Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 568:: vì cái gì ta lại không được?

Chương 568: Vì sao ta lại không được?
Trận chiến này không thể nghi ngờ là thảm liệt. Linh Sơn làm sao cũng không nghĩ tới Yêu Quốc phản công sẽ mãnh liệt như thế, đến mức vốn nên nghiêng về một bên cục diện, sửng sốt bị Yêu Quốc đánh thành tiêu hao chiến. Hiện tại liều chính là kiên trì. Nếu ai không tiếp tục kiên trì được, vậy liền sẽ thất bại thảm hại. Nhưng người thắng cũng sẽ không tốt hơn bao nhiêu. Chiến đấu đánh tới loại trình độ này, thì dù cho có một bên may mắn chiến thắng, thì đó cũng là thắng thảm. Mặc kệ là Linh Sơn, hay là Yêu Quốc, đều là như vậy.
Mà lại thiên đình các thần tiên, lúc này liền đứng trên không nhìn một màn này. Bọn hắn đang đợi! Đợi thời khắc quyết định cuối cùng. Nếu Linh Sơn bại, bọn hắn liền sẽ xuất thủ, sau đó đem đám yêu quái đang hết đà của Yêu Quốc quét sạch, còn nếu Yêu Quốc bại, bọn hắn vừa vặn ra tay kết thúc công việc. Yêu Quốc những kỳ trân dị thú này, cũng không thể để Linh Sơn cướp hết. Thiên Đình của bọn hắn còn cần chút tọa kỵ.
Thác Tháp Thiên Vương lúc này, tâm tình rất tốt. "Cuối cùng cũng có thể nhìn xem người khác đánh sống đánh chết, chúng ta chờ ở bên cạnh hái quả đào."
Thái Bạch Kim Tinh cũng cười gật đầu: "Ha ha ha, Thiên Vương nói cực phải."
Na Tra nhìn hai người bọn họ, nhếch miệng. Hắn quay đầu nhìn về phía Thiên Bồng nguyên soái đang đứng một bên. Mặc dù trong 100.000 thiên binh ở Nam Thiên Môn không có phần của Thiên Bồng nguyên soái, nhưng đây dù sao cũng là Thiên Đình khai chiến với Yêu Quốc, Thiên Bồng nguyên soái làm người của cấp cao Thiên Đình, vẫn phải đến trợ lực. Lúc này hắn đang tập trung tinh thần nhìn chiến trường phía dưới. Chuẩn xác mà nói là đang nhìn các nữ yêu ở dưới. Xinh đẹp! Quá đẹp! Khuôn mặt xinh đẹp, tư thái tốt, trên thân còn có một vẻ yêu lý yêu khí. Hắn, Thiên Bồng nguyên soái, thích cái kiểu này. Nhìn hắn kích động tới mức nước bọt muốn chảy xuống. Nếu không phải hiện tại chưa đến lúc hắn ra tay, Thiên Bồng nguyên soái đã muốn tự mình xuống dưới, hảo hảo giáo huấn đám yêu tinh này một lần, để các nàng biết sự lợi hại của Thiên Bồng nguyên soái.
Na Tra nhíu mày: "Ngươi thích xem đánh nhau lắm sao?"
Thiên Bồng nguyên soái giật mình, thấy là Na Tra thì trên mặt lộ ra nụ cười thô bỉ: "Hắc hắc, cái này không giống." "Ngươi còn bé tí, biết gì mà đánh nhau."
Na Tra không phục nói: "Ta sao lại không hiểu?" Hắn đương nhiên hiểu. Đánh nhau, hắn rất giỏi. Nhưng không biết vì sao lời nói của Thiên Bồng nguyên soái, đều khiến hắn có cảm giác có thâm ý khác. Tựa hồ...... Thiên Bồng nguyên soái cái kiểu đánh nhau này, không giống với cách hắn nghĩ. Chẳng lẽ là kiểu đánh nhau khác?
Na Tra trong nháy mắt tỉnh táo tinh thần. "Vậy ngươi nói xem, khác chỗ nào?"
Thiên Bồng nguyên soái nhíu mày. Hắn vốn không có ý định giải thích quá nhiều, nhưng mà tên tiểu tử này còn không buông tha, mà lại ngày thường nó miệng toàn nói những lời khó nghe, đúng là cái hùng hài tử. Thiên Bồng nguyên soái khẽ động tâm tư, nhìn về phía Thác Tháp Thiên Vương ở xa xa. Lúc này Thiên Vương cũng đang nhìn chiến trường. Hắn hoàn toàn không để ý bên này. Thiên Bồng nguyên soái cười hắc hắc, nói "Vậy ngươi nhìn hướng đó xem?" Hắn chỉ chỉ về một chỗ nào đó trên chiến trường.
Ở chỗ đó hai nữ yêu tinh đang dùng chân hỏa đánh nhau kịch liệt, vì đánh nhau kịch liệt mà quần áo rách mướp, dù đứng im cũng lộ ra một mảng lớn xuân quang.
Na Tra nhìn theo tay của hắn. Lông mày hơi nhíu lại. "Cái này có gì?" Sự chú ý của hắn hoàn toàn không đặt ở chỗ xuân quang đó. Ngược lại hắn bị cảnh chiến đấu giữa đám đầu trọc cùng đám yêu quái hấp dẫn. Mỗi cử động đều có một loại bạo lực mỹ học. Hắn rất thích. Không khỏi nhìn thêm một chút.
Còn Thiên Bồng nguyên soái thấy ánh mắt của hắn sáng lên, còn tưởng rằng hắn bị những thứ xuân quang đó hấp dẫn, hắn tiếp tục dẫn dụ nói: "Ngươi nhìn kỹ một chút, để ý vào chi tiết, liền cảm thấy không giống."
Na Tra càng nhíu chặt mày. Hắn cảm thấy Thiên Bồng nguyên soái đúng là cái kẻ lừa đảo, chắc chắn đang lừa hắn. Nhưng bây giờ cũng không có gì làm, tạm thời coi như giải buồn. Hắn liền chăm chú nhìn lại.
Nhưng mà nhìn lấy nhìn xem, hắn hình như ngộ ra được điều gì đó. Phật Đà Phật môn, Yêu Hoàng Yêu tộc, mỗi cử chỉ đều giản đơn mà ẩn chứa vô tận ảo diệu. Hắn ngây người ra!!
Mà Thiên Bồng nguyên soái thấy thế, nụ cười trên mặt càng thêm rạng rỡ. "Sao?" "Có phải cảm thấy có vô vàn diệu dụng không?"
Na Tra đầu không hề động, gật đầu: "Đúng là vậy, không nghĩ tới ngươi mập mạp bình thường nhìn rất nông cạn, thế mà thâm tàng bất lộ, không đơn giản, thật không đơn giản." Hắn học theo giọng điệu của Thác Tháp Thiên Vương khen ngợi Thiên Bồng nguyên soái.
Thiên Bồng nguyên soái lại càng cao hứng, hắn có cảm giác lừa người khác, mà người khác lại giúp mình kiếm tiền. Đừng nói, vẫn rất thoải mái.
"Vậy ngươi cứ xem từ từ, bình tĩnh lại thưởng thức." "Phải kiên nhẫn."
Na Tra không nhịn được nói: "Biết rồi." Sau đó hắn càng thêm chăm chú. Chiến đấu ở cấp độ này, lại thêm người tham chiến đều là đại tu hành giả, tùy tiện quan sát có khi đều có thể đốn ngộ, có thể từ đây mà biết, tu vi tinh tiến. Mà Na Tra mặc dù ngang bướng, nhưng thiên phú tự nhiên là không thể chê. Rất nhanh hắn đã có chỗ đốn ngộ. Hắn hiểu!!
Na Tra ngơ ngác nhìn xuống chiến trường, khí thế trên người bất ngờ tăng lên một chút. Mặc dù không rõ ràng, mà lại rất yếu ớt, nhưng có thể khẳng định là có dao động.
Thiên Bồng nguyên soái hoàn toàn không thể hiểu được! Cái này... nhìn người ta tu vi tăng sao? Đây là công pháp gì, ta cũng muốn luyện! Hắn ngơ ngác nhìn Na Tra, mãi cho đến khi Na Tra từ cái cảm giác huyền diệu khó tả đó đi ra, hắn mới hỏi: "Ngươi hiểu?"
Na Tra gật đầu: "Đúng vậy." Nhưng rất nhanh hắn lại nhíu mày. "Lần này là nhờ ơn của ngươi." "Sau này ta sẽ trả ngươi nhân tình này." Hắn Na Tra ở Thiên Đình cũng coi như là nhân vật số một, nợ người ta thì nhất định phải trả. Mặc dù không thích tên mập mạp này cho lắm, nhưng nợ thì vẫn phải trả.
Thiên Bồng nguyên soái khoát tay: "Cái này không cần, ta chủ yếu là muốn hỏi, vì sao ngươi đột nhiên lại hiểu ra, có cái gì then chốt không?" Nói xong, hắn mong đợi nhìn Na Tra.
Na Tra gãi đầu: "Then chốt? Không có."
"Thật không có?" Thiên Bồng nguyên soái vẫn không cam tâm.
Na Tra gật đầu: "Ta chỉ là nhìn xem, sau đó liền hiểu." Thiên Bồng nguyên soái thực sự không nghĩ tới mọi chuyện đơn giản vậy. Hắn nhìn Na Tra, thấy hắn không có vẻ nói dối, nên liền tin mấy phần. Sau đó hắn cũng rất nghiêm túc nhìn theo. Chiến trường dưới kia bị hắn thu hết vào mắt, rất nhanh hắn cũng nhập thần.
Nhưng trọng tâm của hắn rõ ràng có chút khác với Na Tra, Na Tra chăm chú nhìn vào các chiêu thức động tác, còn Thiên Bồng nguyên soái thì cứ lưu luyến tại chỗ đó, chỗ đó và chỗ kia. Hắc hắc, hắc hắc...... Thiên Bồng nguyên soái bất giác nở nụ cười. Thật đẹp!
Nhưng mà mặc kệ hắn nhìn thế nào, cũng chỉ cảm thấy đẹp, mà không hề có chút đốn ngộ nào. Hắn không khỏi nghi ngờ Na Tra có phải đang lừa hắn hay không. "Ngươi xác định biện pháp này hữu dụng?"
Na Tra nhún vai: "Ta vẫn là học theo ngươi, ngươi cũng không thể nói phương pháp của mình không dùng được chứ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận