Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 299:: xa xỉ 1 thanh

Chương 299: Xa xỉ một phen
Hầu Ca nghe vậy, hơi khẽ gật đầu, nói: “Ta nghe Lâm Phóng huynh đệ nói, ngươi lần này tới là để bồi lễ xin lỗi.”
“Đúng, lễ vật đều giao cho vị lão nhân này… Khỉ già, giao cho vị lão tiên sinh này.”
Hắn chỉ vào lão hầu tử nói một câu. Lão hầu tử khẽ gật đầu, khó có được nói lời hữu ích: “Lễ vật rất phong phú, có thể thấy được quốc vương dụng tâm.”
Hầu Ca rất hài lòng. Quốc vương cũng như tìm được trạng thái, cười nói: “Ta hy vọng chuyện này đừng ảnh hưởng đến quan hệ giữa Ngạo Lai Quốc và Hoa Quả Sơn, giữa chúng ta mậu dịch qua lại, về sau hay là hợp tác nhiều hơn.”
Tư thái của hắn có thể nói là thấp đến không thể thấp hơn. Có thể không thấp sao. Đừng nói gì khác, Hoa Quả Sơn đều muốn bắt nạt thì bắt nạt, hắn một cái Ngạo Lai Quốc nhỏ bé, nếu như dám phách lối một chút thôi, chẳng phải là trực tiếp có thể tuyên bố diệt quốc. Hầu Ca lúc đầu đối với chuyện này đã không muốn truy cứu, thái tử cũng để hắn đánh chết, chuyện này coi như là xong, chỉ cần Ngạo Lai Quốc sau này không tự tìm đường chết, tìm Hoa Quả Sơn phiền phức, thì Hoa Quả Sơn cũng lười phản ứng Ngạo Lai Quốc. Về phần chuyện buôn bán, cũng chỉ có thể thuận theo ý trời. Tình huống bây giờ tựa hồ cũng là lựa chọn tốt nhất. Ngạo Lai Quốc vương chắc chắn không phải thật sự thần phục Hoa Quả Sơn, nhưng chỉ cần Hoa Quả Sơn mãi cường thịnh, thì hắn không có khả năng lật bàn.
“Đã như vậy, vậy thì theo như trước đã nói, chia đôi.”
“Chờ một chút, lão quân sư sẽ đem hàng hóa của các ngươi lúc trước giao tiếp một chút.”
Hầu Ca lại nói một câu.
Ngạo Lai Quốc vương lại cự tuyệt nói: “Sao lại chỉ chia đôi được, ta cảm thấy chia ba bảy là rất tốt, Hoa Quả Sơn bảy thành, chúng ta chỉ cần ba thành là đủ rồi.”
Dù sao chúng ta cũng chỉ cung cấp một con đường, sản phẩm chủ yếu vẫn là của Hoa Quả Sơn.
Hầu Ca sững sờ một chút.
“Ngươi xác định?”
Ngạo Lai Quốc vương khẽ gật đầu, nói: “Ta đương nhiên xác định, không chỉ xác định, mà còn cầu còn không được.”
Hầu Ca thấy hắn không phải nói đùa.
“Vậy được rồi.”
“Về sau chúng ta liền chia ba bảy.”
Ngạo Lai Quốc vương thấy Hầu Ca đáp ứng yêu cầu của hắn, trong lòng vô cùng vui mừng, tảng đá lớn trong lòng cuối cùng cũng đã buông xuống, rốt cuộc không cần lo lắng Hoa Quả Sơn đánh bọn hắn. Mà mấy người ở Hoa Quả Sơn bên này nghe được chia ba bảy, cũng vô cùng vui mừng. Đây là không dưng mà có được hai thành lợi ích.
Sau đó, là chủ và khách đều vui vẻ. Ngạo Lai Quốc vương quả không hổ là một quốc vương, cách đối nhân xử thế đều khiến người đặc biệt dễ chịu, không bao lâu đã đánh thành một khối với Hầu Ca, thậm chí Hầu Ca còn muốn giữ hắn ăn một bữa cơm. Nhưng Ngạo Lai Quốc vương từ chối nhã nhặn.
Khi các thừa tướng tiếp nhận vũ khí từ chỗ lão hầu tử, quốc vương liền dẫn người rời đi.
“Khỉ kia ca, ta cũng đi đây.”
Việc chính sự xong xuôi, Lâm Phóng cũng mang theo thiếu nữ về nhà đi ngủ. Hầu Ca cố gắng như vậy, hắn cũng không thể lười biếng, hắn phải không ngừng đi ngủ treo máy, sau đó càng nhanh tích lũy vạn năng điểm, đột phá cảnh giới trước mắt. Hầu Ca chỉ cho là hắn muốn lười biếng, cũng không để ý.

Chờ trở lại phòng, Lâm Phóng trước tiên để thiếu nữ đóng cửa phòng lại, sau đó nói: “Chuẩn bị xong chưa?”
Trong căn phòng mờ tối.
Thiếu nữ hơi có vẻ thấp thỏm, khẽ gật đầu.
“Ân.”
Ngay sau đó, hô hấp của nàng liền dồn dập, mặt cũng đi theo đỏ lên. Lâm Phóng nuốt một ngụm nước bọt, chậm rãi mở ra bảng hệ thống, cười hắc hắc nói: “Mới vừa vào tay 60 triệu, vừa vặn có thể lại ngang tàng một phen.”
“Lần này, ngươi phải phân tích kỹ cho ta đấy.”
Thiếu nữ cũng chăm chú nhìn Lâm Phóng.
“Chủ nhân yên tâm, ta am hiểu mua sắm nhất, nhất định có thể giúp chủ nhân chọn lựa được đồ vật thích hợp nhất.”
Lâm Phóng đắc ý cười nói: “Hệ thống, mở ra thương thành điểm tích lũy, lần này ta phải thật tốt xa hoa lãng phí một phen.”
Hệ thống: “…”
Ta thấy ngươi là lần trước giáo huấn vẫn chưa đủ. Xem lần này ta sẽ làm sao ép khô ngươi, để ngươi tích súc một đêm mà hết sạch.
Lần này không cần Lâm Phóng nói, hệ thống trực tiếp đem những sản phẩm dưới 60 triệu bày ra, còn những sản phẩm trên 60 triệu thì chủ yếu là để hắn xem, chứ hắn cũng không mua nổi.
Lâm Phóng trước tiên nhìn qua huyết mạch. Hiện giờ hắn có hai loại huyết mạch, còn thiếu một loại nữa là đủ bộ. Loại cuối cùng vừa hay lại là huyết mạch về thể xác, vừa hay có thể bù đắp khuyết thiếu về khả năng vận động của hắn.
“Vạn năm ngoan long: Huyết mạch trực hệ của Đông Hải Long Vương, tuổi thọ dài, có huyết mạch Long tộc rất mạnh, sức chiến đấu cực kỳ cường hãn, giá cả: 43 triệu.”
“Hệ thống đánh giá: ta đã nói sức chiến đấu cực kỳ cường hãn rồi đấy.”
Con rùa này cũng không tệ, hơn nữa còn rất đẹp trai. Nhưng giới thiệu lại có thêm hai chữ trực hệ Đông Hải Long Vương, khiến Lâm Phóng hơi khó tiếp thu. Nếu như đổi loại huyết mạch này, vậy sau này gặp Đông Hải Long Vương, hắn gọi lão long vương hay gọi…
Hơn nữa hắn nhớ không nhầm. Trong Tây du cũng có một con ngoan long. Con ngoan long đó là con của Kính Hà Long Vương, con trai của em gái Tây Hải Long Vương. Còn sức chiến đấu thì tàm tạm, cuối cùng Hầu Ca còn chưa kịp ra tay, là Ma Ngang thái tử tự mình ra tay, trực tiếp thu phục nó, dùng võ lực để nó cải tà quy chính.
Lâm Phóng nghĩ tới đây, bỗng nhiên ý thức được một vấn đề. Ngoan long thuộc dòng rùa. Mà con ngoan long trong Tây Du lại là con của em gái Tây Hải Long Vương, nói cách khác là con của em gái ruột của Tây Hải Long Vương, mà Kính Hà Long Vương là thuần chủng long tộc, vậy em gái của Tây Hải Long Vương là cái thứ gì?
Khá lắm, có phải là ta vừa phát hiện ra điều gì không? Lâm Phóng vừa nghĩ đã thấy loạn cả lên.
Nghĩ lại thì, có vẻ như vòng quan hệ của Long tộc có loạn một chút cũng rất bình thường.
Hắn tiếp tục xem xuống dưới.
“Bá Hạ: Rồng sinh chín con, đầu rồng chân rùa, giỏi gánh vật nặng, sức lực vô cùng lớn. Giá cả: 58 triệu”
“Hệ thống đánh giá: Không phải con của Tổ Long, không mạnh như ngươi nghĩ đâu.”
Lại là một con thuộc dòng rùa của Long tộc. Bất quá Bá Hạ thì tốt đấy, nhưng dù sao cũng chỉ là huyết mạch của Bá Hạ, chứ không phải huyết mạch của Tổ Long, tỉ lệ hiệu quả dù sao cũng không được cao cho lắm, mà hắn cũng không cần nhiều sức mạnh cho lắm. Lâm Phóng tiếp tục xem xuống.
Tiếp theo những con rùa kia cũng nhiều đấy chứ.
“Phụ Sơn Thần quy…”
“Ba chân thần quy…”
“Xoáy quy…”
Thậm chí hắn còn thấy cả huyền vũ. Huyết mạch nào mà chạm đến mức giá 60 triệu này thì phần lớn đều mang một chút sắc thái thần thoại, ít nhất cũng đều có danh tiếng.
Bất quá khi hắn thấy một con rùa đen, liền ngẩn người ra.
“Thần ngao: Nữ Oa bổ trời, chặt chân thần ngao chống đỡ Tứ Cực, bình hồng thủy giết mãnh thú, có thần lực, có thể đội núi đi, hình thể to lớn, một nồi hầm không hết. Giá cả: 60 triệu (giá gốc 80 triệu)”
“Hệ thống đánh giá: Đã tuyệt chủng.”
Lâm Phóng nhìn phần giới thiệu này, bỗng nhiên thấy hào hứng.
“Tại sao cái này lại còn có giá gốc?”
Hệ thống: “Ngươi không phải đã có mai rùa của nó rồi sao, giá cả tự nhiên sẽ giảm một chút.”
Lâm Phóng nghĩ đến mai rùa của mình. Cũng đúng, mai rùa của hắn không phải cũng đến từ Nữ Oa chặt giết thần ngao sao.
Lâm Phóng xem xong tất cả sản phẩm, sau đó nhìn về phía thiếu nữ bên này: “Ta có vẻ cảm thấy hứng thú với thần ngao và huyền vũ, còn những huyết mạch khác dù sao có chút kém giá.”
“Ngươi giúp ta xem xem hai cái này, cái nào thích hợp với ta hơn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận