Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 652:: đất bằng quẳng

Chương 652: đất bằng quăng
“Ai! Con khỉ, tên tiểu bạch kiểm này là cái gì vậy? Lão Trư ta nhìn hắn sao có điểm kỳ lạ thế nhỉ!!” Trư Cương Liệp huých huých vào người Hầu Ca.
Hầu Ca mặt ghét bỏ lùi về sau: “Nói chuyện thì nói, đừng có tới gần thế.”
Trư Cương Liệp mặt u oán biểu lộ.
Hầu Ca nhe răng, móc kim cô bổng từ trong tai ra.
Mới rút được một nửa, Trư Cương Liệp lập tức tươi cười, xích lại gần, ấn kim cô bổng vào: “Hầu Ca, ngài nhìn xem tính tình của ngài này, mấy chục năm rồi, chẳng thay đổi gì cả, sau này chúng ta còn là anh em cùng hoạn nạn, đừng có xa lạ thế.”
Hầu Ca bực bội gạt tay Trư Cương Liệp ra: “Xéo đi!!”
Trư Cương Liệp thức thời lăn.
Sau đó ánh mắt của hắn nhìn về phía Lâm Phóng: “Ngươi đây là đến tuổi nổi loạn à?”
Lâm Phóng: “......”
“Có rắm thì thả!!”
Trư Cương Liệp hỏi: “Tên tiểu bạch kiểm này......”
Lâm Phóng: “Tự ngươi đến hỏi đi!!”
Lúc này tiểu bạch kiểm Chôn Cất Tình Yêu liếc nhìn Trư Cương Liệp, nói: “Hôm nay ngươi chú ý chút.”
Trư Cương Liệp: “???”
Ý gì?
Chôn Cất Tình Yêu: “Hôm nay ngươi sẽ rất xui xẻo.”
Trư Cương Liệp vẻ mặt khinh thường.
“Nhà ngươi Trư gia gia dù sao cũng là thiên thần chuyển thế, tự mang phúc vận, sao có thể......”
Nói mới được nửa câu, hắn đã bị một cú đất bằng quăng nằm lăn ra đất!!
Trư Cương Liệp: “???”
Tình huống gì?
Hắn lại nhìn Chôn Cất Tình Yêu: “Ngươi làm?”
Chôn Cất Tình Yêu ưỡn ngực ngẩng đầu, 45 độ nhìn lên trời, tay áo phất lên, vẻ mặt không nói ra được thoải mái: “Trời gây nghiệt còn có thể tha thứ, tự gây nghiệt thì không sống nổi, tự ngươi làm, đừng có đổ cho ta.”
Cao Tiểu Thúy: “Đẹp quá, lời nói sâu sắc ghê, ta rất thích nha!!”
Trư Cương Liệp: “......”
Ngọa Tào!! Thằng nhóc này quá cổ quái rồi đi!! Hắn bất quá mắng hai câu tiểu bạch kiểm, mà lại bị một cú đất bằng quăng.
Vậy nếu như muốn hãm hại hắn......
Trư Cương Liệp không dám nghĩ.
Loại phúc vận kinh thiên tồn tại này, cần phải hắn đến bảo hộ, trên đường lỡ có thằng mù nào đụng vào hắn, vậy thì là gặp xui tám đời!!
Hắn từ dưới đất đứng lên, vừa định nói gì.
Đùng! Lại nằm xuống!!
Trư Cương Liệp: “......”
Hắn đứng lên, lại nằm sấp xuống, lại đứng, rồi lại nằm sấp, liên tiếp chín cú dập đầu!!
Người xung quanh đều trợn tròn mắt!! Từng thấy người xui xẻo, nhưng chưa thấy ai xui xẻo đến mức này, đất bằng quăng mà cũng quăng đến chín lần, đầu óc đều bị quăng choáng váng cả rồi!!
Đợi đến khi Trư Cương Liệp hoa mắt chóng mặt, lúc này mới đứng dậy được.
“Ngươi đây là cái gì, yêu pháp gì?”
Đùng!! Hắn lại ngã.
Chôn Cất Tình Yêu quay sang nhìn Lâm Phóng, hỏi: “Gã này không nhớ đòn sao?”
Lâm Phóng gật đầu: “Ngài đừng để ý đến hắn, hắn vốn thế, đầu óc đần, heo thôi, thông cảm chút đi!!”
“À~~ hiểu rồi.”
Chôn Cất Tình Yêu gật đầu vẻ mặt đã hiểu rõ.
Trư Cương Liệp: “......”
Hai người này lại dám ngang nhiên trước mặt hắn nói hắn đần!! Hắn đần sao?? Hắn thông minh lắm có được không?
Lâm Phóng: Ờ đúng đúng đúng!!
Đến khi Trư Cương Liệp đứng được lên, hắn lảo đảo muốn xóc cả óc, sau đó lòng vẫn còn sợ hãi nhìn về phía Chôn Cất Tình Yêu.
Vừa lúc này Cao viên ngoại cũng đến gặp ba người.
Cao Tiểu Thúy nhìn thấy lão cha nhà mình, lập tức phấn khích chạy đến nắm tay ông: “Cha, con muốn hắn làm tướng công!!”
Nàng chỉ Chôn Cất Tình Yêu.
Chôn Cất Tình Yêu lập tức khoát tay, một mặt không tình nguyện.
Trư Cương Liệp thì lại nhếch miệng, không lo Chôn Cất Tình Yêu sẽ cướp mất người thương Cao Tiểu Thúy.
Dù sao Cao viên ngoại là người rất sáng suốt.
Mà Cao viên ngoại đúng như hắn nghĩ, nghe lời Cao Tiểu Thúy, nhíu mày, không muốn giao con gái cho người lai lịch không rõ: “Tiểu Thúy, con cũng là thiếu nữ rồi, sao lại còn như đứa trẻ con......”
Vừa nói chuyện, một bên quan sát ba người.
Nhưng khi ông nhìn Chôn Cất Tình Yêu, lời vừa ra đến miệng lại không thể thốt thành câu.
Ông ngơ ngác nhìn Chôn Cất Tình Yêu!!
Chôn Cất Tình Yêu: “......”
Trư Cương Liệp: “???”
Hắn mộng bức nhìn Cao viên ngoại đang ngẩn người.
Chuyện gì xảy ra?
Sau đó, hắn thấy Cao viên ngoại thế mà bước nhanh lên, bắt lấy tay Chôn Cất Tình Yêu, trong ánh mắt rõ ràng ý nói "Tiểu huynh đệ, ngươi có nguyện ý ở rể nhà ta không, sau này Cao Gia ta sẽ là của ngươi.”
Chôn Cất Tình Yêu mặt không tình nguyện: “Thí chủ, xin hãy tỉnh táo, tiểu đạo là người xuất gia, một lòng hướng đạo.”
Nhưng Cao viên ngoại không chịu buông tha: “Không sao!! Xuất gia rồi cũng có thể hoàn tục.”
“Cao Gia Trang ta có ruộng tốt mênh mông, bảo đảm ngươi áo cơm không lo, con gái ta hoa nhường nguyệt thẹn, chẳng lẽ ngươi không động tâm sao?”
Chôn Cất Tình Yêu vẫn lắc đầu.
Còn Trư Cương Liệp thì hết hồn!!
Ngọa tào!! Tình huống gì đây?
Tên tiểu bạch kiểm này có vẻ ngoài không tệ, nhưng ngươi cũng không đến mức kích động như thế chứ.
Cao Tiểu Thúy mê trai, ngươi cũng mê trai à?
Nghĩ đến đây, Trư Cương Liệp lại bị một cú đất bằng quăng nằm trên đất, nhưng trong ánh mắt vẫn không giấu được vẻ chấn kinh.
Đối mặt Cao viên ngoại nhiệt tình, Chôn Cất Tình Yêu liên tục khoát tay: “Viên ngoại, viên ngoại, xin ngài bình tĩnh đã, tiểu đạo thật không hưởng thụ được, chí của tiểu đạo không ở đây mà.”
Cao viên ngoại cuối cùng cũng tỉnh táo lại.
Ông tiếc nuối nhìn Chôn Cất Tình Yêu, nghĩ nghĩ, rồi hỏi: “Vậy mượn giống được không?”
Chôn Cất Tình Yêu: “......”
“Không được!!”
Cao Tiểu Thúy: “Cha, con, con, để con nghĩ đã!!”
Trư Cương Liệp quay sang nhìn Cao Tiểu Thúy, thấy vẻ mặt xoắn xuýt của nàng, không khỏi thở dài một hơi.
May là Tiểu Thúy còn có chút lý trí, chứ đến mức này mà cũng đáp ứng, vậy thì quá không bình thường!!
Cao viên ngoại sầm mặt xuống: “Nghĩ gì nữa, ta làm chủ.”
Cao Tiểu Thúy cắn răng!!
“Vậy...... Vậy con nghe cha!!”
Trư Cương Liệp: “......”
Thảo!!
Lâm Phóng: “Thảo! Đã không có ý định muốn danh phận rồi sao?”
Khi bốn người bọn họ ra khỏi Cao phủ, Trư Cương Liệp cúi gằm mặt, một bộ dáng tro tàn cùng cực, rõ ràng là một con chó lông vàng thảm bại khổ sở.
Chôn Cất Tình Yêu cũng không còn cách nào, dù sao cái thứ này, hắn thật sự không có cách nào khống chế được!!
Mà cha con Cao Gia nhìn Chôn Cất Tình Yêu dần bước xa, càng khóc rấm rứt.
Trư Cương Liệp thấy cảnh này, cũng khóc!!
Khóc đến lê hoa đái vũ!!
Lâm Phóng: “......”
“Ngươi sao thế? Chẳng phải chỉ là một cô nương?”
Trư Cương Liệp: “Ngươi biết cái gì, ta kiếm người yêu dễ lắm sao?”
“Thiên Đình là chỗ như thế nào, các ngươi cũng không phải không biết, chết sống không cho yêu đương, nảy sinh chút phàm tâm thôi cũng là tội lớn, khi xưa đến Nguyệt Cung ta đã ôm quyết tâm sống mái một phen, kết quả bị Ngọc Đế Tiên Nhân Khiêu.”
“Vất vả lắm mới xuống đây, nghĩ là có thể tìm được tình yêu, kết quả lại thành đàn bà.”
Lâm Phóng: “Thảm thật!!”
Trư Cương Liệp: “Ngươi không thể nói uyển chuyển hơn chút sao?”
Lâm Phóng: “Không thể.”
Trư Cương Liệp: “......”
“Ai!! Ban đầu ta tuyệt vọng lắm rồi, nhưng rồi lại gặp Tiểu Thúy.”
“Ngươi tin vào tiếng sét ái tình không?”
Vẻ mặt hắn tràn ngập si mê mà cười.
Lâm Phóng nhìn sang Chôn Cất Tình Yêu trông như mới trốn khỏi ổ sói: “Ừm, ngươi vừa gặp đã yêu một cô nương mà lại suýt nữa ngã dán lên người Chôn Cất Tình Yêu.”
Trư Cương Liệp: “Cút!!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận