Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 688:: một tốt cấp dưới bản thân tu dưỡng

Chương 688: Một cấp dưới tốt cần phải tự tu dưỡng.
Hầu Ca một mặt khinh thường nói: "Cái tên Ma La kia là nhân vật cỡ nào, nếu thật lấy được chân kinh, sao còn phải quay lại, ta lão Tôn thấy hắn chắc còn chưa lấy được."
Trư Bát Giới cũng gật đầu: "Lần này ta lão Trư thấy đại sư huynh nói đúng lắm."
Sa Hòa Thượng: "Ta cũng thấy vậy."
Lâm Phóng cũng cảm thấy như thế.
Nhưng mà......
"Không đúng."
"Ma La nói thật."
Người vừa nói là Chôn Cất Tình Yêu.
Lâm Phóng, Hầu Ca, Trư Bát Giới, Sa Hòa Thượng đều ngơ ngác nhìn hắn.
Ngài nói câu đó có nghĩ qua không vậy?
"Vì sao a?" Lâm Phóng không hiểu ra sao.
Tình huống hiện tại đã quá rõ ràng, không còn gì đáng nghi nữa, tại sao Chôn Cất Tình Yêu lại nói vậy?
"Các ngươi thử nghĩ xem, nếu các ngươi là hắn, khi chưa lấy được chân kinh mà lại bị người truy sát, các ngươi sẽ làm gì?"
Làm gì bây giờ?
Chạy thôi.
Hầu Ca: "Có thể đánh thì đánh, có thể chạy thì chạy."
Trư Bát Giới: "Vậy còn gì để nói, trực tiếp bỏ chạy thôi."
Sa Hòa Thượng: "Hai vị sư huynh nói đúng lắm."
Chôn Cất Tình Yêu: "Vậy các ngươi sẽ tùy tiện quay lại đây khi vẫn chưa thoát khỏi bị đuổi bắt sao?"
Ba người nghĩ ngợi, rồi lắc đầu.
Hiển nhiên là không.
Ba người lựa chọn thực tế đều thống nhất.
Tìm cơ hội, rồi cầu phát triển, nhưng trước đó, chắc chắn phải chạy trước đã.
Rồi quay lại đánh úp một cái, việc này chẳng khác gì nói cho người ta biết, thực ra mình chưa có được gì.
"Vậy có khả năng Ma La quay lại đánh úp, không phải vì chân kinh mà là muốn làm chuyện khác không?"
Lần này không ai nói gì.
Tất cả đều suy tư xem Ma La muốn làm gì.
Chuyện gì mà Ma La tình nguyện quay lại cũng phải làm cho bằng được?
Đơn thuần đánh một chiêu giả sao?
Ma La không rảnh đi làm chuyện vô vị như vậy.
"Tạm thời không nghĩ ra được, vậy chúng ta giờ nên làm gì?"
Dương Tiễn nghĩ ngợi một lát, nói: "Tách nhau đi tìm chẳng khác gì tự tìm đường chết, nhưng nếu tập hợp một chỗ thì hiệu suất lại giảm, quan trọng nhất là Ma La chỉ muốn trêu chọc chơi trò trốn tìm với chúng ta, vậy thì không ai bắt được hắn."
Chôn Cất Tình Yêu: "Chưa chắc, đây là địa bàn của ta."
Nếu hắn điều động sức mạnh con người, có lẽ sẽ có hy vọng tìm ra Ma La.
"Bây giờ dùng sức người có phải hơi làm quá lên không?"
Lâm Phóng bất chợt buông một câu.
"Vậy ngươi có cách gì không?"
Chôn Cất Tình Yêu nhìn về phía hắn.
Hầu Ca mấy người cũng đều nhìn Lâm Phóng.
Trư Bát Giới khinh thường nói: "Mấy bọn ta còn không có cách, ngươi thì có cách gì?"
Lâm Phóng liếc xéo hắn một cái, rồi phất tay.
Trư Bát Giới lập tức lùi về sau một bước, sau lưng ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Quên mất, thằng nhãi này giờ không thể trêu vào!!
Hầu Ca vẻ mặt vô cùng nghi hoặc: "Ngươi làm gì vậy, sao con heo này sợ ngươi vậy?"
Lâm Phóng cười hề hề: "Chính là lúc đuổi Ma La đi vừa nãy, ta dùng một chút Tru Tiên Kiếm Trận, tên này lúc đó tỉnh dậy, còn giả vờ chưa tỉnh muốn hố ta, kết quả bị dọa cho khiếp vía."
Hầu Ca nhìn Trư Bát Giới ánh mắt trở nên có chút nguy hiểm.
Trư Bát Giới lại lùi về sau một bước, ánh mắt có chút hoảng loạn.
Phải tìm cách trốn!!
Cứ đợi tiếp sớm muộn gì cũng bị làm thành thịt kho tàu.
"Trở lại chuyện chính, ta có một cách, mọi người xem có được không."
Lâm Phóng lại kéo chủ đề về: "Sao chúng ta cứ phải tự mình giải quyết vấn đề, sao không thử buông tư duy, trên thực tế có người giải quyết vấn đề này có tác dụng hơn chúng ta."
"Ngươi nói là Thiên Đình?" Dương Tiễn đoán ra ngay.
Lâm Phóng gật đầu: "Ừ, lãnh đạo không phải dùng để giải quyết vấn đề sao?"
Chôn Cất Tình Yêu suy nghĩ một lát, cũng cười: "Cao tay."
Bọn họ không giải quyết được vấn đề, nhưng có thể ném vấn đề ra ngoài.
Chỉ cần vấn đề không phải của mình thì mình cứ việc thoải mái.
"Nhưng như vậy không thể thật sự giải quyết vấn đề, Thiên Đình nhất định sẽ kéo dài công việc." Chôn Cất Tình Yêu hơi nhíu mày, hắn là người muốn giải quyết vấn đề nhất trong số bọn họ.
"Cho nên chúng ta ném vấn đề đi đồng thời, còn phải cho thêm chút sức." Nụ cười trên mặt Lâm Phóng rất thâm ý.
Chôn Cất Tình Yêu: "???"
Lần này, hắn lại không đoán ra Lâm Phóng đang nghĩ gì.
Lâm Phóng cũng không thừa nước đục thả câu, nói thẳng: "Chúng ta là thân phận gì, là tinh anh được Thiên Đình đặc phái xuống để tiêu diệt trùm cuối Ma La, do Ngọc Đế đặc cách, tiền trảm... khụ khụ!! Nói chung là rất ghê gớm."
Miệng nói lung tung, chút nữa thì tuyệt tự.
"Ngọc Đế đặc cách, tiền trảm hậu tấu, câu này khí phách!!" Hầu Ca lại có vẻ thích thú.
Lâm Phóng im lặng, thầm nghĩ: "Ngươi mà biết ý câu cửa miệng này, chắc không nghĩ thế đâu."
"Đương nhiên là phải quang minh chính đại làm việc, để khắp thiên hạ, không đúng, toàn tam giới ai nấy đều cảm nhận được quyết tâm của Ngọc Đế, quyết tâm của Thiên Đình."
"Ta thấy đây mới là việc chúng ta nên làm nhất."
"Mà để thể hiện rõ quyết tâm của Ngọc Đế hơn nữa, ta nói một con số!!"
"Ba ngày."
"Ngọc Đế chúa tể tam giới, ba ngày tìm ra vị trí của Ma La, cũng không quá phận đâu."
"Chúng ta muốn toàn tam giới cảm nhận được, Ngọc Đế đã quyết tâm đến mức nào để có thể nhanh chóng giải quyết họa loạn này!!"
Lâm Phóng chững chạc đàng hoàng, một mặt nghiêm túc, nghĩa chính ngôn từ nói một hồi khiến người xung quanh đều ngơ ngác.
Ba ngày?
Còn muốn cả tam giới đều biết?
Ngọa tào!!
Ngươi đây là muốn chơi chết Ngọc Đế hả!!
Đoán chừng Ngọc Đế nghe câu này sẽ nổi điên mất.
Một lúc sau.
Mọi người mới hoàn hồn.
Chôn Cất Tình Yêu nghiêm mặt: "Ừm, ta thấy không sai, còn các ngươi thì sao?"
Hầu Ca: "Ta lão Tôn tán thành."
Dương Tiễn: "Ta không có ý kiến, việc đưa tin cứ giao cho ta, ta gọi 800 thảo đầu thần, chuyện này sẽ được lan truyền tốt đẹp."
Chôn Cất Tình Yêu: "Sao có thể dùng ngươi, ta trực tiếp dùng sức người, truyền bá tin tức tốt này khắp nhân gian."
Trư Bát Giới: "......"
Sa Hòa Thượng: "......"
Hai người bọn họ lại muốn ngăn cản, nhưng sợ chết!!
"Nếu mọi người đều tích cực như vậy, vậy ta đi trước?"
"Đi đi." Chôn Cất Tình Yêu gật đầu.
Lâm Phóng vừa định lộn nhào, liền bị Trư Bát Giới kéo lại.
"Cái đó, Lâm huynh đệ, ngươi xem có thể cho lão Trư ta quá giang một chuyến được không, lâu rồi không về Thiên Đình, lão Trư ta nhớ nhà quá."
Lâm Phóng ánh mắt có chút nheo lại.
Tên này lúc này đòi lên Thiên Đình...
"Ha ha!! Không chở." Lâm Phóng cười lạnh: "Hầu Ca, trông chừng hắn, dám chạy, buổi tối ta cho thêm món ăn."
Hầu Ca ôm Trư Bát Giới trở lại, cười khà khà nói: "Lâm Phóng huynh đệ yên tâm, ta lão Tôn chắc chắn trông chừng hắn."
Mặt Trư Bát Giới lập tức xụ xuống.
"Không phải, chúng ta đều là sư huynh đệ, có thể tin nhau một chút được không?"
Chôn Cất Tình Yêu: "Ha ha."
Dương Tiễn: "Ha ha."
Hầu Ca: "Ngươi cứ chạy đi 800 mét."
Sa Hòa Thượng: "Đại sư huynh nói đúng lắm."
Lâm Phóng nhào lên một cái lên tới Thiên Đình, vừa đến đã thấy bốn vị hộ vệ Kim Cương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận