Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 524:: 9 đuôi Yêu Hoàng

Chương 524: Yêu Hoàng Nữ Oa Nương Nương chín đuôi cười ha hả sờ đầu Hầu Ca. Hầu Ca mặt mày khó chịu. Nếu không phải đánh không lại Nữ Oa Nương Nương, hắn tuyệt đối không chịu khuất phục như vậy, dù sao trước mặt mọi người bị sờ đầu thì còn ra thể thống gì, không phù hợp chút nào với hình tượng của hắn. Còn đám tiểu yêu trong khách sạn thì từng người một đều sắp bị dọa choáng váng. "Ta cái vô lượng t·h·i·ê·n tôn, ta thấy cái gì thế này? Thánh Nhân!! Còn là Thánh Nhân s·ố·n·g sờ sờ!!" Bọn họ đứng như trời trồng tại chỗ, mặt mũi đầy vẻ hoảng sợ. Đến thở mạnh cũng không dám. Dù sao đây chính là Thánh Nhân, hơn nữa còn là Thánh Nhân hiếm hoi còn sót lại của Yêu tộc, địa vị của nàng trong Yêu tộc còn cao hơn cả bốn vị Yêu Thần. Vậy mà nhìn Nữ Oa Nương Nương thân mật vuốt ve con khỉ kia. Trong lòng bọn họ càng nổi lên sóng gió kinh hoàng!! Chẳng lẽ...... Đây là sủng vật của Nữ Oa Nương Nương sao? Thảo nào cứ thấy con khỉ chưa hóa hình này khí vũ hiên ngang, anh tuấn bất phàm, khí chất thoát tục. Ánh mắt đám yêu quái ở đây nhìn Hầu Ca trong nháy mắt đã khác trước. Ngay cả ánh mắt nhìn Lâm Phóng cũng trở nên khác lạ một chút, tên này đi cùng với con khỉ kia, có lẽ là một con sủng vật khác!! Mà Lâm Phóng lúc này cũng rất ngạc nhiên. “Nương nương, sao người tìm đến được đây?” “Đương nhiên là ta nghe mùi tìm tới rồi.” Nữ Oa cười ha hả nói. Sau đó nàng ngửi ngửi trên đầu Hầu Ca. “Chính là mùi này.” “Mùi gì vậy ạ?” Lâm Phóng cũng tò mò bu lại. Nhưng hắn chỉ ngửi thấy một mùi rất thơm, rất dễ chịu, dù sao Hầu Ca bây giờ đã là Đại La Kim Tiên, thân thể vô cấu là chuyện cơ bản nhất. “Không có mùi gì mà.” Nữ Oa cười ha hả nói: “Cái mùi này ngươi đương nhiên không ngửi thấy được, trong t·h·i·ê·n hạ, chỉ có ta mới nghe được thôi.” Dù sao năm đó vá t·h·i·ê·n thạch, nàng chính là nghe mùi tìm tới. Lâm Phóng có chút thất vọng. “Ra vậy ạ.” Mà lúc này quần chúng vây xem, từng người một đều thấy choáng váng. Tình huống là thế nào? Rốt cuộc ta đã thấy cái gì vậy? Tên này vậy mà nói cười với Nữ Oa Nương Nương. Cái này...... Ngưu b·ứ·c plus à!! Bà chủ lúc này cũng nhìn trợn tròn mắt. Trong đầu nàng bỗng nhiên nghĩ đến tên Lâm Phóng, sau đó một ý nghĩ lớn mật xuất hiện trong đầu nàng. Chẳng lẽ hai vị này...... Không thể nào!! "Ngọa Tào", ta đã làm gì thế này? Đầu óc bà chủ trong nháy mắt vận chuyển nhanh chóng, cố gắng nhớ lại mỗi lời nói cử động vừa rồi của mình. Nghĩ xem mình có hành động gì khác thường không. Có làm sai điều gì không. Sau đó...... Hình như ta từ đầu đến cuối đều rất khác người, ta còn dò hỏi lai lịch của bọn họ, thậm chí có hơi sĩ diện trước mặt họ. Ta xong rồi!! Trong lòng bà chủ chợt lạnh đi. Phù phù. Bà chủ trực tiếp q·u·ỳ xuống. Mặt mày đầy vẻ nơm nớp lo sợ. Mà những yêu quái còn lại trong khách sạn thấy vậy, cũng đồng loạt q·u·ỳ xuống. Cuối cùng thì bọn họ cũng đã phản ứng kịp. “Cung nghênh Nữ Oa Nương Nương đại giá quang lâm!!” Chúng yêu cùng nhau hô vang trời. Nữ Oa lúc này mới hơi nhướng mí mắt, vẻ mặt trong nháy mắt lạnh xuống, trở về dáng vẻ giếng cổ không gợn sóng, nàng khẽ giơ tay lên. Thậm chí một câu cũng không nói. Đám yêu quái ở đây đều đứng lên. Sau đó tự giác đi đến một bên dãy dãy quay lưng vào nhau đứng vững, để ra đủ không g·i·a·n cho Nữ Oa Nương Nương. Nữ Oa Nương Nương lại nở nụ cười. “Các ngươi đến hơi sớm, ta còn tưởng là sẽ trễ hơn một chút.” “Chẳng qua là có việc thôi mà.” Lâm Phóng cười hắc hắc. Nữ Oa Nương Nương nhìn sang: “Tiểu tử ngươi có chuyện gì?” Nàng bóp má Lâm Phóng một cái. Cảm xúc không tệ. “Gần đây có hơi béo lên đấy.” “Thì dạo này ít vận động, khó tránh khỏi sẽ phát triển theo chiều ngang mà.” Lâm Phóng có chút x·ấ·u hổ. Sau đó hắn chuyển lời: “Nương nương, thế giới nhỏ của ta hiện tại đang rơi vào trạng thái tĩnh, cách thế giới chân thật chỉ còn một bước, ta nghe nói g·i·a·ng sơn xã tắc hình của người tương tự, cho nên......” Hắn dừng lại một chút, quan sát thần sắc của Nữ Oa Nương Nương. Thần sắc Nữ Oa Nương Nương lập tức trở nên nghiêm túc. “Đổi chỗ nói.” Sau đó, nàng nhìn đám yêu quái đang cúi đầu, quay lưng vào ba người dãy dãy đứng vững. “Dẫn bọn ta đi đến phòng tốt nhất.” Bà chủ lập tức đi tới: “Mời nương nương đi lối này.” Ba người dời bước vào phòng. Theo cánh cửa lớn kia đóng lại, đám yêu quái bên ngoài cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, bọn họ tụm lại, cố gắng hạ giọng, nói chuyện nhỏ như tiếng muỗi kêu. “Không ngờ lại có thể thấy Nữ Oa Nương Nương ở đây.” “Ai nói không phải.” “Ôi! Các ngươi nói sao Nữ Oa Nương Nương lại nuôi khỉ nhỉ, nuôi c·h·ó cũng được mà.” Đây là con c·h·ó yêu nói. Đám yêu quái còn lại liếc hắn một cái, cười không nói. C·h·ó thì cũng được đấy. Nhưng phải xem phẩm tướng. Con khỉ kia khí vũ hiên ngang, Ngọc Thụ Lăng Phong, đứng đó thôi cũng có một khí p·h·ách vương giả khó tả, không ai dám khinh thị khí độ. Nhìn lại ngươi xem...... C·h·ó ghẻ thành tinh, còn muốn được Nữ Oa Nương Nương coi trọng. Ngươi cũng nên soi gương nhìn lại mình xem sao. Bà chủ cẩn t·h·ậ·n từng li từng tí đi xuống, vừa hay nghe được bọn họ bàn tán. Khóe miệng nàng không khỏi nhếch lên cười lạnh: “Các ngươi thật cho rằng con khỉ kia...... Vị đại nhân kia là sủng vật của Nữ Oa Nương Nương sao?” Đám yêu quái đều nghi hoặc nhìn lại. “Không phải sao?” “Đương nhiên không phải.” Bà chủ thấy bọn họ vẫn chưa hiểu, càng cười lạnh. Nhưng khi nàng định nói ra thân phận thật sự của hai yêu, cánh cửa lớn khách sạn lại một lần nữa mở ra. Lần này người đi vào là một con hồ ly. Mà con hồ ly này phía sau xòe ra chín chiếc đuôi lông xù. Cửu Vĩ Hồ Hoàng!! Khi mọi người nhìn về phía nàng, chỉ cảm thấy thế giới như biến đổi, tựa như được thêm một lớp kính lọc, xung quanh còn bay đầy bong bóng màu hồng. Con hồ yêu trước mắt chính là tr·u·ng tâm của thế giới này. Là sự tồn tại rực rỡ nhất. Nàng đẹp, đẹp đến mức tươi mát thoát tục, làm cho người say mê, một cái nhíu mày một nụ cười cũng đều có sức mị hoặc chết người. Bọn họ nguyện dâng hiến tất cả chỉ để tranh được một nụ cười của mỹ nhân. Nàng thậm chí không làm gì, chỉ là chậm rãi bước vào. Chúng yêu tự giác nhường đường. Cho dù là chắn trước mặt mỹ yêu này, không để cho nàng tự do bước đi, cũng đều làm trong lòng họ nảy sinh cảm giác t·ộ·i lỗi sâu sắc. “Yêu Đế ở đâu?” Cửu Vĩ Hồ Hoàng nhìn về phía bà chủ là người còn có chút lý trí. Bà chủ theo bản năng chỉ lên trên. “Cảm ơn.” Cửu Vĩ Hồ Hoàng mỉm cười. Tim mọi người run lên. Đùng!! Mấy yêu quái định lực không tốt trực tiếp bị tim đ·ậ·p quá nhanh, ngất xỉu luôn. Những yêu quái khác dù không ngất cũng đều vô thức ôm n·g·ự·c. Bà chủ cũng ngây ngất cả người. Đẹp!! Đẹp bất chấp giới tính!! Đây mới là Yêu Hoàng đẹp nhất Bắc Câu Lô Châu. Đây rõ ràng là tay quay mạnh nhất Bắc Câu Lô Châu. Thử hỏi có cô gái nào trong t·h·i·ê·n hạ có thể chống cự nổi một cái nhăn mày một nụ cười của nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận