Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 397:: trở về

Chương 397: Trở về Trên Đông Hải.
Lâm Phóng nhìn ngọn núi lớn xanh um tươi tốt phía trước, trên mặt lộ ra nụ cười đã lâu.
Cuối cùng cũng trở về, thật không dễ dàng mà.
Hắn nghĩ đến những gì đã gặp phải dọc đường, có một cảm giác như đã trải qua mấy đời, dọc đường quá mạo hiểm, quá kích thích, vẫn là Hoa Quả Sơn an toàn, lần này trở về sau, hắn sẽ không rời đi nữa.
Còn Hạt Tử Tinh và những người khác nhìn Hoa Quả Sơn, trên mặt đều lộ vẻ kinh ngạc.
Trước khi đến Hoa Quả Sơn, bọn họ đều nghĩ Lâm Phóng đang khoác lác về Hoa Quả Sơn.
Cái gì mười châu chi tổ mạch, tam đảo chi lai long, nghe đều không thực tế.
Nhưng khi tận mắt nhìn thấy ngọn núi lớn này, họ mới biết mình nông cạn cỡ nào, lời Lâm Phóng nói hoàn toàn không hề thêm bớt, nơi này thật sự là mười châu chi tổ mạch, tam đảo chi lai long.
Khốn kiếp!!
Nơi tiên gia phúc địa như này sao trước giờ chưa từng nghe qua??
Bọn họ chợt cảm thấy mình như sống uổng phí cuộc đời, quả là mở mang tầm mắt.
Khi lên bờ, Hạt Tử Tinh hít hà từng ngụm linh khí trong không khí, nơi này tuy chưa vào địa phận Hoa Quả Sơn, nhưng giáp ranh Hoa Quả Sơn, linh khí vẫn rất dồi dào.
“Nồng độ linh khí nơi này không thua gì chân núi Linh Sơn, thật không thể tin.”
Hạt Tử Tinh dù sao cũng là người từng trải, nhanh chóng tìm một điểm so sánh.
Tử Hà cũng gật đầu đồng tình.
“Nồng độ linh khí xác thực rất cao, yêu vương ở đây chắc chắn rất nhiều.”
Thân Công Báo càng tỏ vẻ kinh ngạc, tò mò nhìn xung quanh, hắn từng lăn lộn cả hai giáo Xiển - Đoạn, nhưng bất kể là Bích Du Cung hay Ngọc Hư Cung, vị trí địa lý đều không thể so với nơi này.
“Vị Hầu Vương của các ngươi được sinh ra ở nơi như vậy sao?”
“Khó trách có thành tựu như vậy, được thiên địa tạo hóa sinh ra, e là toàn bộ khí vận Hoa Quả Sơn đều tập trung vào một mình hắn, hơn nữa là trạng thái có vinh cùng vinh, có nhục cùng nhục.”
Quả là gừng càng già càng cay, vừa liếc đã nhìn ra rõ hư thực.
Lâm Phóng cười: “Thân tiền bối mắt nhìn sắc bén.”
Thân Công Báo liếc hắn một cái, nói “Đã bảo bao nhiêu lần rồi, ta họ Thân công, không phải Thân.”
Lâm Phóng: “Được rồi, Thân tiền bối, Thân tiền bối mời đi bên này.”
Thân Công Báo: “……”
Hắn hít một hơi thật sâu, bình tĩnh lại, đi theo Lâm Phóng về phía Hoa Quả Sơn.
Trên đường gặp không ít yêu quái.
Khi nhìn thấy Lâm Phóng trở về, bọn chúng đều vô cùng kích động, nhiệt tình chào hỏi Lâm Phóng, như thể gặp một nhân vật lớn nào đó.
Hạt Tử Tinh: “Không ngờ nhân khí của ngươi ở Hoa Quả Sơn lại cao như vậy.”
Tử Hà: “Quả là phải lau mắt mà nhìn.”
Lâm Phóng: “……”
Rốt cuộc ta trong lòng hai người có được cái gì không?
Ngọc Hoa Khôi đang đi theo cũng tranh thủ thể hiện, hỏi: “Hiệu trưởng đại nhân, có phải sắp đến Di Hồng Viện rồi không?”
Lâm Phóng có chút bất đắc dĩ nhìn nàng.
Ban đầu hắn định đưa Ngọc Hoa Khôi vào Quy Khư hải thị, nhưng Ngọc Hoa Khôi nhất quyết không chịu, vất vả lắm mới có được một cái "kim đại thối" như vậy, nàng quyết không buông tay.
Cứ vậy một hoa khôi nổi tiếng Lệ Xuân Viện, đã bị hắn đào đến Di Hồng Viện.
Dù là Ngọc Hoa Khôi cứ sống chết bám theo hắn.
“Sắp đến rồi, chờ lát nữa ta sẽ giao ngươi cho hồ yêu vương, để nàng sắp xếp chỗ ăn ở, ta tin là ngươi rất nhanh sẽ thích nghi với cuộc sống ở Di Hồng Viện.”
“Ta sẽ cố gắng.” Khuôn mặt Ngọc Hoa Khôi đầy ý chí chiến đấu.
Những người còn lại nhìn cảnh này, đều cảm thấy dở khóc dở cười.
Lúc này Hoa Quả Sơn, cũng đã nhận được tin Lâm Phóng trở về từ người chạy về báo tin, Hầu Ca không nói hai lời dẫn theo đám lão hầu tử đi đón.
Yêu quái Hoa Quả Sơn sau khi biết tin, cũng đều chạy ra.
Khi Lâm Phóng và mọi người đến nơi, bức tường thành bên ngoài Hoa Quả Sơn đã được tu sửa vài lần, đã đầy yêu.
Hầu Ca nhìn thấy Lâm Phóng, xông tới ôm chầm lấy hắn.
Lâm Phóng bị ôm đến hai chân nhỏ lơ lửng giữa không trung, không biết đặt vào đâu.
“Hầu Ca, nhiều người nhìn thế này.”
Hầu Ca cười hớn hở thả hắn xuống, sau đó Ha Ha Đại Tiếu nói: “Lâm Phóng huynh đệ, chuyến này ngươi ra ngoài nổi danh quá rồi, chuyện Câu Trần Đại Đế ta đã biết.”
“Không hổ là ngươi a!!”
Lâm Phóng được hắn khen tới tấp, ngại ngùng nói: “Cơ thao chớ sáu.”
Còn Hạt Tử Tinh nhìn vị Hầu Vương oai phong lẫm liệt trước mặt, chớp chớp mắt, đầy vẻ kinh ngạc.
Chẳng phải nói soái ca sao?
Sao lại là con khỉ?
“Đây là Mỹ Hầu Vương của Hoa Quả Sơn sao?”
“Đúng vậy.” Lâm Phóng gật đầu nói: “Hầu Ca ta ở trong đám khỉ chắc chắn là soái ca, nhìn bộ lông bóng mượt này, nhìn ngũ quan xinh xắn này, với khí chất uy vũ bá khí này.”
“Ngươi nói xem hắn có chỗ nào không xứng với hai chữ Mỹ Hầu Vương?”
Khóe miệng Hạt Tử Tinh giật giật.
Lông tóc hắn có sáng mềm, ngũ quan có tinh xảo, khí chất có bá đạo thì cũng là con khỉ a!!
Hạt Tử Tinh muốn là tiểu ca ca, không phải là con khỉ!! Ngươi đây không phải lừa gạt người ta sao.
“Ngươi cứ yên tâm ở Hoa Quả Sơn, yêu tài Hoa Quả Sơn nhiều vô số, còn sợ không tìm được một nam yêu khiến ngươi ngưỡng mộ trong lòng?”
Lâm Phóng vốn định vỗ vỗ eo nàng.
Ai dè giơ tay lên thì không tới, với chiều cao này của hắn, cùng lắm chỉ chạm tới mông người ta thôi.
Hắn đành phải ngại ngùng cười trừ, rụt tay về.
Hạt Tử Tinh vốn còn định nói gì đó, nhưng bỗng nhiên nàng thấy một bóng dáng quen thuộc trong đám yêu, lời đến miệng lại nuốt về.
Họa Đấu lúc này từ đám yêu chen vào.
“Xin lỗi, ta tới muộn.”
Lâm Phóng nhìn thấy nàng thì hơi sững sờ: “Sao ngươi lại ở đây?”
“Chẳng phải Quỷ Xa tiền bối lo Hoa Quả Sơn thực lực yếu quá, dễ bị bắt nạt sao, nên phái mấy vị Yêu Hoàng tới, ngươi yên tâm, chúng ta chỉ là khách khanh của Hoa Quả Sơn, tuyệt đối không nhúng tay vào chuyện của Hoa Quả Sơn.”
Sau lưng Họa Đấu, mấy người đi tới.
Đều là những gương mặt quen thuộc.
Lần trước Yêu Quốc đến Hoa Quả Sơn chơi, chính là bọn họ đến, không ngờ lần này vẫn là bọn họ.
Đám người này vừa tới, liền hướng Thông Địa Chân Nhân thi lễ, sau đó đứng sau Họa Đấu.
Hạt Tử Tinh lúc này sửa sang lại mái tóc mai, ánh mắt nhìn về phía Họa Đấu.
Sau đó Lâm Phóng giới thiệu bọn họ làm quen nhau, đợi mọi người thân quen, Hầu Ca liền dẫn bọn họ vào Thủy Liêm Động, trong Thủy Liêm Động lúc này đã bày đầy mỹ thực.
Hầu tử hầu tôn của hắn mang ra hết vò rượu ngon này đến vò khác.
Hầu Ca ngồi vào vị trí chủ vị, mở một vò rượu ngon, hào sảng nói: “Hôm nay ta vì mọi người và huynh đệ Lâm Phóng mở tiệc chiêu đãi, mọi người cứ tự nhiên.”
Nói xong liền uống cạn nửa bình rượu.
Hạt Tử Tinh cũng bị sự hào sảng của Hầu Vương làm cảm động, bưng một vò rượu lên dốc thẳng vào miệng.
Còn Thân Công Báo thì đang điên cuồng ăn, cơ thể hắn hao tổn mấy ngàn năm, đã lâu không được ăn đã đời như vậy.
Thông Địa Chân Nhân thì cẩn thận thưởng thức mỹ thực Hoa Quả Sơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận