Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 471:: ngươi quản cái này gọi Luyện Khí kỳ

Chương 471: Ngươi gọi cái này là Luyện Khí kỳ?
Oanh!! Một dòng lũ ánh sáng chói lọi từ miệng rồng năng lượng phun ra nuốt vào mà ra. Linh lực hỗn tạp cùng ma lực quang năng long tức quét sạch về phía chiến trường trước mặt hắn, vô số đệ tử trực tiếp bị dòng lũ năng lượng nuốt chửng, trong khoảnh khắc hóa thành hư ảo.
Các đệ tử Xiển giáo ở đây đều sợ ngây người.
Ngươi đây là Luyện Khí kỳ?
Mẹ nó!! Bình thường cảnh giới thần tiên cũng không đỡ nổi một chiêu này của ngươi chứ, cái thứ quái gì vậy??
Bọn hắn vừa khiếp sợ vừa nhìn chằm chằm Lâm Bá Thiên.
Thật lâu im lặng!!
Đừng nói bọn hắn, ngay cả đám đồ Tiệt giáo truy sát tới, cũng đều hai mặt nhìn nhau, cả đám đều theo bản năng dừng lại động tác trong tay.
Đây là Lâm lão sư?
Mẹ nó, Lâm lão sư trâu bò phát nổ a.
Lâm Bá Thiên ở Hoa Quả Sơn cũng khá nổi danh.
Bất quá hắn nổi danh ở chỗ kiến thức uyên thâm, cùng kinh nghiệm sống và xuất thân không giống người thường.
Nhưng đối với thực lực của hắn, cũng không có nhiều yêu quái nhận biết.
Dù sao Lâm Bá Thiên cơ bản không có ra tay.
Lại thêm hắn chỉ là Luyện Khí kỳ. Ai sẽ nghĩ đến hắn mạnh như vậy!!
Một ngụm này xuống, uy lực đơn giản mạnh đến bạo tạc a!!
Giờ khắc này chiến trường thế mà quỷ dị rơi vào một loại trạng thái đờ đẫn, ánh mắt của mọi người đều rơi trên thân Lâm Bá Thiên.
Dưới ánh mặt trời, lân phiến của Lâm Bá Thiên lóe ra ánh kim loại.
Hai cánh không ngừng vung vẩy.
Thân thể của hắn chậm rãi di chuyển về phía trước, dưới tác dụng của ánh nắng, khiến cho toàn thân hắn như được bao phủ trong một giấc mộng.
Lâm Phóng đối với cảnh tượng này tỏ vẻ rất hài lòng.
Diễn sâu thôi. Con trai mình diễn sâu, hắn làm lão tử, cũng sẽ rất vui vẻ.
Về phần kết quả này, Lâm Phóng cũng không có chút ngoài ý muốn.
Lâm Bá Thiên dù sao cũng có tên thật là Cự Long, thuộc dạng sinh mệnh thể đỉnh cấp. Cho dù không có chút tu vi nào, chỉ dựa vào ma pháp, hắn đã có thể cùng thần tiên đánh ngang tay.
Chớ nói chi bây giờ Lâm Bá Thiên còn có huyền huyễn ma pháp hai tay nắm giữ.
Lâm Phóng phất tay: "Giết qua đi."
Thừa dịp ngươi bệnh, đòi mạng ngươi.
Nếu đám gia hỏa kia không động đậy, thì đừng trách hắn.
Sau đó Lâm Phóng mang theo một phần nhỏ đám yêu quái ngao ngao thét lên, lao mạnh về phía Xiển giáo bên này.
Rõ ràng số người không nhiều.
Nhưng lại cho bọn hắn xông ra một loại tràng cảnh như thiên quân vạn mã.
Hắc Hùng Tinh cùng Địa Dũng Phu Nhân cũng đều theo sát sau lưng Lâm Phóng, hai vị này làm yêu quái đơn độc tác oai tác quái trong Tây du, thực lực rất đáng gờm.
Bọn hắn hung hãn xông vào giữa đệ tử Xiển giáo, trong lúc nhất thời vậy mà không ai cản được bọn hắn.
Hạt Tử Tinh càng không cần phải nói.
Tuy nói thực lực của nàng không mạnh, nhưng dùng tay độc đổ ngựa, đó là thật lợi hại.
Mỗi người bị nàng đâm trúng, từng cái đều đau oa oa thét lên, trực tiếp mất khả năng chiến đấu.
Nhưng chói mắt nhất phải là Lâm Bá Thiên.
Hình thể của hắn khổng lồ, phạm vi công kích bản thân đã rất lớn, lại thêm có long tức gia trì, khiến phạm vi công kích của hắn càng tăng lên, khiến hắn trở thành một cối xay thịt trên chiến trường.
Thậm chí chiến tích còn mạnh hơn Hắc Hùng Tinh và Hạt Tử Tinh.
Về phần Lâm Phóng...... Hắn lại một bên khen ngược!!
"Hắc Hùng Tinh ngươi được không đấy?"
"Ta sao cảm giác tay chân ngươi hôm nay như nhũn ra, có chút mệt mỏi vậy?"
"Có muốn ta mua cho ngươi chút đồ bổ thận không?"
"Hạt Tử Tinh động tác của ngươi chậm quá."
"Cái đuôi đều nhắm không cho phép."
"Địa Dũng Phu Nhân à, ngươi đừng chỉ lo ăn, đánh đi, lên đi, đừng sợ hãi rụt rè."
"Ngươi ra quyền một chút mềm mại quá."
"Còn có răng ngươi, bình thường không phải rất sắc bén sao?"
"Sao đến đây lại gặm không nổi?"
"Lâm Bá Thiên, biểu hiện của ngươi không được rồi."
"Không có chút nào mãnh liệt."
"Ngươi đây là thổ tức sao?"
"Tưới hoa hả?"
"Xem thường ai vậy?"
Đệ tử Xiển giáo nhìn thấy Lâm Phóng lại khen ngược yêu quái bên mình, tuy có chút không hiểu rõ, nhưng trong lòng vẫn đắc ý, vui vẻ.
Các ngươi xem, hiệu trưởng lâm chiến của các ngươi lại nói móc các ngươi như vậy.
Lại còn đứng bên cạnh.
Thậm chí không có chút ý tiến lên nào.
Các ngươi còn đánh cái rắm gì nữa!!
Nhưng rất nhanh, bọn hắn nhận ra không thích hợp.
Đám gia hỏa này hình như Lâm Phóng càng nói móc bọn chúng, sức chiến đấu lại càng mạnh.
Tỷ như Hắc Hùng Tinh kia, sau khi nghe Lâm Phóng nói móc, chiến lực vốn đã trâu bò, lại bùng nổ mạnh hơn, quả thực như Chiến Thần hạ phàm, trâu bò không muốn không muốn.
Còn có bọ cạp tinh kia, càng như hack.
Lúc đầu đuôi của nàng còn né được mấy lần, hiện tại là chỉ đâu đánh đó. Siêu xạ thủ a!!
Địa Dũng Phu Nhân thì càng không cần phải nói, chu cái miệng nhỏ, phi kiếm đều cho ngươi làm nát, răng lợi này tốt không muốn không muốn.
Lâm Bá Thiên cũng đột nhiên nổi điên.
Cái này......rù M sao?
Các ngươi là không bị mắng vài câu thì không phát huy ra lực chiến đấu của mình à?
Nhưng rất nhanh, bọn hắn không cho là vậy nữa.
Bởi vì sau khi Lâm Phóng ca thán xong yêu quái bên mình, lại bắt đầu hướng bên này thổi bổng.
"Ai u, đệ tử Xiển giáo lợi hại quá."
Không ít đệ tử Xiển giáo đều trong nháy mắt cảm giác thân thể hư nhược, như thể bị móc sạch.
Mà cái này còn chưa phải quỷ dị nhất.
Lâm Phóng nói tiếp: "Các ngươi nhìn lực sát thương này, sức chiến đấu này, còn có linh lực này vận chuyển trôi chảy cỡ nào!!"
Sau đó không ít đệ tử Xiển giáo cũng cảm thấy linh lực vận chuyển của mình bắt đầu chậm lại.
Cái này......tình huống thế nào?
Những đệ tử Xiển giáo này đều là lần đầu tiên nhìn thấy loại năng lực quỷ dị này.
Cả đám đều hoảng hốt.
Nhưng đúng lúc này, giọng của Lâm Phóng lại vang lên.
"Còn có pháp quyết này dùng thuần thục cỡ nào."
Đệ tử Xiển giáo: “……”
Thảo!!
Sau câu nói này, đệ tử Xiển giáo đều cảm thấy pháp quyết vốn như cánh tay sai khiến, giờ phút này lại đột nhiên không biết dùng như thế nào, rất nhiều người đều vì thi triển pháp quyết thất bại mà lật xe.
Lúc này bọn hắn mới biết nguyên lai không phải mấy yêu quái Tiệt giáo kia rù M.
Mà là miệng của Lâm Phóng quá độc a!!
Cái miệng gì vậy? Miệng quạ còn không linh bằng nữa đi?
Bọn hắn hiện tại chỉ cảm thấy thân thể rất hư, linh lực vận chuyển trì trệ, pháp quyết hoàn toàn không lên tay, cả người như mất hết kết nối, hoàn toàn mất trạng thái.
Thế này đánh kiểu gì?
Đệ tử Xiển giáo nhìn Lâm Phóng, bỗng nhiên cảm thấy muốn khóc. van xin ngươi thu thần thông lại đi.
Nhưng Lâm Phóng nhìn bọn họ, nhếch miệng cười nói: “Ai nha!! Các ngươi xem đệ tử Xiển giáo bay ổn định kìa.”
Đùng chít chít!! Một vị đệ tử Xiển giáo ứng tiếng rơi xuống đất, hung hăng quẳng mình xuống đất.
Đệ tử Xiển giáo còn lại cũng cảm thấy lực lượng trong cơ thể mất cân đối, từng người như sủi cảo luộc trong nồi, quăng mình xuống đất.
Trong khoảnh khắc, bầu trời vốn tối om hỗn loạn, lập tức xuất hiện một khoảng trống lớn.
Mấy người ở đây đều ngây người ra.
"Ngọa tào!!"
"Cái này thao tác gì vậy?"
Ngọc Đỉnh Chân Nhân thấy cảnh này, cũng sợ ngây người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận