Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 538:: yêu nhiều thế nặng

Chương 538: Yêu đông thế mạnh Hầu Ca bỗng nhiên nhảy lên, thân thể trên không trung xoay tròn 360 độ, từ trước mặt Kim Hạt nhảy ra phía sau hắn, gậy kim cô cũng bị hắn dẫn ra sau lưng Kim Hạt. Vì Kim Hạt dùng hai càng kẹp lấy gậy kim cô. Cho nên hắn hiện tại xem như bị Hầu Ca khóa tay. Nhưng đây không phải điều quan trọng nhất. Điều quan trọng nhất là, cái móc độc kia của hắn, mất đi mục tiêu, trực tiếp hướng phía hắn đâm tới. Kim Hạt sợ đến hồn bay phách lạc. Độc trên người hắn, ngay cả chính hắn cũng thấy khó giải quyết. Hắn dứt khoát nhanh chóng khống chế được móc độc. Nhưng chưa kịp thở, Hầu Ca từ phía sau đá một cước, làm hắn ngã sấp mặt. Kim Hạt cũng bay thẳng ra ngoài. Các Yêu Hoàng còn lại thấy vậy, trong lòng vô cùng lo lắng. Bọn hắn không quan tâm Kim Hạt sống chết ra sao, bọn hắn quan tâm là có bắt được Tôn Ngộ Không không, có đánh bại Tôn Ngộ Không không, để từ đó dương danh toàn bộ Yêu Quốc. Thế nhưng là khi bọn hắn vừa mới giải quyết xong đám lông khỉ phân thân. Hầu Ca lại nắm một nhúm lông khỉ, nhẹ nhàng thổi. Mấy sợi lông khỉ phân thân liền nhao nhao xuất hiện. Chúng Yêu Hoàng: “......” Trên thực tế, Hầu Ca không sợ nhất chính là đánh nhau. Mặc kệ là đơn đấu hay quần ẩu, hắn đều có thể gọi ra một đống lớn phân thân hỗ trợ. Lông tóc không dứt, phân thân không thôi. Bất quá điều này làm khổ đám Yêu Hoàng. Vốn đã vừa mệt vừa buồn ngủ, bận rộn cả ngày. Kết quả vất vả lắm mới đuổi kịp Tôn Ngộ Không, nhìn dáng vẻ này, đâu phải bọn hắn vây công Tôn Ngộ Không, mài chết Tôn Ngộ Không, hoàn toàn là Tôn Ngộ Không một mình vây quanh bọn hắn, mài chết bọn hắn mới đúng. Cách đánh này thật là uất ức!! Yêu Hoàng bọn họ đều muốn khóc. Cảm giác có hy vọng ở ngay trước mắt mà không nắm chắc được thật là quá tra tấn người. Mà khi bọn hắn đang chịu khổ, thì xa xa trong Uổng Sơn lại xảy ra biến cố. Vô số tử khí màu đen hội tụ về một hướng. Dần dần hình thành một con quạ đen khổng lồ. Người thao tác những tử khí này chính là Hắc Vũ Nha Hoàng. Hắn chọn chiến trường ở đây, còn có một lý do khác, thiên phú thần thông của Hắc Vũ tộc là thao túng tử khí, trời sinh có sự gần gũi với tử khí. Nơi này là địa bàn của hắn. Ở chỗ này hắn có thể mượn tử khí tấn công địch nhân. “Tôn Ngộ Không, ta đến đánh với ngươi.” Con quạ đen tử khí khổng lồ đáp xuống chiến trường, trực tiếp đụng vào. Vô số tử khí quét xuống. Trên chiến trường, các Yêu Hoàng cũng bị đòn này làm cho xiêu vẹo, ai nấy đều người ngã ngựa đổ, còn đám lông khỉ phân thân thì tất cả đều tiêu tan. Người duy nhất còn đứng là Hầu Ca. Hầu Ca dùng gậy kim cô chắn làn tử khí. Thân thể hắn trong tử khí tản ra ánh sáng nhè nhẹ. Hầu Ca được thai nghén từ tiên thạch hàng vạn năm, thân thể thanh thuần đến cực điểm, lại còn trời sinh mình đồng da sắt. Một chút tử khí này không đủ sức gây ảnh hưởng lớn đến hắn. Tử khí cuồn cuộn ập xuống. Cây cối xung quanh nhanh chóng khô héo. Hắc Vũ Nha Hoàng mở hai cánh. Cánh của hắn cũng cứng rắn vô cùng, lại cực kỳ sắc bén, cánh chém vào gậy kim cô của Hầu Ca, phát ra âm thanh kim loại va chạm. Sau đó là công kích như mưa bão. Một đòn liên tiếp một đòn...... Vô số âm thanh kim loại va chạm vang lên không ngớt trong làn tử khí. Hầu Ca cầm gậy kim cô trong tay, thành thạo ngăn chặn mỗi đòn tấn công của Hắc Vũ Nha Hoàng. Hắn không chỉ pháp lực mạnh, thân thủ cũng không hề kém. Hắc Vũ Nha Hoàng thấy công kích trong chốc lát không hạ được Hầu Ca, hắn lén lút phát động thiên phú thần thông, tử khí xung quanh hóa thành từng xiềng xích, từng lưỡi dao nhọn bắn về phía Hầu Ca. Hầu Ca coi như không thấy. Hắn trực tiếp lao về phía Hắc Vũ Nha Hoàng. Hắc Vũ Nha Hoàng cười lạnh một tiếng. Hắc Vũ tộc tinh thông tử khí, tự nhiên sẽ dựa vào thiên phú của mình, phát triển ra một loạt pháp thuật. Những vật biến từ tử khí, nhìn bình thường không có gì đặc biệt, nhưng lại ẩn giấu sát cơ. Tôn Ngộ Không làm lơ, chắc chắn sẽ bị thiệt. Nhưng khi những tử khí kia vào vòng ba mét xung quanh Hầu Ca, đột ngột dừng lại bất động. Nín thở đan!! Hắc Vũ Nha Hoàng thấy cảnh này, mắt bỗng nhiên trợn tròn. Hắn không hiểu vì sao Tôn Ngộ Không có nín thở đan. Mà Hầu Ca đương nhiên không giải thích gì, thừa dịp hắn ngây người, trực tiếp vung gậy đánh, lại đánh bay Hắc Vũ Nha Hoàng ra ngoài. Bất quá lần này hắn cẩn thận hơn, không để bị đánh vào Uổng Sơn nữa. Hắc Vũ Nha Hoàng hóa thành sao băng, biến mất không thấy tăm hơi. Yêu Hoàng còn lại nhìn thấy sao băng kia, đều rụt cổ. Chỉ nhìn thôi cũng đã thấy đau. Giờ phút này, bọn hắn đã không muốn đánh nữa. Dù sao bọn hắn căn bản không đánh lại. Trước khi đến, bọn hắn tự tin tràn đầy, cảm thấy mình người đông thế mạnh, lại thêm có ý tính vô ý, kế hoạch cũng rất giống sự thật, khẳng định sẽ mã đáo thành công. Thế nhưng thực tế lại cho bọn hắn một cái tát như trời giáng. Người đông thế mạnh ư? Số lượng yêu của Tôn Ngộ Không còn đông hơn. Còn về kế hoạch, Tôn Ngộ Không căn bản không mắc mưu. Hầu Ca thấy bọn họ cũng không đánh nữa, thế là dừng tay: “Phục chưa?” “Phục, phục rồi.” “Đều phục rồi.” Các Yêu Hoàng lập tức nói. Bọn hắn vốn chỉ là những kẻ a dua theo đám đông, đối phó Hầu Ca, cũng chỉ muốn dương danh mà thôi. Hiện tại thấy không có lợi, tự nhiên thay đổi thái độ. Đúng lúc này, Đương Khang mặt mày nịnh nọt chạy đến trước mặt Hầu Ca, hỏi: “Đại ca, ngài thật là quá anh minh thần võ, sự kính ngưỡng của ta đối với ngài tựa như nước sông cuồn cuộn không ngừng.” Hắn bắt đầu tâng bốc một tràng. Yêu Hoàng còn lại thấy cảnh này, làm sao không biết chuyện gì đang xảy ra. Ai nấy đều lộ vẻ tức tối. “Đồ Đương Khang nhà ngươi, hóa ra ngươi là nội gián.” “Ta đã nói sao Tôn Ngộ Không không mắc mưu, hóa ra là thằng nhãi này giở trò quỷ.” “Cái nín thở đan kia cũng là ngươi cho à?” Vừa rồi Hầu Ca chặn làn tử khí tấn công, chính là dùng nín thở đan. Bọn hắn nhìn thấy rõ ràng. Đương Khang thì đắc ý cười nói: “Cái này gọi là người thức thời mới là tuấn kiệt, các ngươi nghĩ với mấy cái trò mèo này của các ngươi, cũng có thể đánh bại đại ca của ta sao?” “Ta cũng nhắc nhở các ngươi, bây giờ quy hàng còn kịp đó.” “Nếu như chờ đại ca của ta lên làm Yêu Đế, đến lúc đó sợ không phải muốn tính sổ từng người các ngươi.” Đương Khang đã hoàn toàn coi mình là tiểu đệ của Hầu Ca. Thậm chí còn đi chiêu dụ địch nhân thay Hầu Ca rồi. Câu nói này làm cho những Yêu Hoàng vừa định rời đi đều dừng chân. “Vậy nếu chúng ta thật sự quy hàng, ngươi có thể nhận không?” Bọn hắn nghi ngờ nhìn Hầu Ca. Hầu Ca: “......” Ta chỉ đến đánh nhau, sao giờ lại muốn thu tiểu đệ vậy? Bất quá chuyện đã như thế, thì thêm bạn tốt còn hơn thêm kẻ địch. “Có thể.” Hắn nhẹ gật đầu. Các Yêu Hoàng thấy hắn sảng khoái như vậy, ai nấy trong lòng không khỏi lẩm bẩm. Gia hỏa này chắc là dự định dùng kế hoãn binh, trước ổn định chúng ta, chờ sau này khống chế đại cục xong, rồi quay lại quét sạch chúng ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận