Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 251:: yến tân khách

Chương 251: Tiệc chiêu đãi khách
Thái tử nằm nhoài trước cửa phòng, vẫn không buông tha lên tiếng. Nhưng ngay sau đó, một luồng kình khí vô hình đột nhiên từ trong phòng bay ra, thái tử bất ngờ không kịp phòng bị, bị đánh bay ra ngoài, té lăn trên đất bất tỉnh nhân sự. Trong phòng, Thanh Phong chậm rãi thu tay lại, nhẹ nhàng thở ra một hơi.
"Hô!"
Lần ra tay này khiến tâm hồ hắn khuấy động không ít. Thanh Phong vội vàng nín thở ngưng thần, ngồi xuống nhập định, từng chút một xoa dịu gợn sóng còn lại trong tâm.
...
Sáng sớm hôm sau.
Thái tử tỉnh lại từ dưới đất. Hắn lắc lắc đầu, trong mắt còn mang theo chút mơ hồ, nhưng không quá lâu, hắn liền nhớ lại hết mọi chuyện ngày hôm qua, nhất là chuyện trước khi hôn mê tối qua. Hắn hậm hực nhìn về phía gian phòng của Thanh Phong.
Mẹ nó!! Người gì vậy chứ?? Không đồng ý thì thôi, còn đánh lén người khác, đơn giản là không có một chút khí độ tiên sư nào. Gia hỏa này là chướng mắt mình, hay là phải tự tìm biện pháp đây? Thái tử cắn răng, cố gắng đứng lên, tuy rằng cú đánh hôm qua không quá nặng, nhưng vẫn làm thân thể hắn đau nhức như bị xé ra từng mảnh. Hắn rời khỏi học viện, đi về phía nơi mình ở.
Nếu Thanh Phong không có can đảm, vậy chỉ có thể chính hắn ra tay, dù sao lúc trước hắn cũng nghĩ đến khả năng này, nên đã chuẩn bị hai đường. Thái tử hướng phía dịch trạm đi đến. Con khỉ kia nếu bế quan, chắc chắn rất yếu, lại thêm màn nước động xung quanh có không ít yêu quái trấn giữ, càng chứng minh rằng con khỉ đang trong trạng thái không ổn, không chịu nổi bất kỳ sự quấy rầy nào. Nếu hắn có biện pháp tiếp cận con khỉ, đánh gãy việc bế quan của nó, có khả năng trực tiếp khiến vết thương của nó trở nặng. Không ít trong tiểu thuyết đều viết như thế. Cao nhân tiền bối bế quan, bị đám vãn bối vô tri quấy rầy, sau đó thì xong đời. Hắn cảm thấy mình cũng có thể làm được. Chỉ cần Hoa Quả Sơn không có Hầu Vương, vậy sẽ không tạo thành uy hiếp cho Ngạo Lai Quốc.
Nhưng làm thế nào để trà trộn vào đó là một vấn đề lớn, nên hắn định tìm thừa tướng hỗ trợ, đương nhiên nhờ trực tiếp thì tuyệt đối không thể. Hắn nghĩ ra một ý kiến. Chờ đến khi về đến chỗ ở, hắn tìm đến thừa tướng.
"Thừa tướng, để ăn mừng việc chúng ta hợp tác với Hoa Quả Sơn, ta đề nghị mở tiệc ở Hoa Quả Sơn, dùng rượu ngon chúng ta mang đến khoản đãi Hoa Quả Sơn, mời tất cả yêu quái ở đó cùng uống."
Thái tử tìm thừa tướng, mặt đầy thành ý nói ra những lời này. Thừa tướng hoàn toàn ngơ ngác. Đây thật sự không giống những lời hắn có thể nói ra mà. Tình huống gì đây? Thái tử khai khiếu? Đổi tính rồi? Thừa tướng nghi hoặc nhìn hắn, nói: "Thái tử có lòng như vậy rất tốt, nhưng chuyện này vẫn phải bàn với Lâm tiên sinh, dù sao hiện tại Hầu Vương đang bế quan, Lâm tiên sinh là người có địa vị cao nhất ở Hoa Quả Sơn."
"Ta nghĩ hắn nhất định sẽ không từ chối." Thái tử cười nói. Thừa tướng không chần chừ. Sau khi thái tử rời đi, nàng đã tìm đến Lâm Phóng, kể lại chuyện này. Lâm Phóng tuy có chút mơ hồ, các nàng tại sao bỗng dưng muốn mở tiệc, nhưng đối phương nếu muốn làm vậy, hắn cũng không thể ngăn cản.
"Vậy thì được thôi." "Nhưng rượu của các ngươi có đủ không?"
"Không đủ, Hoa Quả Sơn ta còn chút hàng tồn, có thể bán cho các ngươi, một vò...hai vò một viên linh thạch hạ phẩm là được." Hắn vốn định nói một vò một viên linh thạch hạ phẩm, nhưng nghĩ trước thấy cái giá này quá đắt, dễ dọa đối phương chạy mất. Nên đổi thành hai vò một viên linh thạch hạ phẩm.
Thừa tướng: "..."
"Cái này hẳn là đủ dùng, không đủ thì có thể lấy thêm từ các thành trấn lân cận, tốc độ rất nhanh, khoảng một canh giờ là có thể đưa đến." Nàng quyết không thể bỏ qua mối làm ăn lớn này được.
Lâm Phóng có chút thất vọng. Đáng tiếc. Cơ hội làm thịt nhà giàu đã không còn. "Vậy cứ quyết như vậy đi, chuyện này ngươi có thể bàn bạc với lão quân sư, hắn phụ trách quản lý mọi công việc nội bộ ở Hoa Quả Sơn." Lâm Phóng nói qua loa. Thừa tướng gật đầu, nhưng sau đó trong lòng lại nảy sinh nghi ngờ. "Hiệu trưởng, ta có một vấn đề muốn hỏi."
"Ngươi cứ nói."
"Ta tuy đến Hoa Quả Sơn không lâu, nhưng cũng có một chút hiểu biết sơ sài, chuyện đối ngoại của Hoa Quả Sơn cơ bản đều do Hồ Yêu Vương phụ trách, đối nội thì do lão quân sư phụ trách." "Vậy ngươi và Hầu Vương phụ trách cái gì?"
Dương Thiền là Nhân tộc, lại có thân phận đặc thù, nàng theo bản năng loại Dương Thiền ra khỏi trung tâm quyền lực. "Cái này à." Lâm Phóng suy nghĩ một chút, nói, "Hầu Ca phụ trách chém dưa thái rau, ta phụ trách xinh đẹp như hoa."
Thừa tướng: "..."
Trước khi Lâm Phóng trả lời, nàng đã nghĩ đến rất nhiều đáp án, đa phần đều liên quan đến những phương diện mà nàng tạm thời chưa tiếp xúc đến, nhưng nàng không ngờ Lâm Phóng lại trả lời thế này. Sao lại có người lười đến vậy?
"Ha ha, Lâm tiên sinh đừng đùa." Nàng gượng cười. Nhưng Lâm Phóng lại rất nghiêm túc lắc đầu trước mặt nàng, nói: "Ta không đùa đâu, Hầu Ca là người gánh vác võ lực của Hoa Quả Sơn, hắn là trụ cột của chúng ta, là chỗ dựa của chúng ta." "Cho nên hắn phụ trách chém dưa thái rau." "Còn ta vẫn luôn cố gắng biến mình thành biểu tượng của Hoa Quả Sơn, tiếc là đến giờ vẫn chưa thành công, vẫn cứ nắm quyền, địa vị cao, thật là thất bại."
Lúc nói những lời này, hắn còn tỏ vẻ rất bất lực. Thừa tướng lại càng im lặng hơn. Đây là lần đầu nàng gặp loại người như Lâm Phóng này, nói hắn không tiến bộ thì Hoa Quả Sơn phát triển, nói hắn tiến bộ thì cả ngày mò cá, tự đưa mình vào chỗ không có thực quyền. Nhưng Hoa Quả Sơn thiếu hắn thì lại không được.
Sau đó thừa tướng rời đi, nàng tìm đến lão hầu tử thương lượng một chút, tiện thể chuẩn bị mọi thứ. Toàn bộ yêu quái ở Hoa Quả Sơn đều đã biết chuyện này. Bọn chúng nghe nói có rượu miễn phí để uống, còn có thịt miễn phí để ăn, từng con đều vui mừng reo hò, trên đường phố còn náo nhiệt hơn bình thường, như là đang ăn mừng vậy. Đám yêu quái cũng từ đó mà có chút thiện cảm với người của Ngạo Lai Quốc.
Thừa tướng cảm nhận được thái độ của những yêu quái này, cảm thấy bước đi này của mình là đúng đắn. Cứ như vậy, quan hệ giữa Ngạo Lai Quốc và Hoa Quả Sơn sẽ càng thêm gần gũi. Nhưng khi nghĩ đến thái tử, lông mày nàng lại nhíu lại, luôn cảm thấy lần này, thái tử có ý đồ khác. Nàng cho người đi xem thái tử đang ở đâu. Rất nhanh, người đi đã quay trở lại, nói thái tử đang ở trong phòng chờ đợi, rất yên tĩnh.
"Lẽ nào chỉ là ảo giác của mình?" Thừa tướng nghĩ ngợi. Nhưng nàng không biết rốt cuộc thái tử muốn làm gì, chỉ có thể tự an ủi, chắc thái tử đã thấy người của Ngũ Trang Quan đều tới, nên đã thực sự từ bỏ hận thù với Hoa Quả Sơn rồi. Thừa tướng dồn hết tâm sức để tổ chức yến tiệc thật tốt, đẩy mạnh quan hệ giữa Ngạo Lai Quốc và Hoa Quả Sơn. Thái tử thì lẳng lặng chờ đợi.
Màn đêm buông xuống. Trên Hoa Quả Sơn, mỗi nhà đều treo đèn lồng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận