Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 562:: Linh Sơn xuất thủ

Thái Bạch Kim Tinh đứng trên bầu trời, hắn nhìn xuống phía dưới vô số yêu quái. Vẻ mặt của hắn vô cùng đắc ý: “Khụ khụ, lũ yêu nghiệt phía dưới nghe cho kỹ đây, từ bỏ chống cự, vứt vũ khí đầu hàng, không cần giãy giụa vô ích, đừng ép chúng ta phải dùng sức mạnh đấy.” Lời này hắn nói thật là thoải mái. Quá sướng!! Sau đó hắn nhìn thấy Lâm Phóng phía dưới. Thái Bạch Kim Tinh cười lạnh nói: “Lâm Phóng tiểu bằng hữu à, ngươi không ngờ tới đúng không, 30 năm Hà Đông, 30 năm Hà Tây, ta Thái Bạch Kim Tinh hôm nay rốt cục có thể hả hê trút một ngụm ác khí.” Lâm Phóng: “......” Mặt hắn không chút biểu cảm. “Không có gì bất ngờ, đã nghĩ đến rồi.” Thái Bạch Kim Tinh ngẩn người. “Nghĩ đến?” Lâm Phóng nhẹ gật đầu, nói: “Nghĩ đến rồi chứ.” Thái Bạch Kim Tinh nghi ngờ nói: “Nghĩ đến, ngươi không tăng cường phòng bị, không có biện pháp gì sao?” Lâm Phóng nhún vai: “Các ngươi từ trên trời xuống, ta tăng cường phòng bị để làm gì?” Thái Bạch Kim Tinh im lặng. Một lát sau. Trong lòng Thái Bạch Kim Tinh bỗng nhiên dâng lên một dự cảm không lành. Tiểu tử Lâm Phóng này không phải là người chịu thiệt. Nếu hắn đã nghĩ đến Thiên Đình sẽ dùng quân áp sát toàn bộ yêu quốc vào hôm nay, vậy không thể nào không có chuẩn bị gì, nói không chừng đã sớm đào sẵn hố sâu chờ bọn họ. Thái Bạch Kim Tinh quay đầu nhìn về phía Lý Tĩnh. “Thiên Vương à, con rùa nhỏ này có thể đang ủ mưu gì đó, chúng ta phải cẩn thận một chút.” Lý Tĩnh hạ giọng: “Vậy Thái Bạch huynh nghĩ như thế nào?” Thái Bạch Kim Tinh đảo mắt một vòng, chỉ chỉ đám đầu trọc bên cạnh. “Để bọn chúng thử trước một chút?” Tục ngữ nói, đạo hữu chết còn hơn bần đạo chết. Nếu biết phía trước có hố, vậy thì không có đạo lý để người mình dùng mạng đi dò đường, nếu có thể để người khác đi dò đường, thì vẫn nên để người khác đi. Huống chi, những người này cũng là mối uy hiếp mà. Lý Tĩnh lập tức hiểu ý của Thái Bạch Kim Tinh. Hắn cười hắc hắc, sau đó sai một thiên binh đến chỗ đám đầu trọc nói chuyện này. Sau khi đám đầu trọc biết được chuyện này, trong lòng bọn họ có chút im lặng. Thiên Đình hôm nay cũng quá sợ hãi. Thiên Đình cùng Linh Sơn liên thủ, thế mà còn cẩn thận như thế. Cái Thác Tháp Thiên Vương này cũng chỉ đến thế mà thôi. Sau đó đám đầu trọc vung tay lên, những La Hán, Sa Di nhao nhao hướng về phía yêu quốc hạ xuống. Bọn họ vừa bay, vừa niệm phật kinh, trên thân còn tỏa ra phật quang. Trong những phật quang này phảng phất ẩn chứa vô tận sức mạnh, Bắc Câu Lô Châu tràn ngập tội nghiệt, chạm vào những phật quang này, thế mà bắt đầu bị độ hóa. Mặc dù tốc độ độ hóa rất chậm, hơn nữa phạm vi rất nhỏ. Nhưng có thể độ hóa đã nói rõ vấn đề. Mà những La Hán cùng Sa Di sau khi hạ xuống, cũng không hề công kích yêu quái Bắc Câu Lô Châu. Bọn họ chỉ là ngồi xuống đất, chắp tay trước ngực, bắt đầu im lặng tụng kinh. Tiếng tụng kinh lúc đầu rất nhỏ. Nhỏ như tiếng ruồi muỗi. Nhưng thời gian trôi qua, tiếng tụng kinh càng lúc càng lớn, càng lúc càng lớn, đến cuối cùng thế mà như tiếng hồng chung đại tráng, khiến đám yêu quái đinh tai nhức óc, cả đám đều cảm thấy đầu đau nhức. Đồng thời, phật quang trên người những La Hán cùng Sa Di còn liên kết với nhau. Lúc này, bọn họ tựa như một thể thống nhất. Hắc Vũ Nha Hoàng thấy cảnh này, cười lạnh một tiếng, trực tiếp hóa thành nguyên hình, hướng về phía đám La Hán tiến lên. Nhưng đòn tấn công của hắn lại bị những phật quang kia ngăn lại. Những phật quang này nhìn rất yếu ớt, nhưng lại vô cùng cứng rắn. Đòn tấn công của Hắc Vũ Nha Hoàng có thể phá tan núi lớn. Nhưng lại không có chút tác dụng nào với những phật quang nhỏ bé này. Quỷ Xa thấy cảnh này, hai mắt nàng ngưng tụ, sau đó tiện tay ném đi một đóa ngọn lửa màu đen, hỏa diễm trên không trung lan tràn ra, khi rơi vào phật quang thì đã là một biển lửa. Và những phật quang kia dưới sự ăn mòn của ngọn lửa màu đen, dần dần trở nên ảm đạm. Trên mặt Quỷ Xa không khỏi lộ ra một nụ cười. Nhưng chưa kịp để nàng cao hứng quá lâu. Phật quang đang bị áp chế bỗng nhiên đại thịnh. Một đóa hoa sen màu vàng xuất hiện xung quanh những La Hán cùng Sa Di, đóa hoa sen này bao trùm tất cả ngọn lửa màu đen, sau đó biến thành từng hạt sen màu đen lơ lửng trên đỉnh đầu La Hán cùng Sa Di. Cuối cùng những ngọn lửa màu đen này càng ngày càng nhỏ, dần dần biến mất. Quỷ Xa thấy một màn này, cũng nhíu mày. Phật quang này thật sự quá quỷ dị. Khi đã tiêu hóa xong ngọn lửa màu đen, hoa sen màu vàng lại một lần nữa nở rộ, trên phật quang thế mà xuất hiện một tôn đại phật màu vàng, chính là vạn phật chi tổ Như Lai. Tôn Như Lai này ngồi ngay ngắn trên hoa sen vàng, cúi xuống nhìn đám yêu quái bên dưới. Mà phật quang cũng bắt đầu khuếch trương vào lúc này. Trong phạm vi phật quang bao phủ, giống như bị tịnh hóa. Mặt đất vốn đã rách nát, thế mà lại xuất hiện hết linh hồn này đến linh hồn khác, những linh hồn này thăng lên trời, đi theo còn có vô số tội nghiệt tan thành mây khói. Từng đóa từng đóa hoa trắng từ mặt đất mọc lên. Một cảnh tượng tràn đầy sức sống. Không nói đến những cái khác, chỉ riêng cái vẻ ngoài pháp thuật phật môn này thôi, ngược lại thật sự rất dọa người. Bất quá, linh hồn thăng thiên, tiến vào thế giới cực lạc. Địa Phủ thật sự không quản sao? Diêm Vương gia: “......” Trên thực tế trận chiến này, không ít người trong tam giới đều đang theo dõi. Tự nhiên cũng bao gồm cả Diêm Vương gia. Hắn nhìn thấy đám đầu trọc Linh Sơn thế mà công nhiên độ hóa linh hồn, hơn nữa còn không đưa vào Lục Đạo Luân Hồi, mà lại trực tiếp đưa vào thế giới cực lạc, trở thành công cụ tín ngưỡng hình người, hắn suýt chút nữa thì tức chết. Mẹ nó đây là đào tường, cũng không hề che đậy gì cả. Bất quá, hắn xác thực không dám ra tay. Nhưng hắn lại nhớ kỹ chuyện này, nghĩ rằng về sau nhất định phải đòi lại. Mà đám yêu quái khi thấy một màn này không chỉ không bỏ chạy, mà còn có ý nghĩ muốn thành kính quỳ lạy. Phảng phất đại phật trước mắt không phải là một thứ nguy hiểm gì. Phật, mới là chính đạo. Phật, mới là đường ra. Phật, mới là tín ngưỡng. Bọn chúng cảm thấy mình hiểu rõ, bọn chúng muốn thay đổi, muốn bỏ gian tà theo chính nghĩa. Trong những tiếng tụng kinh đó, không chỉ có tội nghiệt cùng linh hồn bị độ hóa, còn có vô số tiểu yêu tu vi không cao, tâm trí không vững vàng. Nhưng không chờ bọn chúng có phản ứng, Kim Phật mở mắt, giơ hai tay lên trùng điệp đập xuống. Một chiêu Như Lai Thần Chưởng, vô số tiểu yêu hóa thành thịt nát. Đám tiểu yêu vừa rồi còn muốn bỏ gian tà theo chính nghĩa khi nhìn thấy một màn này, thì ngay lập tức tỉnh ngộ lại, từng đứa xoay người bỏ chạy. Tín ngưỡng thì không quan trọng bằng cái mạng nhỏ. Tâm trí bọn chúng không kiên định. Có thể nghe hai câu phật kinh liền bị độ hóa, đương nhiên cũng có thể bị một chưởng đánh về hiện thực. Mà Quỷ Xa thấy cảnh này, trong đôi mắt bốc lên hỏa diễm. Nàng giận dữ hóa thành nguyên hình, một con Cửu Đầu Phượng Hoàng khổng lồ xuất hiện, trên người nàng bùng cháy vô số ngọn lửa màu đen, những đường vân màu vàng từ khóe mắt lan đến tận cánh, khiến nàng càng thêm vài phần quý phái. Nàng mở hai cánh bay lên không trung, xông thẳng phá vòng vây của 100.000 thiên binh. Vô số thiên binh thoáng cái bị ngọn lửa thiêu chết. Sau đó nàng đột nhiên lao xuống. Kim Phật khổng lồ phía dưới cũng ngẩng đầu lên vung một chưởng về phía nàng. Nhưng Phật thủ vạn năng này, trước mặt Quỷ Xa chẳng khác nào gà đất chó sành. Hắc Vũ Nha Hoàng không thể lay chuyển phật quang, nay từng khúc tan vỡ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận