Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 556:: ngươi ý nghĩ này rất cơ trí

"Chương 556: Ý nghĩ của ngươi rất cơ trí, Nữ Oa nương nương thì giống như không nghe ra ý tứ trong lời nói này, nàng một mặt xấu hổ: “Ai nha!! Ghét quá, ta có làm gì đâu.” Thần Nông: “......” Có biết xấu hổ không? Ta đây đang khen ngươi à? Nhưng Nữ Oa nương nương cứ coi như không hiểu, dù sao nàng là phụ nữ, hơn nữa Phục Hi là ca ca kiêm trượng phu của nàng, nàng không tin Phục Hi sẽ mặc kệ nàng. Phục Hi bênh vực nàng, Thần Nông và Hiên Viên sẽ không giúp Phục Hi sao?
Hiên Viên lúc này khóe miệng cũng đang giật giật. Hắn thở dài, nói “Thôi vậy, hay là nghĩ xem phải làm thế nào đã.” Hắn nhìn về phía Phục Hi. Phục Hi lúc này lại đang bình tĩnh uống trà. Hiên Viên cũng có chút không hiểu rõ: “Phục Hi huynh có cao kiến gì à?” Phục Hi bình tĩnh nhìn hắn, nói: “Uống ngụm trà cho tỉnh táo đã.” Hiên Viên: “......” Đây là đã bỏ mặc không suy nghĩ rồi sao?
Nữ Oa nương nương nói: “Thật ra chuyện này cũng không khó lắm, Như Lai ta chắc chắn sẽ phải trả về, chỉ là hi vọng các ngươi có thể giúp ta kéo dài thêm chút thời gian.” Hiên Viên và Thần Nông đều thở dài một hơi. Phục Hi thì mặt khổ sở.
Ngay lúc này, bên ngoài Hỏa Vân Động bỗng nhiên truyền đến một tiếng nói.
“Phương tây Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề mạo muội quấy rầy, mong rằng rộng lòng tha thứ.” Tới rồi!! Phục Hi bọn họ ba người liếc nhau.
Phục Hi: “Giả vờ như không thấy đi.” Thần Nông và Hiên Viên đều gật đầu nhẹ, sau đó liền thật sự không làm gì hết. Dù sao đều là kéo dài thời gian, kéo kiểu gì mà chẳng là kéo.
Mà ngoài cửa Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề thấy bên trong không có động tĩnh, cũng đều nhíu mày, trong Hỏa Vân Động này ba vị Nhân Hoàng, mặc dù tu vi không cao lắm, nhưng công đức lại vô lượng. Thiên Hoàng Phục Hi sáng tạo bát quái. Địa Hoàng Thần Nông nếm bách thảo. Nhân Hoàng Hiên Viên định xã tắc. Đừng thấy bọn họ ba ở đây thanh tâm quả dục, trông rất dễ bắt nạt. Nếu ai thực sự khinh dễ bọn họ, bọn họ không cần tự mình động thủ, chỉ cần khí vận phản phệ thôi cũng đủ để đối thủ bị t·h·ư·ơ·ng t·í·ch nặng.
Chuẩn Đề nhíu mày: “Lần này không dễ rồi.” Tiếp Dẫn thở dài: “Rõ ràng là Thánh nhân, vậy mà đi khinh dễ tiểu bối, chờ xem.” Chuẩn Đề gật đầu. Hiện tại xem ra chỉ có cách chờ đợi. Bọn họ thật sự không tin Nữ Oa có thể mãi không ra mặt, làm một vị Thánh nhân, nàng cũng cần có chút sĩ diện chứ, làm sao có thể không cần chút thể diện nào vậy?
Bọn họ cứ vậy chờ ở bên ngoài. Bên trong Hỏa Vân Động, Tam Hoàng thấy vậy, cũng không có nóng nảy. Nếu chỉ là kéo dài thời gian thì không phát sinh xung đột là tốt nhất. Thế nhưng, điều khiến bọn họ không ngờ chính là, Nữ Oa lại thực sự quyết định giằng co như vậy.
Chuẩn Đề và Tiếp Dẫn đợi rất lâu, vẫn không thấy cửa Hỏa Vân Động mở, trong lòng không khỏi lầm bầm, còn Tam Hoàng thấy Nữ Oa nương nương từ đầu đến cuối không nói gì, trong lòng cũng thầm nghĩ bụng. Cuối cùng vẫn là Phục Hi mở miệng hỏi: “Ngươi định khi nào thì đi?” Nữ Oa đã bắt Như Lai rồi. Linh Sơn không có Như Lai, e là bây giờ cũng đã rối tung lên. Chuẩn Đề và Tiếp Dẫn đều đã đến, chuyện này tuyệt đối không thể xem nhẹ, Nữ Oa ở đây kéo dài thêm một ngày, bên ngoài sẽ càng thêm hỗn loạn.
Nữ Oa lại bỗng nhiên rất thâm tình nhìn Phục Hi: “Nếu như có thể, ta hy vọng có thể cùng chàng đến khi sông cạn đá mòn.” Nếu không hiểu rõ tình hình, người ta còn tưởng nàng đang tỏ tình một cách thâm tình ấy chứ.
Phục Hi: “......” “Ai!!” “Sông cạn đá mòn thì được thôi, nhưng mang theo Như Lai có phải hơi kỳ cục không?” Sắc mặt Nữ Oa cứng đờ: “Không có vấn đề gì đâu.” Phục Hi không muốn nói chuyện. Còn Thần Nông và Hiên Viên đã không biết nên nói gì. Ngài là Thánh nhân đấy!! Sao lại giống đồ vô lại thế này? Nữ Oa lại kéo tay Phục Hi, làm nũng: “Van xin chàng, người ta bây giờ chỉ có thể dựa vào chàng thôi, chàng giúp người ta đi mà?” Nàng chớp hai mắt to long lanh nhìn Phục Hi.
Phục Hi: “......” Thần Nông: “Chuyện này ta được nhìn à?” Hiên Viên: “Chuyện này ta được nhìn à?” Hai người bọn họ bây giờ trong lòng đều thầm kêu ngọa tào. Cảm giác hình tượng Quan Thánh cao thượng trong lòng bọn họ đã sụp đổ hoàn toàn.
Phục Hi nhìn Nữ Oa, cuối cùng thở dài, nói “Nói đi, ngươi rốt cuộc muốn làm gì?” Nữ Oa cười hắc hắc, nói “Ta cũng có muốn làm gì đâu, là do gã hòa thượng béo Như Lai kia sai, tất cả đều là lỗi của hắn, hắn ỷ lớn hiếp nhỏ, đối phó Yêu Quốc, ta không nhìn nổi nên đã thu hắn.” “Sau đó ta liền chạy đến nơi này.” “Vốn dĩ định trốn vài ngày thôi, nhưng bây giờ ta có một ý tưởng mới.” Phục Hi theo bản năng cảm thấy không hay: “Ngươi có thể bỏ ý tưởng mới đó được không?” Nữ Oa rất nghiêm túc nhìn hắn, nói: “Ý nghĩ này rất không tệ đấy, chàng chắc chắn không muốn nghe thử chút nào sao?” Phục Hi dứt khoát lắc đầu. Ngược lại Thần Nông và Hiên Viên có chút hiếu kỳ. Nữ Oa nương nương đều thấy ý tưởng này không tồi, chắc hẳn nó nhất định phải rất mới mẻ thoát tục, vô cùng cơ trí, thậm chí sau khi nghe xong, bọn họ sẽ có cảm giác như được diện kiến thần tiên. Chỉ có ý tưởng như vậy mới phù hợp với hình tượng của một Thánh nhân.
“Không biết ý tưởng của Nữ Oa nương nương là gì, ta có thể nghe thử chút được không?” Thần Nông nhìn về phía Nữ Oa.
Hiên Viên cũng nhìn Nữ Oa.
Nữ Oa cười ha ha một tiếng, nói “Đương nhiên là được.” Sau đó nàng hắng giọng một cái, nói rất thành khẩn: “Ý tưởng của ta chính là dùng Như Lai trong tay ta đi đàm phán với hai gã đầu trọc ở ngoài kia, thừa cơ lừa bịp... đòi một khoản thù lao.” Thần Nông và Hiên Viên sau khi nghe xong cũng đều lộ ra vẻ mặt rất kinh hãi. Quả nhiên là tươi mát thoát tục. Quả nhiên rất cơ trí.
Xin hỏi ngươi có chắc là loại hành vi này không phải gọi là uy h·i·ế·p sao? Thậm chí ngươi còn liên quan đến việc bắt c·ó·c, uy h·i·ế·p đó!!
Nữ Oa nương nương sau khi nói xong còn rất tự tin nhìn hai người họ: “Ý tưởng của ta có phải rất không tồi không?” Thần Nông một mặt lúng túng gật đầu: “Không sai, đặc biệt không sai.” Hiên Viên cũng gật đầu theo: “Người bình thường nghĩ không ra.” Nói xong, hai người họ liền cách xa Nữ Oa nương nương, sợ Nữ Oa cao hứng quá mà bắt luôn cả hai người họ, sau đó tùy tiện tìm một quốc gia loài người đòi tiền. Ngay cả Phục Hi lúc này cũng có chút kinh ngạc.
Hắn nhìn Nữ Oa: “Mấy năm nay ngươi thay đổi nhiều thật.” Trước kia, Nữ Oa tối đa cũng chỉ là khi giao người thì sẽ lột sạch đồ đạc trên người Như Lai, ác l·i·ệ·t hơn chút thì cũng chỉ là lột sạch xong rồi đ·á·n·h cho một trận. Bây giờ thì tốt rồi, không đ·á·n·h nữa, trực tiếp đổi thành lừa gạt.
Nữ Oa rất tự hào nói: “Dù sao ta cũng phải trưởng thành thôi.” “Hơn nữa chút mánh khóe này của ta cũng chỉ là chuyện nhỏ, trong Yêu tộc gần đây xuất hiện một nhân tài mới nổi, chiêu này chơi cực kỳ thuần thục, hắn chính là dựa vào cái này mà phất lên đấy.” “Có rảnh ta giới thiệu các ngươi làm quen một chút.” Phục Hi: “Vậy thì tốt.” Cái tên vô sỉ như vậy, hắn rất muốn gặp mặt xem sao.
Sau đó, hắn nhìn Thần Nông và Hiên Viên, nói: “Đã như vậy, hai vị xem như giúp ta một chuyện nhé?” Phục Hi đã nói đến nước này, bọn họ còn có thể nói gì được nữa. Thần Nông thở dài một tiếng: “Nếu chuyện này mà truyền ra ngoài, danh tiếng của chúng ta xem như xong.” Hiên Viên cười khổ: “Yên tâm đi, sẽ không có chuyện đó đâu.” "
Bạn cần đăng nhập để bình luận