Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 317:: Yêu Quốc người tới

Chương 317: Yêu Quốc người đến, Côn Bằng thế nhưng là yêu tộc thứ nhất thứ hai năm tử, đâm lưng qua Đông Hoàng Thái Nhất tồn tại, toàn bộ yêu tộc ai chưa nghe nói qua đại danh của hắn, đây tuyệt đối là nhân vật ai nghe cũng sợ hãi a. Hoa Quả Sơn thu lưu hắn, trong nháy mắt liền sẽ trở thành mục tiêu công kích a. Hơn nữa còn phải đề phòng hắn phản bội. Đây chẳng phải là tự tìm phiền toái sao. Lâm Phóng lại cười giải thích nói: "Thật ra ta cũng không muốn, nhưng ai bảo ta mềm lòng đâu, hắn khóc lóc van xin ta thu lưu, nói muốn có một cái nhà, một cái không cần lớn lắm." "Ta nhất thời mềm lòng liền đáp ứng." Yêu sư Côn Bằng ở bên cạnh nghe được câu này, mặt giận đến tái mét. Nếu không phải hổ xuống đồng bằng, hắn nhất định phải cho tiểu tử này biết đắc tội một vị Chuẩn Thánh sẽ có kết cục thế nào. "Như vậy cũng không thích hợp." Lão hầu tử vẫn còn một mặt lo lắng. Lâm Phóng tiếp tục nói: "Không cần lo lắng, trước đó đại vương đã đi tìm Nữ Oa nương nương giúp đỡ, gia hỏa này một thân thần thông bị phong mất bảy tám phần, hiện tại chẳng khác gì đồ bỏ đi." "Chí bảo Hà Đồ kia cũng bị lấy đi." "Nữ Oa nương nương còn nắm giữ một sợi thần hồn tinh phách của hắn, hoàn toàn khống chế tư tưởng của hắn, sinh tử." "Ngươi không tin ta, còn không tin Nữ Oa nương nương sao." Lão hầu tử lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Tuy nói trong lòng hắn xem thường loại người tham sống sợ chết như Côn Bằng, nhưng đối mặt một nhân vật trong truyền thuyết như vậy, hắn vẫn khó tránh khỏi lo lắng. "Vậy ta liền dẫn hắn đi tìm chỗ ở trước." Sau đó lão hầu tử mang theo bọn họ đến nơi yên tĩnh nhất trên Hoa Quả Sơn. "Nơi này là dịch trạm?" Lâm Phóng nhìn căn phòng trước mắt, nói một câu. Lão hầu tử gật đầu nói: "Cân nhắc thân phận đặc thù của Côn Bằng tiền bối, tạm thời sắp xếp hắn ở đây, đợi trường học xây xong rồi, lại tìm cho hắn một cái tiểu viện yên tĩnh." "Trong khoảng thời gian này, trước cứ làm tiền bối chịu thiệt." Côn Bằng bây giờ là tù nhân, tự nhiên không dám đòi hỏi đãi ngộ tốt, có thể giữ được mạng là tốt lắm rồi. "Không có gì thiệt thòi, có chỗ ở là tốt rồi." Sau khi sắp xếp ổn thỏa cho Côn Bằng xong, Lâm Phóng liền bảo lão hầu tử trở về, còn hắn thì đi về phía Di Hồng Viện, khi vào phòng, quang não thiếu nữ đã tỉnh lại. "Chủ nhân, ngươi trở về?" "Ừ." Lâm Phóng đánh giá nàng vài lần, thấy nàng không sao, mới có chút thở phào nhẹ nhõm... Tiếp đó một khoảng thời gian, Hoa Quả Sơn đều gió êm sóng lặng. Trường học cùng phố thương mại trùng kiến đều hoàn thành, diện tích trường học lớn gấp đôi so với trước kia, mọi mặt đều tốt hơn trước kia. Bất quá... Rất nhanh, phiền phức mới lại đến. Hoa Quả Sơn bỗng nhiên nhận được tin tức từ Yêu Quốc, Yêu Quốc dự định kết minh với Hoa Quả Sơn, đồng thời đã có mười tám vị Yêu Hoàng lúc tin tức truyền đi đã xuất phát chạy tới Hoa Quả Sơn. Tính toán thời gian, lúc Lâm Phóng bọn họ nhận được tin tức thì nhiều nhất ba ngày Yêu Hoàng sẽ đến. "Kẻ đến không có ý tốt." Lâm Phóng nhìn tin tức, cảm thán một câu. Yêu quốc này cố ý phát tin rồi cho Yêu Hoàng xuất phát, chính là không muốn cho Hoa Quả Sơn cơ hội phản ứng, lần trước Hoa Quả Sơn từ chối lời mời của Yêu Quốc đã khiến bọn họ tức giận, lần này lại chơi chiêu này, hiển nhiên là không có ý tốt. Hồ Yêu Vương tức giận nói: "Đã đến không có ý tốt, vậy thì không cần nể nang." "Hoa Quả Sơn của chúng ta có Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận, Chuẩn Thánh đến còn không sợ, sao phải sợ mười tám vị Yêu Hoàng kia chứ?" Bắc Câu Lô Châu Yêu Quốc, có 108 vị Yêu Hoàng, tu vi thấp nhất Thái Ất Kim Tiên, cao nhất Đại La Kim Tiên. Mà lần này tới mười tám vị Yêu Hoàng, tất cả đều là Đại La Kim Tiên. "Dù sao cũng là kết minh, cũng không tốt trở mặt ngay." Lão hầu tử nói thêm một câu. Lâm Phóng nói: "Vậy trước cứ xem thái độ của bọn họ thế nào đã, rồi mới quyết định, nhưng bọn họ nếu đã tới, vậy trận thế phải chuẩn bị đầy đủ, đừng để người ta coi thường Hoa Quả Sơn." Lão hầu tử gật nhẹ đầu. Sau đó, hắn cùng Hồ Yêu Vương đi xuống sắp xếp. Ba ngày thời gian tuy không dài, nhưng nếu chỉ là chuẩn bị nghi thức chào đón thì cũng đủ. Lâm Phóng suy nghĩ một lát, rồi đi về phía một tiểu viện yên tĩnh trong trường học, từ khi trường học xây xong, hắn liền sắp xếp Côn Bằng ở đây, ngày ngày ăn ngon uống sướng cúng bái. Côn Bằng cũng vui vẻ tiêu diêu, thậm chí mấy ngày nay còn bắt đầu hưởng thụ cuộc sống này... Ba ngày sau. Mười tám vị Yêu Hoàng Yêu Quốc đến Hoa Quả Sơn. Hầu Ca tự mình dẫn theo một đám yêu quái Hoa Quả Sơn ra nghênh đón, cả Hoa Quả Sơn trên dưới đều giăng đèn kết hoa. Khi các Yêu Hoàng tới thấy cảnh này đều có chút kinh ngạc. Hoa Quả Sơn này có chút quá nhiệt tình. Trước khi đến, bọn họ đã nghĩ đến rất nhiều khả năng, nhưng lớn nhất là Hoa Quả Sơn sẽ bài xích bọn họ, nhưng sao cũng không nghĩ Hoa Quả Sơn lại nhiệt tình như vậy. Lâm Phóng mặt mày tươi cười tiến lên trước. Một tay nắm lấy tay cô tiểu tỷ tỷ trước mắt. Cô tiểu tỷ tỷ này dáng người cao gầy, Lâm Phóng cao có 80cm, còn chưa đến chân dài của nàng, phải giơ cả hai tay lên mới có thể nắm chặt tay nàng. Trang phục nhung toàn màu đen đỏ, nhìn vừa đẹp trai vừa phóng khoáng, khí chất lạnh lùng. Chỉ là ngực hơi nhỏ. Lâm Phóng ngẩng đầu là có thể nhìn thấy cằm của nàng. Nếu là thay Hồ Yêu Vương thì với góc nhìn này, Lâm Phóng nhìn thấy chính là hai quả bưởi lớn. "Ai da, hoan nghênh các ngươi đến Hoa Quả Sơn a." Tiểu tỷ tỷ bị hắn nắm tay ban đầu còn có chút ngơ, nhưng rất nhanh liền phản ứng lại, nhìn dáng vẻ nhỏ bé của Lâm Phóng, liền không so đo với hắn. Sau đó ánh mắt của nàng nhìn về hướng Hầu Ca. Nàng rút tay khỏi tay Lâm Phóng, đi đến trước mặt Hầu Ca. "Ta là người phụ trách lần này của Yêu Quốc, tộc trưởng Họa Đấu tộc, cũng là Yêu Hoàng, ngươi có thể gọi ta là Họa Đấu." Họa Đấu, đây chính là Thượng Cổ Thần thú a. Truyền thuyết nơi nó đi qua sẽ phát sinh hỏa hoạn, là một điềm cực kỳ xui xẻo. Lâm Phóng có chút sợ hãi nhìn nàng, nói "Nghe đồn nơi ngươi đi qua đều sẽ phát sinh hỏa hoạn, vậy ngươi đến Hoa Quả Sơn, Hoa Quả Sơn ta chẳng phải xong rồi." Thiếu nữ Hắc Hồng quay đầu nhìn hắn một cái. "Tiểu tử lông xanh này là..." Hầu Ca giải thích: "Đây là huynh đệ Lâm Phóng của ta, hiệu trưởng trường học phụ thuộc đệ nhất Hoa Quả Sơn." Trong mắt Họa Đấu rõ ràng lộ ra một vòng kinh ngạc: "Hiệu trưởng Lâm Phóng Hoa Quả Sơn nổi tiếng bên ngoài, lại là một đứa trẻ, điều này cũng làm ta hơi kinh ngạc." Bất quá, nể Lâm Phóng đã hỏi, nàng vẫn rất tốt bụng giải thích. Họa Đấu tùy tay vung lên. Một đám khói đen xuất hiện trong tay nàng. "Đây là tai khí, hơn nữa còn là hỏa hoạn chi khí, thần thông của bộ tộc Họa Đấu ta chính là thao túng lửa tai khí này, đó cũng là lý do tại sao trong truyền thuyết những nơi tộc ta xuất hiện đều có hỏa hoạn." "Mà ta đã có thể khống chế hoàn toàn tai khí này, cho nên lo lắng của hiệu trưởng là thừa thãi." Cuối cùng thì Lâm Phóng cũng thở phào nhẹ nhõm. "Vậy thì tốt rồi." "Mọi người đừng đứng ở ngoài này nữa, đại vương đã thiết yến tiệc trong Thủy Liêm Động, chúng ta dời bước đến Thủy Liêm Động, vừa thưởng thức mỹ thực, vừa thương lượng chuyện hợp tác."
Bạn cần đăng nhập để bình luận