Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 873:: nhiều người có thể sống

Chương 873: Nhiều người có thể sống. Quảng Thành Tử nghĩ nghĩ, nói ra: “Có lẽ là ngươi rất quan trọng đi.” Lâm Phóng vẫn là không hiểu. Hắn quan trọng? Hắn quan trọng cái rắm a!! Với cái thân hình nhỏ bé này của hắn, đừng nói là xoay chuyển đại cục, hắn không bị người đánh chết cũng đã là may mắn lắm rồi. Quảng Thành Tử thấy vậy, suy nghĩ một chút, hỏi: “Đạo Tổ vì sao cứu ngươi?” Lâm Phóng: “Đương nhiên là vì gây rối rồi!” Nói đến cái này, hắn liền rất hối hận. Lúc trước nếu không phải hắn tự cho là thông minh, cầm chân dung Hồng Quân cản thương, cũng sẽ không bị Hồng Quân giữ lại, Tôn Ngộ Không kia sẽ không cùng phật môn cùng chết, cũng không có những chuyện liên tiếp phía sau. Khiến cho hiện tại thế lực khắp nơi tổn thất nặng nề, hơn nữa còn chưa dứt. “Nhưng Hồng Quân có biện pháp tốt hơn, không phải sao?” Quảng Thành Tử theo dõi hắn. Lâm Phóng: “......” Trong khoảng thời gian này, Quảng Thành Tử một mực cố gắng suy luận mạch não của Hồng Quân. Trải qua không ngừng nỗ lực, thật sự là đã giúp hắn nghĩ thông suốt một chút. Bề ngoài nhìn Hồng Quân cứu Lâm Phóng là bởi vì hắn muốn gây chuyện, mượn Lâm Phóng và Tôn Ngộ Không quan hệ khuấy động thời cuộc, nhưng trên thực tế Hồng Quân muốn khuấy động thời cuộc có rất nhiều biện pháp, căn bản không cần cố ý ra tay cứu Lâm Phóng. Đúng rồi! Trong mắt Quảng Thành Tử, Hồng Quân quá cố ý!! Hồng Quân hoàn toàn có thể tự mình đứng ngoài cuộc, tại sao lại tự mình ra mặt? Lâm Phóng thật sự quan trọng như vậy sao? Không có hắn thì không khuấy động được Tam Giới thời cuộc à? Hắn quan trọng cái rắm a!! Vậy thì chỉ có một khả năng, Hồng Quân thật sự là đi cứu Lâm Phóng. Những chuyện phát sinh về sau, đều chỉ là Hồng Quân sau khi cứu được Lâm Phóng thì thuận thế mà làm. Lâm Phóng đi theo mạch suy nghĩ của Quảng Thành Tử mà tự hỏi. Sau đó… “Ta không rõ.” Chỉ khi nói lời này, nét mặt của hắn trở nên nghiêm túc. Quảng Thành Tử lắc đầu: “Ta mặc kệ ngươi thật không biết hay là giả vờ không biết, ta chỉ cần ngươi một câu, vì đạo môn của ta lưu lại một chút hương hỏa.” Lâm Phóng chăm chú suy nghĩ một lát, gật đầu: “Nếu thật sự đến ngày đó, ta sẽ hết sức.” Quảng Thành Tử thở phào một cái thật dài. “Vậy là tốt rồi!” Nói xong, hắn rời đi. Lâm Phóng nghĩ đến lời của Quảng Thành Tử trước đó, vẻ mặt càng trở nên nghiêm túc. Hồng Quân Lão Tổ vì sao muốn cứu hắn, hắn đại khái đã hiểu rõ. Hắn đang suy nghĩ. Quỷ Xa từ đằng xa đi tới. “Quảng Thành Tử tìm ngươi nói chuyện gì?” “Hắn muốn mang người đi Tây Ngưu Hạ Châu.” “Ta biết ngay mà!!” Quỷ Xa nghe xong liền cuống lên. Quảng Thành Tử này quả nhiên là mang ý định để Yêu tộc chịu chết, trước đây đã thấy lão tiểu tử này không bình thường rồi. Quỷ Xa nhe răng, xắn tay áo lên, một phát túm lấy Lâm Phóng: “Đừng ngây người, chúng ta nghĩ cách chuồn ra, ngươi dẫn theo yêu quái đi trước, ta sẽ ở lại đoạn hậu cho các ngươi.” “Lão tiểu tử kia dám cản, ta sẽ thiêu chết hắn.” Lâm Phóng bị túm cho lảo đảo, vội nói: “Ngươi hiểu lầm rồi, Quảng Thành Tử không muốn cho chúng ta chịu chết.” Quỷ Xa ngây người: “Tình huống gì?” “Hắn muốn dẫn theo người đạo môn đi chịu chết.” “Chúng ta chỉ cần ở phía sau xem kịch là được.” Quỷ Xa: “???” Nàng càng mờ mịt. “Đầu óc của Quảng Thành Tử này bị hỏng rồi hả?” Nếu như không phải đầu óc bị hỏng, làm sao lại có cái ý nghĩ hại mình lợi người thế này. Lâm Phóng thở dài: “Đầu óc của hắn ngược lại là không có hỏng, chẳng qua là suy nghĩ thông suốt được một vài chuyện thôi.” “Cái gì?” Lâm Phóng: “Đạo Tổ không yêu ai cả.” Quỷ Xa trừng mắt, càng thêm mờ mịt. “Nói đơn giản, chính là Đạo Tổ muốn một thời đại mới, mà những tàn đảng của thời đại trước như Thiên Đình, đạo môn, phật môn, Yêu tộc, bao gồm cả Nhân tộc, Đạo Tổ đều muốn tiêu diệt hết.” Vẻ mặt của Quỷ Xa trong nháy mắt hoảng sợ. Chuyện này có thể quá dọa người. “Đạo Tổ muốn diệt thế???” Lâm Phóng: “Hả… Cũng không hẳn là như vậy.” Thông qua lời nhắc nhở của Quảng Thành Tử, hắn cũng nghĩ thông suốt một vài chuyện. “Đạo Tổ hẳn là muốn thay đổi cục diện, mà cái thứ gọi là cục diện này... không phải nói đổi là có thể đổi ngay, cho nên hắn dự định trước tiên tiêu diệt những thế lực lớn gây ảnh hưởng đến cục diện như Thiên Đình, đạo môn, phật môn trước đã.” “Về phần Nhân tộc và Yêu tộc... thực chất chúng ta là bộ phận cấu thành hệ sinh thái.” Quỷ Xa không hiểu hệ sinh thái có nghĩa là gì. Nhưng nàng nghe rõ. “Chúng ta số lượng nhiều, cho nên chúng ta không cần chết?” Lâm Phóng: “......” Hiểu như vậy hình như cũng không sai. “Nếu hiểu như vậy về hành vi của Đạo Tổ, thì nguyên nhân chúng ta bị nhắm vào cũng có.” “Là cái gì?” “Người bảo lãnh của các tộc.” Lâm Phóng một mặt nghiêm túc nhìn Quỷ Xa. “Nhân tộc sở dĩ có thể khống chế thiên địa, là bởi vì đạo môn cần bọn họ, phật môn cần bọn họ, Thiên Đình cũng cần bọn họ, điều chúng ta sợ từ xưa đến nay không phải người, mà là thế lực ba bên đứng phía sau thân người.” “Mà một khi thế lực ba bên không còn nữa, Nhân tộc này trước mặt Yêu tộc không có bất kỳ sức phản kháng nào.” Quỷ Xa: “Cho nên trước khi diệt đi ba bên kia, trước hết sẽ gọt bớt chúng ta một đợt?” Nàng thuận theo suy nghĩ của Lâm Phóng mà nói ra. Lâm Phóng gật đầu: “Đúng vậy.” “Quảng Thành Tử đã nghĩ thông suốt điều này, cho nên mới làm như vậy.” “Chúng ta là người có khả năng sống sót nhất, cũng là người có khả năng nhất truyền lại đạo môn.” Quỷ Xa nghe vậy, hai mắt lập tức sáng lên. Lâm Phóng: “???” “Ngươi muốn làm gì?” Không hiểu sao, hắn luôn cảm thấy Quỷ Xa hiện tại rất kích động. Quỷ Xa quay đầu, trừng hai con mắt thật to: “Nếu là ủy thác, vậy có phải nên có di sản không?” Lâm Phóng khựng lại: “Ngươi cũng không phải là muốn...” Quỷ Xa gật đầu: “Đúng vậy.” Lâm Phóng: “Đào mộ?” Quỷ Xa: “Hù dọa!” Lâm Phóng: “???” Quỷ Xa: “???” Lâm Phóng: “Tại sao ngươi lại nghĩ đến hù dọa?” Quỷ Xa: “Tại sao ngươi lại nghĩ đến đào mộ?” Lâm Phóng liếc mắt: “Ngươi cũng di sản, đó không phải là muốn đi đào mộ sao, hơn nữa, các đạo môn liều chết với phật môn, cái đó đoán chừng cũng chẳng còn lại gì, chúng ta có thể làm cũng chỉ là trong đống phế tích mà tìm đồ dùng được thôi.” Quỷ Xa: “Đồ của người chết, làm sao tốt bằng đồ của người sống lấy.” Nàng nghĩ đơn giản hơn. Thừa dịp đạo môn chưa nguội, trực tiếp gõ một cú! Xem như là tiền công thay bọn họ kéo dài hương hỏa. Lâm Phóng: “......” “Có điều ngươi có nghĩ tới không, Hồng Quân cũng không muốn đạo môn tàn tro lại cháy.” Quỷ Xa lập tức hết cả hứng. “Thật khó chịu.” “Cảm giác bỏ qua nhiều thứ quá!!” Lâm Phóng tiến lên an ủi: “Không sao, ít nhất chúng ta vẫn có thể tiếp tục sống, đừng như Quảng Thành Tử bọn họ ngay cả tư cách sống cũng không có.” Quỷ Xa nghĩ lại cũng đúng. Nhưng... “Không đúng, vậy sao ngươi lại đáp ứng Quảng Thành Tử?” Chuyện này không giống như là việc Lâm Phóng sẽ làm, hắn trước giờ đâu phải là người biết rõ không thể làm mà vẫn cứ làm. “Ta chỉ nói là hết sức.” “Hơn nữa, hắn chỉ nói truyền lại đạo môn hương hỏa, chứ không nói là của cái nào.” “Ta truyền lại Tiệt giáo không được sao?” “Ta hữu giáo vô loại, ta truyền bá tri thức, ta có lỗi sao?” Khóe miệng Quỷ Xa giật giật. Vô sỉ! Quá vô sỉ!! Nếu Quảng Thành Tử ở đây, chắc sẽ rất muốn dùng giày mà đập chết Lâm Phóng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận