kiểu này.
Nó còn gần giống với giọng Địa Phủ luôn rồi.
Lâm Phóng ôm trán lắc đầu, nói: “Giao chuyện này cho Hầu Ca, là ta sai lầm.”
Lão hầu tử cũng không còn mặt mũi nhìn nữa.
Hồ Yêu Vương cũng kinh ngạc.
Trên khuôn mặt lạnh lùng của Dương Tiễn, khóe miệng run rẩy kịch liệt, trong một thoáng hắn còn thấy mình nhìn lầm, trí thông minh của Hầu Vương không phải là được, mà là căn bản không có gì cả.
Hầu Ca lại không thấy có gì không đúng.
Hắn lên đây chẳng phải để gọi Thông Thiên xuống chủ trì đại cục sao?
Làm nhiều trò mèo làm gì?
Giờ phút này, ngay cả Thái Thượng Lão Quân và Nguyên Thủy Thiên Tôn trong Tử Tiêu Cung cũng không nhịn được.
Vừa rồi hai người bọn họ chỉ mỉm cười.
Hiện tại, nụ cười của họ đã rạng rỡ hơn nhiều.
Nguyên Thủy Thiên Tôn còn cười nói: "Tam đệ à, năm đó ta đã bảo, ngươi hữu giáo vô loại, môn hạ toàn những kẻ không phục quản giáo, không ra gì, chẳng làm được việc lớn."
“Vậy mà ngươi cứ không tin, giờ thì tin chưa?”
Sắc mặt của Thông Thiên Giáo Chủ càng đen hơn.
Thái Thượng Lão Quân lúc này hòa giải: "Thôi đi, ngươi nói ít thôi, lúc trang trọng thế này, để Tam đệ chút thể diện."
Thông Thiên Giáo Chủ: "......"
Lúc này Lâm Phóng đã đứng bên cạnh Hầu Ca.
Thấy cảnh này, hai mắt Thông Thiên Giáo Chủ sáng lên, hừ lạnh: "Không phải còn có Lâm Phóng đây sao."
Hắn cảm thấy với trí thông minh tài trí của Lâm Phóng, chắc chắn có thể làm cho buổi pháp hội khai đàn này diễn ra suôn sẻ.
Lâm Phóng đứng cạnh Hầu Ca.
Ánh mắt của tất cả yêu quái đều tập trung lên người hắn.
Trong ánh mắt của bọn chúng tràn đầy mong đợi.
Sau đó......
Lâm Phóng trầm ngâm một lát, rồi trực tiếp quỳ xuống: "Thông Thiên Giáo Chủ a, xin người mau mau xuống hạ phàm đi, bọn ta ở đây đợi không kịp thấy thần thủ vĩ ngạn của người."
Bạn cần đăng nhập để bình luận