Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 120:: Long Cung bảo khố

Long Nữ nói xong, mặt mày tươi cười nâng hắn lên. Quan sát một hồi, càng nhìn càng thích.
“Ngươi rõ ràng không lớn, không ngờ lại có tài năng tốt như vậy, so với mấy người đỗ đạt tiến sĩ của Nhân tộc còn giỏi hơn, phụ vương ta nghe xong đều khen.”
“Nghe Tôn Tiên sư nói ngươi là hắn nhặt được.”
“Trước kia ngươi nhất định sống ở nước của Nhân tộc, cũng nhất định có một người thầy rất lợi hại.”
Lâm Phóng nghe Long Nữ nói, trong lòng cũng có chút đắc ý. Dù sao bài thơ là hắn chép. Nhưng dù sao Long Nữ khen là khen hắn.
“Đúng rồi, phụ vương ta muốn gặp ngươi một lần, cảm ơn ngươi đã cứu ta, Linh Hư tử cùng Hầu Ca cũng sẽ đi qua.”
Long Vương cảm tạ ta?
Lâm Phóng ngẩn người. Sau đó hai mắt hắn liền biến thành hình đồng tiền. Long tộc trong Tam Giới đều nổi tiếng có tiền. Đến lúc đó Tây Hải Long Vương cảm tạ hắn, tiện tay cho vài thứ, nhất định có thể đổi được không ít điểm tích lũy.
“Tốt, tốt, chúng ta mau đi thôi.”
“Không thể để Long Vương phải chờ lâu.”
Lâm Phóng lập tức hưng phấn.
Long Nữ nghi hoặc nhìn hắn, nhưng vẫn đặt hắn lên vai, để hắn nắm vai mình, khỏi bị ngã.
Còn Lâm Phóng thì có chút tiếc nuối nhìn sừng rồng trên đầu Long Nữ. Hồi bé hắn có xem một bộ Anime. Trong đó nam chính cưỡi một con Hoàng Kim Cự Long, tay đặt lên hai chiếc sừng rồng. Cho nên từ lúc đó, Lâm Phóng đã có ý muốn cưỡi rồng. Đáng tiếc đến giờ vẫn chưa thực hiện.
“Đáng tiếc thật.”
Hắn lẩm bẩm một tiếng, rồi thu mắt về.
“Cái gì?” Long Nữ vẻ mặt khó hiểu nhìn hắn.
“Không có gì.” Lâm Phóng lắc đầu, rồi cười nói: “Chúng ta đi thôi.”
Sau đó hắn ở trong lòng hô một tiếng.
“Đắc, giá!!”
Long Nữ mang theo hắn đi trong long cung, trên đường gặp lính tôm tướng cua Bạng nữ, thấy họ đều vội vàng gật đầu cúi người hành lễ. Có vài người gan lớn thì tò mò nhìn Lâm Phóng.
Khi hai người đến đại điện Long Cung, Hầu Ca và Linh Hư tử đều đã đến. Tây Hải Long Vương tươi cười trò chuyện cùng Linh Hư tử. Còn Hầu Ca thì đứng bên cạnh chán nản ngoáy tai, không hề giấu vẻ mặt chán nản cực độ. Ma Ngang Thái tử cũng cười theo bên cạnh.
Thấy Long Nữ và Lâm Phóng đến, mọi người đều nhìn sang, nhất là Hầu Ca, còn bước nhanh mấy bước đến trước mặt Long Nữ, đặt Lâm Phóng xuống vai mình.
“Lâm Phóng huynh đệ, ngươi đến rồi.”
“Ta lão Tôn ở đây sắp chán chết.”
Lúc này Long Vương cũng nhìn sang Lâm Phóng, cười nói: “Vị này chính là bạn vong niên của tổ sư, Lâm Phóng tiểu hữu phải không, nghe nói ngươi dùng tu vi thần tàng cảnh chém giết hai tên tặc tử Bắc Câu Lô Châu.”
“Thật là thiếu niên có triển vọng.”
Lâm Phóng vừa đứng lên, vẫn còn hơi lơ mơ, liền khoát tay áo nói: “Cơ thao, chớ sáu.”
Long Vương: “……”
“Ha ha ha, tiểu hữu nói vậy là khiêm tốn.”
“Tiên phàm khác nhau.”
“Ngay cả trong Tam Giới, làm được như thế không phải là không có, nhưng chắc chắn chỉ đếm trên đầu ngón tay, mà có thể giống tiểu hữu như vậy toàn thân trở ra thì càng hiếm.”
Mấy người xung quanh nghe xong đều thấy có lý. Hai đại yêu liên thủ có thể đánh bại Long Nữ Ngao Đường, chút nữa thì giết nàng, có thể thấy thực lực không hề yếu. Mà Lâm Phóng không chỉ giải quyết được chúng, còn toàn thân trở ra. Điều này đã nói rõ rất nhiều.
Chỉ là Lâm Phóng không nghĩ như vậy. Hắn thật sự cảm thấy mình là con tôm nhỏ, dù sao so với Thái Thượng Lão Quân, Bồ Đề Lão Tổ, mấy vị Thánh Nhân, hắn có là gì. Cho dù so với Hầu Ca, hắn cũng cảm thấy mình yếu nổ đom đóm mắt.
“Chuyện này thật sự không có gì.”
“Long Vương ngươi không biết đấy thôi, thao tác này đối với loại tồn tại gọi là thiên Đạo chi tử mà nói, hoàn toàn là chuyện cơm bữa, ung dung thư thái.”
“Thậm chí còn có thể làm được những chuyện khoa trương hơn.”
“Thiên Đạo chi tử?”
Tây Hải Long Vương nhíu mày, không biết đó là một dạng tồn tại thế nào.
“Danh xưng này quả thực chưa từng nghe.”
Lâm Phóng thấy hắn không rõ, liền giải thích.
“Chính là khí vận chi tử của một thế giới, tồn tại này thường vô cùng may mắn, đi trên đường đều có thể gặp chí bảo, mà một khi bắt đầu tu hành, thì lại càng đáng sợ.”
“Đối với bọn họ, đột phá cảnh giới đơn giản như ăn cơm uống nước.”
“Dù cho một số thiên Đạo chi tử trước đó bị kìm hãm, như khúc gỗ, chỉ cần để chúng vùng dậy, tình thế không thể ngăn cản, đơn giản như hack.”
“Đối với bọn họ mà nói vượt cấp khiêu chiến, đơn giản chẳng đáng nhắc.”
“Thậm chí trong quá trình quyết đấu, đột phá cảnh giới cũng chỉ là chuyện nhỏ dễ như trở bàn tay.”
“Và đây vẫn chưa phải điều đáng sợ nhất.”
“Một khi đối địch với loại tồn tại này, sẽ bị ép mang lên vòng trí tuệ suy giảm, khiến cho chỉ số thông minh của ngươi xuống âm.”
Lời Lâm Phóng khiến những người ở đây nghe đều ngơ ngác. Không ngờ trên đời lại có loại tồn tại như vậy. Thật quá đáng sợ.
Lâm Phóng liếc nhìn xung quanh, rất hài lòng với vẻ mặt của mọi người, nói: “So với những tồn tại đó, thao tác của ta chẳng đáng gì.”
“Ai!”
“Ngươi nhìn ta đây, tu hành đã một năm, mà đến Tiên còn chưa thành.”
Hắn có vẻ bất mãn thở dài.
Hầu Ca sờ đầu hắn, cười nói: “Cố lên, ngươi nhất định có thể.”
Lâm Phóng quay sang nhìn Hầu Ca tươi cười. Cảm động gật đầu nhẹ.
“Ừ.”
Linh Hư tử một bên nhìn cảnh này, không hiểu sao càng nhìn càng thấy tràn ngập tình cảm, nên hắn sợ rùng mình, cố xua cái ý nghĩ dọa người này.
Lúc này Long Vương cũng phản ứng lại, ông cười nhìn sang Lâm Phóng.
“Vậy chúng ta trước hết không nói chuyện này.”
“Lâm Phóng tiểu hữu, mấy lần ra tay cứu được tính mệnh của tiểu nữ, ân tình này Tây Hải Long Cung ta nhất định phải báo đáp.”
Lâm Phóng một mặt mong chờ nhìn ông. Rốt cuộc cũng đến lúc được nhận tiền sao? Ta chờ không kịp nữa rồi.
“Cho nên ta quyết định mở Tây Hải bảo khố, đồ trong bảo khố, Lâm Phóng tiểu hữu có thể tùy ý chọn một món, ngoài ra Linh Hư tử và Tôn Ngộ Không hai vị cũng vất vả, cũng có thể chọn một món.”
Linh Hư tử chắp tay thở dài: “Cảm ơn Long Vương.”
Tây Hải Long Vương nếu chỉ luận bối phận, chưa kể đến võ lực, xác thực là bối phận cao hơn ông.
Hầu Ca cũng học theo bái.
“Lão Tôn ta cũng cảm ơn Long Vương.”
Lâm Phóng thì cười toe toét, không khép miệng được. Đây là Long Cung bảo khố đấy, đồ bên trong tuyệt đối giá trị liên thành.
Long Vương cười khoát tay.
“Ha ha ha, không cần, không cần, lần này vốn nên là Tây Hải Long tộc ta cảm ơn các ngươi, sao còn thành các ngươi cảm ơn ta?”
Sau đó mọi người đi đến Tây Hải Long Cung bảo khố.
Lâm Phóng chờ mong không gì sánh bằng nhìn cửa bảo khố lớn toàn thân bằng vàng ròng trước mặt. Quả là Long tộc, cửa lớn này cũng là làm từ vàng ròng. Đơn giản hào không tính toán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận